Chương 486:
Chương 486:Chương 486:
Vĩnh Minh Đế giơ tay vỗ vai cô, thanh âm cưng chiều: "Vân Dung Phường của A Chiêu mấy ngày gần đây thanh danh tăng cao, sao chỉ đưa y phục cho hoàng hậu mà không cho trẫm?"
Không đơn thuần là biểu đạt thưởng thức Dung Chiêu, lại còn muốn ủng hộ Dung Chiêu!
Có vài quan viên không hiểu vì sao Dung Chiêu quyên mười vạn lượng, thái độ của Hoàng thượng liền đại biến?
Hoàng thượng không phải là người để mười vạn lượng ở trong lòng a.
Bọn họ nào biết, mười vạn lượng là thái độ để Vĩnh Minh Đế biết nên dùng Dung Chiêu như thế nào.
Dung Chiêu nghe vậy cười ngượng ngùng, xấu hổ nói: "Hồi Hoàng thượng, kỳ thật Chiêu cũng có chuẩn bị cho Hoàng thượng... chẳng qua không tiện đưa."
Vĩnh Minh Đế cố ý cười nói: "Vậy trẫm cho phép ngươi ngày mai cho người đưa vào cung."
Dung Chiêu hành lễ, thanh âm tràn đầy ý cười: "Tuân chỉ."
Ai cũng nhìn ra được Vĩnh Minh Đế thưởng thức Dung Chiêu!
Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn liếc nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.
Bọn họ vẫn luôn suy nghĩ không biết Dung Chiêu sẽ dùng cách gì để giải quyết bất mãn của Hoàng thượng đối với Vân Dung Phường, không nghĩ tới lại là biện pháp dứt khoát như thế.
Quyên tiền.
Mười vạn lượng bạc trắng.
Dung Chiêu quyết đoán cỡ nào.
Đây cũng không phải là con số người bình thường có thể bỏ ra, có đôi khi bọn họ cũng rất tò mò Dung Chiêu, hắn dường như rất yêu tiền, lại dường như rất không yêu tiền, tiêu tiền và kiếm tiền đều không mềm lòng.
Dung Chiêu trở lại chỗ ngồi, Vĩnh Minh Đế còn cho người thưởng rượu.
Mà đối với người báo tin kia, Vĩnh Minh Đế nói: "Ngươi đi An Khánh Vương phủ, A Chiêu sẽ quản việc ăn uống cho ngươi, thuận tiện tiếp ứng y phục mùa đông, nhanh chóng vận chuyển đến Mã Châu cho Cẩn vương."
"Tạ ơn Hoàng thượng, tạ ơn Dung thế tử." Người nọ cung kính hành lễ. Dung Chiêu cười cười, gật đầu.
Đối diện, mặt Trương thừa tướng đen như đít nồi.
Lão còn đang chờ xem kịch hay, không nghĩ tới kịch hay còn chưa bắt đầu, Dung Chiêu đã hào phóng dùng mười vạn lượng ứng phó.
Có Hoàng đế tán dương, Vân Dung Phường của hắn chỉ càng thêm huy hoàng.
Lão thật sự đã coi thường Dung Chiêu, người này tuyệt không giống Dung Vĩ, không chỉ thông minh mà trong bụng còn lắm mưu mẹo không thua kém lão.
Vận khí Dung Vĩ sao lại tốt như vậy, sinh ra được đứa con trai như Dung Chiêu?
Lão lại quay đầu nhìn về phía ba đứa con trai sau lưng mình.
Con trai lớn không biết đang suy nghĩ gì, ngẩn người như một khúc gỗ.
Đứa con thứ hai giống như chết đói, bây giờ còn đang vùi đầu ăn cơm.
Đứa con thứ ba ngược lại đang quan sát cục diện trên triều, nhưng nghe kỹ một chút, có thể nghe thấy hắn đang nói: "Dung Chiêu đúng là thông minh, ra tay quá hào phóng, mười vạn lượng a..."
Ngữ khí vừa thưởng thức vừa đau lòng.
Trương thừa tướng: "..." Hít thở không thông!!
Lão muốn đổi con trai với Dung Vĩ, ba đổi một. ...
Trương thừa tướng đang nghĩ đến nhi tử, Dung Vĩ kỳ thật cũng đang nghĩ đến Dung Chiêu.
Sau khi Dung Chiêu ngồi xuống, Vĩnh Minh Đế còn cho người thưởng rượu, hôm nay giao thừa, lại có chuyện Cẩn vương và Dung Chiêu, tâm tình Hoàng thượng rất tốt, trên mặt mang theo nụ cười, các triều thần cũng vui vẻ phụ họa, cung yến ca múa mừng cảnh thái bình.
Tuy ngoài mặt là vậy, nhưng sóng ngầm vẫn bắt đầu khởi động.
Rất nhiều người đều đang nhìn Dung Chiêu, bao gồm ba vị hoàng tử, chỉ là ánh mắt hôm nay không giống lúc trước.
Nhị hoàng tử là phức tạp, Tam hoàng tử là hài lòng, ánh mắt Ngũ hoàng tử lại cực nóng.
Dung Vĩ còn có thể cảm nhận được lão Trương nhìn mình vài lần.
Bọn họ nhất định hâm mộ ông có một đứa con trai tốt.
Nếu Duna Chiêu là nhị t Dunad Vĩ nhĩ Dung dia thât sư đã có naười kế tục, chỉ dựa vào bản lĩnh và năng lực của Dung Chiêu, An Khánh Vương phủ ba đời có thể hưng thịnh, cho dù tân hoàng có đăng cơ thì bọn họ vẫn có thể an ổn đứng vững.