Chương 487:
Chương 487:Chương 487:
Nhưng Dung Chiêu lại là nữ tử.
Trước đây Dung Vĩ vẫn cảm thấy đây là vấn đề lớn, nữ tử có bản lĩnh cũng không có tương lai quang minh xán lạn như nam tử, cuối cùng cũng sẽ vào hậu trạch.
Phong tục của thời đại cùng với những lời đàm tiếu, thậm chí chỉ riêng hôn nhân cũng đủ bẻ gãy hai chân của một nữ tử, để cho cô từ nay về sau không thể rời khỏi bốn bức tường nhỏ hẹp.
Đại công chúa lúc trước đã từng ra chiến trường, nhưng công chúa không thể phong tước, cũng không thể vào triều.
Đến tuổi sẽ thành thân, sau đó ở lại phủ công chúa duy trì thể diện nữ tử, không thể làm ra đại sự gì nữa.
Bởi vậy, Dung Vĩ cảm thấy nhi tử mới có thể làm người kế tục cho Dung gia.
Tất nhiên đó là suy nghĩ của quá khứ.
Dung Chiêu lần lượt chứng minh cho ông thấy, chuyện vốn không có khả năng phát sinh lại phát sinh, chuyện vốn không có khả năng làm được lại hoàn thành.
Hiện giờ suy nghĩ của Dung Vĩ chính là, nữ nhỉ thì như thế nào?
Chuyện mà nữ nhi của ông làm, so với tất cả nam nhỉ thời đại này đều mạnh hơn, ba tiểu tử họ Trương kia còn không bằng một nữ nhi nhà ông.
Dung Chiêu là một người rất có ý tưởng.
Đám người Bạch trắc phi trong phủ đã từng oán hận cô, nhưng Dung Chiêu chưa bao giờ để tâm chuyện hậu trạch, cô nhìn thấy năng lực của Bạch Nguyệt Hoa, cất nhắc Bạch Nguyệt Hoa làm chủ biên tòa soạn báo, hiện tại bận rộn đến mức không rảnh hồi phủ, nào còn có tâm tư tranh đấu hậu trạch gì?
Ông cũng biết Lưu Uyển Quân từng gặp Dung Chiêu một lần, hai người bây giờ còn thường xuyên gửi thư qua lại, nhưng tuyệt đối không phải quan hệ mập mờ.
Lúc Ngũ Nương trở về trông như thế nào? Một nữ tử không thể sinh con, ông cho rằng con đường trước mắt tốt nhất chính là ông che chở Ngũ Nương, để nữ nhi dưỡng lão ở An Khánh Vương phủ.
Nhưng Dung Chiêu lại khác, lúc này mới bao lâu mà sắc mặt Ngũ Nương đã hồng hào, cả ngày bận bịu việc Vân Dung Phường, ra cửa vào trẻ hơn.
Những lời đàm tiếu chỉ trích bên ngoài, một tiếng cũng không có.
Ngũ Nương cũng không cảm thấy mình và những người khác có gì khác nhau.
Nữ nhỉ Dung Chiêu của ông, xứng đáng được khen một câu đại tài.
Ông nghĩ, Dung Chiêu chưa chắc không thể mặc hồng trang để ông đường đường chính chính tự hào về cô!
Dung Vĩ nhìn Dung Chiêu thật sâu.
Dung Chiêu uống rượu, nghiêng đầu thấp giọng nói nhỏ: "Cha, con biết cha rất tự hào về con, nhưng xin cha thu liễm một chút, cha không phát hiện bọn Trương thừa tướng đều sắp trừng chết cha sao?"
Dung Vĩ: "... Cút."
Nữ nhi Dung Chiêu này của ông cũng xứng đáng một câu, bất hiếu nữ mặt dày!
Dung Chiêu vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn phụ thân, phảng phất như đang nói "Cha mạnh miệng vậy sao?","Quên đi quên đi, con hiểu mà..."
Dung Vĩ mặt không chút thay đổi dời tầm mắt.
Vừa lúc nhìn thấy Trương thừa tướng ở đối diện lặng lẽ quát lớn Trương Tam, Trương Tam cúi đầu, ngoan ngoãn nghe cha mắng.
Bất hiếu nữ nếu có thể nghe lời ông như vậy thì tốt biết bao?
Dung Vĩ có hai phần hâm mộ nhìn bọn họ.
Đối diện, sau khi Trương thừa tướng quát nhi tử hai câu, ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy Dung Vĩ đang nhìn mình, ánh mắt kia vô cùng cổ quái, như là... trào phúng?
Trương thừa tướng tức giận đến nghiến răng.
Dung Vĩ nhất định ỷ bản thân có nhỉ tử có tiền đồ, cho nên cười nhạo lão!
An Khánh Vương đáng ghét!...
Cung yến trôi qua hơn phân nửa.
Hoàng đế dù sao cũng lớn tuổi, đã sớm rời đi nghỉ ngơi, giao lại cung yến cho ba đứa con trai của hắn, vì thế cục diện liền thành ba vị hoàng tử mặt ngoài khách khí, thực tế bên trong âm thầm đấu đá.
Các quan viên đều bị cuốn vào bên trong, ngươi tới ta đi.
Cũng có người chú ý Dung Chiêu, dù sao cô cũng là người đêm nay bọn họ làm sao có thể không lôi kéo cô nói chuyện?