Chương 498:
Chương 498:Chương 498:
Nghe vậy Dung Chiêu cũng không xấu hổ, ngược lại cười giảo hoạt,"Vụ làm ăn này ta nghĩ cũng chỉ có chư vị phu nhân nguyện ý đầu tư, những đại nhân khác, có bao nhiêu người sẽ để tình cảnh khó khăn của nữ tử vào mắt?"
Ánh mắt Đặng Thường Nam phức tạp.
Đúng vậy, việc làm ăn này chỉ có nữ tử nguyện ý giúp một tay, nam tử ai quan tâm nỗi khổ của nữ tử?
Thời buổi hiện tại là thế đạo có lợi cho nam nhân, bọn họ làm sao có thể đi thay đổi?
Lúc này, vẻ mặt Dung Chiêu đột nhiên trở nên trịnh trọng, cô giơ tay hành lễ, cúi người xuống, giọng nói nghiêm túc...
"Xin các vị phu nhân yên tâm, Dung Chiêu đã muốn làm sẽ làm đường hoàng, đây là một vụ làm ăn, nó không đơn giản có ý nghĩa giúp đỡ nữ tử, nó cũng có thể kiếm tiền."
"Ngày Vân Dung Phường mở khắp triều Đại Nhạn cũng chính là ngày chư vị phu nhân có thu hoạch."
"Dung Chiêu hứa hẹn, Vân Dung Phường không chỉ là gốc rễ lập thân của nữ tử bình thường, cũng sẽ là hậu thuẫn của chư vị phu nhân, để chư vị phu nhân bất cứ lúc nào cũng không thiếu đường lui, đều có sức mạnh."
"Như vậy, chư vị phu nhân có nguyện ý tin tưởng Dung Chiêu, đầu tư cho Vân Dung Phường hay không?"
Dung Chiêu mở Vân Dung Phường, chưa bao giờ đơn giản chỉ vì tiền, tiền sau khi đủ tiêu, có nhiều hơn nữa cũng đều giống nhau.
Cô muốn bảo vệ tính mạng, cũng muốn trong lúc bảo vệ tính mạng, đồng thời làm một ít chuyện có ý nghĩa.
Cô muốn kết nạp thêm người, chính là những phu nhân quý tộc này.
Cô còn muốn giúp đỡ người khác, giúp những nữ nhân bình thường có lẽ khi sinh ra đã bị vứt bỏ hoặc dìm chết.
"Vân Dung Phường" kỳ thực tên đầy đủ là "Vân Dung công phường".
Cô nói xong, im lặng chờ đợi câu trả lời.
Trương hoàng hậu vốn lười biếng ngồi trên ghế, sau khi Dung Chiêu nói đến công xưởng, bà liền nghiêm túc ngồi ngay ngắn, cho đến khi Dung Chiêu nói xong mới chậm rãi đứng lên.
Trưng hoàng hâu tư mình đi vung nâng Dung Chiêu vẫn đang khm lưng dậy.
Bà nhìn Dung Chiêu, lại nhìn Trương Trường Ngôn đứng bên cạnh, thật lòng cảm thán: "Trường Ngôn, ngươi không bằng A Chiêu."
Trương Trường Ngôn không xấu hổ, thậm chí không có nửa phần chần chờ, thẳng thắn trả lời: "Trường Ngôn vốn dĩ không bằng hắn, ai có thể so được với hắn?"
Giọng điệu kia còn có chút tự hào.
Trương hoàng hậu bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt sủng ái.
Bà không có hài tử, sủng ái nhất kỳ thật chính là ba đứa cháu trai, nhất là Trương Tam.
Trương Trường Ngôn không có bao nhiêu tiền đồ, nhưng hắn rộng rãi, cũng biết thưởng thức người khác.
Tình huống của Trương gia bọn họ, Trương Trường Ngôn có thể vui vẻ như vậy cả đời cũng rất tốt.
Trương hoàng hậu còn nói: "Sau này ngươi đi theo A Chiêu nhiều một chút."
Trương Trường Ngôn sảng khoái đáp ứng: "Vâng ạ."
Có những lời này của Hoàng hậu cô cô, cha hắn cũng không tiện quản hắn chạy theo Dung Chiêu!
Trương Tam cao hứng đắc ý.
Trương hoàng hậu vẫn nắm cổ tay Dung Chiêu, bà thu hồi tầm mắt, đảo qua mọi người, vẻ mặt nghiêm túc: "Chuyện Vân Dung Phường mà Dung thế tử nói, không đơn thuần là làm ăn, cũng không đơn thuần là kiếm tiền. Bổn cung thân là hoàng hậu, nguyện dẫn đầu trợ giúp Dung thế tử xây dựng Vân Dung công phường, bổn cung đầu tư một vạn lượng bạc trắng."
Một vạn lượng cũng không ít!
Hơn nữa đây còn là tỏ rõ thái độ ủng hộ của Trương hoàng hậu.
Sau Trương hoàng hậu, vốn nên là Thục phi bọn họ lên tiếng, nhưng Thạch gia lão thái thái đột nhiên mở miệng: "Lão thân cũng nguyện ý noi theo Hoàng hậu nương nương, trợ Dung thế tử một tay, đầu tư một vạn lượng bạc trắng!"
Thạch gia lão thái thái làm cho mọi người ở đây ngẩn ra.
Nhưng rất nhanh, các cô bừng tỉnh đại ngộ.
Thạch gia lão thái thái cũng là một nhân vật truyền kỳ, trước khi phu quân bà phò tá tiên đế giành thiên hạ, bà chỉ là một thôn phụ, cùng Thạch