Chương 499:
Chương 499:Chương 499:
Cho dù là hiện tại, bà cũng có vẻ già nua, chất phác hơn những thế gia phu nhân kia một chút.
Nhưng cũng chính bởi vì bà lớn lên từ trong nghèo khổ, bà biết cuộc sống của nữ tử thấp kém khổ sở bao nhiêu.
Hoàng hậu xuất một vạn, Thục phi cùng Trịnh phi vì cung kính Hoàng hậu mà phải hạ thấp đầu tư, cứ như vậy những người phía sau không phải ngươi muốn đầu tư bao nhiêu là có thể đầu tư bấy nhiêu.
Một vạn lượng của Hoàng hậu không ít, nhưng theo quy củ sẽ không còn bao nhiêu tiền.
Thạch gia lão phu nhân không muốn như thế.
Bà hiện tại chen vào một câu, hơn nữa còn là một vạn lượng, cục diện bị phá vỡ, người phía sau muốn đầu tư bao nhiêu liền có thể đầu tư bấy nhiêu.
Vẻ mặt Dung Chiêu ngưng trọng: "Tạ hoàng hậu nương nương, tạ Thạch lão phu nhân."
Hoàng hậu trên mặt thủy chung mang theo nụ cười, gật gật đầu, cũng không tức giận.
Thạch lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm, những người khác cũng hiểu rõ.
Có bọn họ mở đầu, những nữ quyến phía sau cũng lần lượt bắt đầu đầu tư, Dung Chiêu sai người cầm giấy bút, trước tiên ghi nhớ số tiền đầu tư, sau đó mới bắt đầu viết hợp đồng.
Đặng Thường Nam đầu tư năm ngàn lượng, không phải bà không muốn đầu tư nhiều, mà là Quan gia không có tiền.
Số tiền này là bà lấy từ trong của hồi môn của mình.
Đặng Thường Nam cười hỏi Dung Chiêu: "Vân Dung Phường của ngươi nếu thiếu quản sự, ta có thể giúp ngươi một tay."
Dung Chiêu ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên: "Đương nhiên là cần rồi, vậy thì tốt quá."
Những nữ nhân thế gia đại tộc này đều rất có năng lực, Dung Chiêu hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với Đặng Thường Nam, nhưng cô từng nghe Quan Mộng Sinh nói mẫu thân hắn rất lợi hại.
Hôm nay nói vài câu, Dung Chiêu cũng biết bà không phải là người đơn giản. Người như vậy nguyện ý giúp Vân Dung Phường, tự nhiên rất tốt.
Huống hồ bà còn là phu nhân Thiếu khanh Đại Lý Tự, nữ lang của Đặng gia, có tầng thân phận này trấn giữ, Vân Dung Phường sẽ phát triển dễ dàng hơn.
Lưu Uyển Quân cũng tươi cười tiến lên: "Dung thế tử, các tỷ muội chúng ta không giúp được gì, để chúng ta giúp ngươi viết hợp đồng đi."
Dung Chiêu cười lui về phía sau hai bước, gật đầu: "Đa tạ chư vị tiểu thư."
Các cô nương hai má ửng đỏ, cũng rất nghiêm túc cầm giấy bút hỗ trợ viết xuống một phần lại một phần hợp đồng.
Các cô đều đến hỗ trợ, Bùi Khâm, Bùi Thừa Quyết cùng Bùi Quan Sơn, còn có Trương Tam và Triệu công tử có thể chạy thoát?
Tự nhiên tất cả đều gia nhập giúp đỡ.
Trương hoàng hậu ở một bên nhìn, khẽ gật đầu, ánh mắt rất hài lòng.
Các phu nhân khác cũng lộ ra nụ cười vui mừng.
Đại hội xem mắt hôm nay chung quy không có ý nghĩa bằng giờ khắc này. ...
Trước khi yến tiệc bắt đầu, đám người Dung Chiêu cũng tản ra, các nam tử cùng nhau đi đại điện phía trước, các nữ quyến thì theo hoàng hậu rời đi.
Bùi Khâm đi về phía Dung Chiêu.
Bùi Thừa Quyết cùng đám người Bùi Quan Sơn rất thức thời, bước nhanh hơn để Dung Chiêu ở lại phía sau.
Trương Trường Ngôn quay đầu lại nhìn, nói thầm: "Chúng ta cứ đi như vậy? Vạn nhất Ngũ hoàng tử nhằm vào Dung Chiêu thì sao?"
Bùi Thừa Quyết và Bùi Quan Sơn hai người một trái một phải lôi Trương Tam đi tiếp, Bùi Quan Sơn mặt không chút thay đổi: "Đây là ở trong cung, ngươi không nên hạ thấp trí thông minh Ngũ hoàng tử có được không?"
Bùi Thừa Quyết: "Đi nhanh đi, đừng làm loạn nữa."
Trương Trường Ngôn bĩu môi.
Hắn quay đầu lại nhìn, Bùi Khâm và Dung Chiêu đi song song, giữa hai người vẫn duy trì khoảng cách, nhưng không biết đang nói đến cái gì, Ngũ hoàng tử nhích lại gần Dung Chiêu, hai người kề nhau.
Một cao một thấp, một người tuấn mỹ, một người tỉnh xảo xinh đẹp, Trương Trường Ngôn trong nháy mắt dừng bước,"Dung Chiêu không muốn xen vào tranh đấu đoạt đích, nếu như bị người ta nhìn thấy hai người bọn họ đi cùng một chỗ, chỉ sợ sẽ bị hiểu lầm, ta vẫn nên ở lại chờ hắn..."
Phía sau.
Bùi Khâm đang xin lỗi, có chút xấu hổ: "A Chiêu, mẫu phi ta không phải cố ý, người chỉ muốn lôi kéo ngươi."
Dung Chiêu lắc đầu, trên mặt không có cảm xúc tức giận, khách khí trả lời: "Ngũ điện hạ không nói tình huống của ta cho người khác, Chiêu đã rất cảm kích."
Bùi Khâm lúc này lắc đầu: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không nói ai."
Đây chính là đại tội khi quân, bất luận kẻ nào biết được đều có thể dễ dàng đối phó Dung Chiêu, đối phó An Khánh vương phủ.
Dung Chiêu cười gật đầu.
Bùi Khâm nhíu mày: "A Chiêu có dự định gì chăng? Hiện tại thanh danh của ngươi càng ngày vang dội, sức ảnh hưởng càng lúc càng lớn, sẽ có rất nhiều người muốn dùng quan hệ thông gia lôi kéo ngươi, nếu phụ hoàng cũng động tâm tư, chỉ hôn cho ngươi... Ngươi nên làm thế nào?"
Kế hoạch của Dung Chiêu đương nhiên không thể nói cho hắn biết, bất đắc dĩ thở dài: "Chuyện này tới lúc đó rồi nói, có thể lùi một ngày là một ngày."
Bùi Khâm suy nghĩ một chút, chân thành đề nghị: "Nếu không ngươi định hôn đi."
Dung Chiêu không bất ngờ với đề nghị này.
Đây là biện pháp mà Dung Vĩ đã nghĩ tới, Dung Chiêu nếu định hôn, sẽ không có chuyện ban hôn, mà nếu chọn người thích hợp để định hôn, kéo dài vài năm tới lúc tân đế đăng cơ, có lẽ có thể cứu vãn.
Nhưng Dung Chiêu lắc đầu: "Không ổn, sẽ ảnh hưởng đến bên nữ."
Cô không thể chờ tân hoàng đăng cơ mới bại lộ thân phận nữ tử.
Từ Nhị hoàng tử đến Ngũ hoàng tử, thậm chí là Cẩn vương Bùi Hoài Bi, nếu bọn họ đăng cơ, Dung Chiêu bại lộ thân phận nữ tử, vậy cô sẽ tiếp tục làm nữ thế tử của mình hay là bị đưa vào hậu cung?
Dường như không cần suy nghĩ cũng có thể kết luận là vế sau.
Những chính trị gia này tâm chưa chắc sạch sẽ, tiền và danh tiếng đều nằm trong tay Dung Chiêu, biện pháp thu nạp tốt nhất là cưới cô.
Nhưng cô không thể để chuyện đó xảy ra. xá đại tội khi quân.
Không cần định hôn kéo dài thời gian, không cần chờ tân hoàng đăng cơ, cô muốn đẩy nhanh kế hoạch của mình, giải quyết vấn đề ngay thời điểm Vĩnh Minh Đế tại vị.
Dung Chiêu cúi đầu, che khuất cảm xúc sâu trong đáy mắt.
Bùi Khâm lo lắng: "Không định hôn sẽ không an toàn..."
Lúc này Trương Trường Ngôn đột nhiên xuất hiện, chen vào nói: "Cái gì định hôn?"
Hắn đi tới bên cạnh Dung Chiêu, thi lễ "Bái kiến Ngũ điện hạ."