Chương 616:
Chương 616:Chương 616:
Trương Trường Tri nhíu mày: "Nhị đệ, Tam đệ, hiện tại Phúc Lộc Trang đã mở rộng thành công, Dung Chiêu cũng nói rất nhanh sẽ chia hoa hồng, chúng ta cũng không cần phải giấu cha nữa."
"Huống hồ Dung Chiêu thanh danh hiển hách, Hoàng thượng sủng ái hắn, cũng đã đến lúc Trương gia chúng ta cùng Dung gia vứt bỏ hiểm khích lúc trước, cùng nhau..."
Trương Nhị, Trương Tam đồng thanh nói: "Đại ca!"
Trương thừa tướng trầm mặt xuống,"Giấu ta cái gì? Các ngươi đã làm gì? Phúc Lộc Trang gì?"
Trương Trường Tri: "Cha, vị cổ đông khác của Phúc Lộc Trang chính là Trương gia chúng ta, là ba huynh đệ chúng con đầu tư."
Hắn còn rất tự hào.
Trương thừa tướng: "... 2"
Trương Trường Tri: "Cha, Phúc Lộc Trang hôm nay đã mở khắp Đại Nhạn triều, Trương gia ta nên hưởng thụ huy hoàng rồi."
Trương thừa tướng: "... 2"
Trương Trường Tri: "Có điều cho tới bây giờ vẫn chưa thể chia hoa hồng, lại thêm chuyện ngân hàng có ảnh hưởng đến toàn bộ triều Đại Nhạn, Dung Chiêu tuyệt đối không thể xảy ra chuyện."
Trương thừa tướng: "??2"
Trương Trường Tri: "Cha, chúng ta nhất định phải tấu lên Hoàng thượng, để cho người tra rõ việc này, xem có người muốn hại Dung Chiêu hay không, có phải hay không... Cha?!"
Trương thừa tướng cầm chổi đuổi theo Trương Trường Tri.
Hai đệ đệ của hắn trong lúc hắn nói được một nửa đã bắt đầu bỏ chạy...
"Ta đánh chết đám bất tài các ngươi!"...
Lời đồn quá nhanh lại quá mãnh liệt, dẫn tới trên dưới Đại Nhạn đều phẫn nộ.
Nếu nói người nữ cải nam trang, phạm tội khi quân là người khác, mọi người cười một cái rồi cũng cho qua.
Không tin, cũng sẽ không để ở trong lòng.
Nhưng sự tình liên quan đến Dung Chiêu thì khác. Mọi người không tin, nhưng mọi người rất tức giận.
Tức giận vì bị công kích mệnh căn.
Chỉ cần Dung Chiêu còn sống, tài sản ngươi vét sạch mang đi đầu tư nhất định sẽ kiếm về được...
Ngươi có thể để Dung Chiêu chết sao?
Không chỉ có dân chúng hoảng sợ, thân là Hộ bộ thượng thư có con dấu Hộ bộ đóng trên các tờ đơn gửi tiền, Từ thượng thư lúc này như kiến bò chảo nóng, vội vã tiến cung bẩm báo.
Từ gia và Dung Chiêu có thù oán.
Nếu là trước tháng năm năm ngoái, Dung Chiêu gặp chuyện không may lão sẽ vỗ tay khen ngợi.
Mà hiện tại...
Ai muốn hại Dung Chiêu? Đây con mẹ nó không phải muốn mạng già của lão sao?!
Tuy rằng còn chưa có người chính thức hại Dung Chiêu, nhưng bọn họ phải sớm phòng ngừa.
Trong nháy mắt Vĩnh Minh Đế nhận được tin tức, đầu đều nổ tung.
Nghĩ đến Dung Chiêu gặp chuyện không may...
Quả thực so với Ngũ nhỉ tử của hắn gặp chuyện còn đáng sợ hơn!
Thế nhưng không đợi Vĩnh Minh Đế nổi giận, thái giám đi vào, cung kính bẩm báo: "Hoàng thượng, tấu chương trần tình của Dung đại nhân..."
Vĩnh Minh Đế sửng sốt. ...
Trường Vũ công chúa cũng nghe được tin đồn, đồng dạng đầu tiên là phẫn nộ, lập tức dường như nghĩ đến gì đó, bảo người đi gọi Dung Chiêu đến phủ công chúa.
Rất nhanh, Dung Chiêu khách khí tới cửa.
Đại công chúa cùng phò mã rất nhiệt tình, tự mình ra cửa nghênh đón.
Dung Chiêu hành lễ, cười nói: "Không biết Đại công chúa và phò mã tìm thần có chuyện gì?"
Cô gần đây bề bộn nhiều việc, nhưng đối với đại công chúa ấn tượng rất tốt, cho nên vẫn bớt chút thời gian tới đây.
Phò mã đưa tay đỡ cô, cao hứng nói: "Dung thế tử chớ khách khí, công chúa cùng ta đều rất thích ngươi, ngươi ở phủ công chúa cứ coi như nhà mình, không cần khách khí..." chúa.
Trường Vũ công chúa trừng mắt liếc hắn, lập tức khách khí cười nói: "Hôm nay tìm thế tử đến đây là có một chuyện, không biết thế tử có nghe được lời đồn trong kinh hay không?"
Dung Chiêu gật đầu.
Lời đồn cô đưa ra, chính cô làm sao có thể không biết?
Trường Vũ công chúa cười từ ái: "Là như vậy, lời đồn này tuy nói là vô căn cứ, nhưng rốt cuộc không tốt, bổn cung ngược lại có một chủ ý có thể giúp ngươi giải vây."