Chương 617:
Chương 617:Chương 617:
Dung Chiêu."..."
Rất tốt, cô biết đại công chúa muốn nói gì, hai ngày nay tất cả thế gia lão phu nhân tới An Khánh Vương phủ đều mở đầu câu này.
Sau khi Dung Chiêu tung ra lời đồn, bản thân vốn không bị ảnh hưởng gì.
Nhưng những thế gia quý tộc kia không biết nghĩ như thế nào, đột nhiên cảm thấy đây cũng là một cơ hội, nhao nhao tới cửa muốn làm mai cho Dung Chiêu, đối tượng đều là nữ lang nhà mình.
Còn có một ít nữ lang nửa đường chặn cô lại, thẹn thùng xấu hổ...
Dung Chiêu cảm thấy có lỗi.
Đại công chúa quả nhiên cười híp mắt nói,"Nếu ngươi đính hôn với tiểu nữ nhỉ của bổn cung, lời đồn có thể bị quét sạch."
Dung Chiêu là ai?
Con rể tốt nhất Đại Nhạn triều a!
Bất kể là nhìn năng lực, nhìn gia thế, nhìn tướng mạo, nhìn nhân phẩm, thái độ đối với nữ tử...
Dung Chiêu đều là người xuất sắc nhất.
Đại công chúa đã nhắc chuyện này với An Khánh Vương phủ rất nhiều lần, bị cự tuyệt còn có thể nhắc lại.
Lần này có cơ hội còn không nhanh chóng nhắc lại một lần nữa.
Vạn nhất thành công thì sao?
Dung Chiêu bất đắc dĩ cười ngượng ngùng, cô giơ tay hành lễ, lập tức nói: "Đại công chúa, thần có thể nói riêng với công chúa hai câu không?"
Phò mã bĩu môi: "Ta không thể nghe?"
Hắn có chút không hài lòng.
Trường Vũ công chúa thản nhiên: "Đương nhiên có thể, phò mã đi ra ngoài."
Phò mã ủy khuất đi ra ngoài.
Nửa canh giờ sau.
Dung Chiêu rời khỏi phủ công chúa, mà Trường Vũ công chúa ngồi trong phòng, ánh mắt trống rỗng, không biết đang suy nghĩ gì, vẻ mặt phức tạp, thần tình biến hóa khó lường. Phò mã mang theo Gia Thành huyện chủ đi vào.
Thấy thế vội hỏi: "Thế nào? Dung thế tử đáp ứng chưa?"
Hắn nghĩ, nếu Dung Chiêu không đáp ứng, hắn sẽ tiến cung thỉnh chỉ, con rể tốt như vậy còn không tóm lấy, còn ai xứng với nữ nhi của hắn nữa?
Gia Thành huyện chủ vẻ mặt thẹn thùng.
Đại công chúa thu hồi tầm mắt, giơ tay ra hiệu với tiểu nữ nhi.
Gia Thành huyện chủ ngồi xuống, vô cùng nhu thuận.
Đại công chúa nắm tay cô, nhẹ giọng hỏi: "Con có thích A Chiêu không?"
Gia Thành huyện chủ cúi đầu, tuy thẹn thùng nhưng vẫn nghiêm túc nói: "Nữ nhỉ thích, nữ lang kinh thành không có ai không thích Dung thế tử."
Đại công chúa thở dài, sờ tóc cô,"Đường nhớ thương hắn nữa."
Gia Thành huyện chủ ngẩn ra.
Cô ngẩng đầu lên, lại đột nhiên phát hiện hốc mắt mẫu thân đỏ bừng.
Gia Thành huyện chủ làm sao còn để ý tới Dung Chiêu, vội nói: "Mẫu thân chớ bi thương, con thích Dung thế tử là bởi vì hắn tốt, lại tôn trọng nữ tử, cũng không phải là tình yêu sâu đậm, hắn cự tuyệt thì cự tuyệt, con chắc chắn..."
Cô thích Dung Chiêu, nhưng không phải không hắn thì không lấy ai.
Mẫu thân thương tâm như vậy, cô thập phần khó chịu, hận mình chưa bao giờ biểu thị hảo cảm đối với Dung Chiêu.
Đại công chúa lắc đầu, ôm tiểu nữ nhi vào lòng, nhẹ giọng nói: "Không phải, mẫu thân không phải bi thương, là cao hứng, thật lòng cao hứng. Gia Thành, hiện tại con có lẽ không hiểu, nhưng về sau con sẽ biết... Dung Chiêu đối với nữ lang mà nói, so với gả cho nhỉ lang như hắn còn tốt hơn."
Gia Thành huyện chủ lau nước mắt cho đại công chúa, ánh mắt hoang mang khó hiểu. ...
Ngày hôm sau, đầu đề nhật báo... Từ người giàu nhất đến người nợ nhiều nhất, An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu nợ hơn trăm triệu!
Tiêu đề này khiến cho người ta chấn động, hơn nữa thập phần hấp dẫn.
Lúc này, dân chúng vội vã đi xem nội dung.
Bài báo này kiểm kê sản nghiệp của Dung thế tử, bởi vì đều đang ở giai đoạn mở rộng cuối cùng, tiền đầu tư lúc trước sắp chuyển sang giai đoạn thu hoạch. Trước tiên nói Phúc Lộc Trang, Phúc Lộc Trang hiện giờ mở khắp Đại Nhạn triều, giá trị ít nhất cũng là mấy trăm vạn lượng, ngàn vạn lượng, mà trong đó có 40% là thuộc về ba huynh đệ Trương gia.
Dung thế tử phải chia cho bọn hắn trăm vạn lượng tiền hoa hồng, bây giờ còn chưa chia.