Chương 621:
Chương 621:Chương 621:
Thanh âm im bặt, chủ sự Hộ bộ kéo hắn, thanh âm có chút nức nở: "Không có chuyện đó, đừng nói bừa, ngươi nhìn lầm rồi, ta cũng nhìn lầm rồi!"
Trương Trường Tri: "..."
Phải nha.
Dung Chiêu là nữ tử, đó chính là phạm vào tội khi quân.
Nhưng thế cục hôm nay, nếu Dung Chiêu bị trị tội... Đại Nhạn triều xong rồi.
Trong nháy mắt đó, trong đầu Trương Trường Tri chỉ có một ý niệm... Hắn cái gì cũng không biết!
Có nhận thức này, Trương Trường Tri choáng váng rời di.
Đi rất xa một khoảng mới mãnh liệt phản ứng lại, không đúng, hắn không phải muốn tiến cung sao?!
Mà lúc này.
Dung Chiêu đã ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người đi đến ngự thư phòng.
"Hoàng thượng, Dung, Dung, Dung đại nhân đến rồi!" Thái giám khiếp sợ.
Vĩnh Minh Đế sững người, một lát sau, hắn bình tĩnh mở miệng: "A, tới thì để hắn vào, trẫm vừa lúc có chuyện muốn nói với hắn."
Lúc này trong ngự thư phòng, đại thần trong triều và văn võ bá quan đều có mặt.
"Dung đại nhân đến rồi à? Đúng lúc lắm, chuyện này có thể hỏi ý kiến Dung đại nhân."
"Quốc khố gần đây không thiếu tiền, nhưng số tiền này đều phải trả lại cho dân chúng, nếu không Đại Nhạn triều lòng dân bất ổn, vẫn nên tiết kiệm một chút."
"Nhắc mới nhớ, không biết thuyền hải mậu tháng ba có thể bình an trở về hay không?"...
Dung Chiêu trong tiếng thảo luận của các trọng thần, nghênh ngang đi vào ngự thư phòng.
Sau đó, lặng ngắt như tờ.
Nhìn như rất bình tĩnh, nhưng trong mắt đám lão thần này đều là khiếp sợ.
Kể cả Trương thừa tướng, trong lòng lão lộp bộp.
Dung Chiêu còn không thèm che giấu!
Dung Chiêu là nữ tử?!
Trong nháy mắt, văn võ cả triều đều cảm thấy mình sắp hôn mê, trước mắt biến thành màu đen.
Nhất là Từ thượng thư.
Lão bắt lấy quan viên bên cạnh, miễn cưỡng đứng vững, lại phát hiện cánh tay mình đang nắm cũng run rẩy vì khiếp sợ...
Trong đầu Từ thượng thư đều là một câu: Mạng ta xong rồi!
Những quan viên khác cũng không khác lão là bao, trong đầu đều là: Đại Nhạn triều xong rồi!
Dung Chiêu tươi cười ôm quyền hành lễ: "Thần Dung Chiêu bái kiến Hoàng thượng, bái kiến chư vị đại nhân."
Bình thường cô nói chuyện cố ý hạ giọng, nam nữ khó phân biệt.
Nhưng hôm nay cô thả lỏng cổ họng, thanh âm hiên ngang nhưng cũng có chút ngây ngô của nữ tử, vừa nghe liền biết là nữ tử.
Trong lòng mọi người lại lộp bộp.
Hỏng rồi, không phải là Dung Chiêu có sở thích đặc biệt.
Vĩnh Minh Đế dường như không thấy cô từ "nam" biến thành "nữ", bình tĩnh mở miệng: "Ừm, ngươi tới đúng lúc lắm, gần đây Công bộ chế pháo tiêu phí rất lớn, chư vị ái khanh đang thảo luận có cần tạm dừng hay không, A Chiêu, ngươi thấy thế nào?"
Dung Chiêu mặc áo đỏ đứng giữa một đám quan viên, vô cùng nổi bật, cũng vô cùng chói mắt.
Ngữ khí mang theo ý cười, trả lời như bình thường: "Không sao, nên tiêu thì tiêu, có pháo chúng ta có thể đánh hạ Bắc Yến, tương lai còn có thể đánh hạ được Tây Bát, tiền này tiêu rất đáng, chư vị đại nhân chớ đau lòng, chuyện tiền cứ giao cho thần."
Vĩnh Minh Đế: "Công bộ thượng thư, ngươi cảm thấy thế nào?"
Công bộ thượng thư hồi lâu mới lấy lại tỉnh thần, bước ra khỏi hàng, bước chân lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống đất, giọng nói hoảng hốt: "Nếu Dung đại nhân có thể cung cấp tiền bạc, vậy thì có thể..."
Vĩnh Minh Đế: "Còn vấn đề gì khác không?"
Ha đai nhân theo bản năng mở miêna: "Thần lo lắng thuyền của hải mậu có thể trở về hay không..."
Lại có người sốt sắng nói: "Đúng vậy, nếu thuyền không thể trở về, chúng ta làm sao trả lợi tức cho dân chúng, e rằng sẽ bất lợi cho quốc bản."
Dung Chiêu cười hòa khí,"Hạ đại nhân, hải mậu nhất định sẽ thành công, nếu tháng ba còn chưa trở về cũng không sao, vừa lúc ta còn có một vụ làm ăn khác có thể kiếm tiền, khẳng định sẽ trả được tiền cho dân chúng, bằng không để triều đình mất uy tín thì không tốt, có phải hay không?"