Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành

Chương 13

Khụ khụ…khụ…Thước mẫu liếc nhìn con trai mình, còn đang ăn, làm gì như kẻ choáng váng vậy chứ.

Thước Nhạc đỏ mặt nhìn mẫu thân, vội cúi đầu ăn. Khúc Phàm mím môi cười gắp đồ ăn cho cậu. Không trách sao Thước Nhạc lại vui vẻ, sau cuộc trò chuyện, có một người nguyện ý cùng mình cả đời, vĩnh viễn, cùng nhau đối mặt với tương lai, so với cái gì kiếp sau còn khiến ta cảm động hơn, cho nên ngồi trên bàn cơm Thước Nhạc ngực ngọt ngào không kiềm nổi, vui vẻ đến không còn người khác trong mắt.

Trong số mọi người ngồi ở bàn cơm, mấy đứa trẻ chăm chú ăn cũng liếc nhìn ba ba nhà mình, có chuyện gì vui vậy? Nếu lúc này nói với ba ba không muốn đi nhà trẻ, ba ba có đồng ý không nhỉ? Trong đầu Kì Kì nghĩ làm thế nào lợi dụng tâm trạng tốt của ba ba.

“Ba ba, máy tính của con cần đổi một CPU mới.” Tiếu Tiếu thả đũa nhìn Thước Nhạc nói.

“Ừ, vậy đổi đi.” Gắp một con cua lớn cho Tiếu Tiếu.

“Vậy ba ba đổi cho con Intel Core i7 Extreme loại mới nhất nha.”

“Được rồi, con cứ lựa cái nào hợp ý đi.” Không nghĩ kĩ, thuận miệng đồng ý. Giờ trong đầu cậu không thể chứa cái gì khác rồi.

Khúc Phàm ngồi bên trợn mắt ngạc nhiên “Tiếu Tiếu.” Cảnh cáo con trai không nên nhân lúc nhà cháy mà đi hôi của. Kì Kì ở bên hối hận bỉu môi, sao mình lại không mở miệng chứ.

Thước Nhạc tức giận ngồi trên tháp nhìn Khúc Phàm nghiên cứu cái cây, “Sao anh không nói tỉnh em, lại để Tiếu Tiếu nhân cơ hội, gần đây nó dùng máy tính nhiều quá, lần trước kiểm tra thị lực là 0.6 có khuynh hướng cận thị.”

Đặt chậu hoa xuống “Thôi kệ đi, lần này không để con mua, nó cũng mân mê thứ khác, chúng ta cũng không thể ngăn cản sở thích của nó. Thời gian này ba mẹ vừa phải học tiếng Pháp vừa phải chăm sóc Phi Phi, không có nhiều thời gian trông Tiếu Tiếu, hay là sau này cho Tiếu Tiếu qua chỗ ba mẹ anh, để ông cháu đi ra ngoài dạo chơi, ít để nó tiếp xúc với đồ điện tử, ít động não thì có lẽ sẽ tốt hơn, hai người chúng ta chỉ việc đón đưa, như vậy cũng không quá khác đi nhà trẻ.” Tiếu Tiếu nhà bọn họ quá thông mình, không thể chơi cùng bọn nhóc trong nhà trẻ, đưa đi cũng không quá tốt.

Xua tay “Đó cũng không phải là cách, không phải sau tết đại ca sẽ chuyển trụ sở chính của công ty tới Bắc Kinh sao? Ba mẹ còn phải chăm sóc Gia Gia, vả lại cha mẹ cưng bọn nhỏ không phải anh không biết, lần trước em nói Kì Kì hai câu, ba liền trách em, khiến mấy đứa khỉ con đó vừa qua bên đó liền vô pháp vô thiên.”

“Người già đương nhiên là thương yêu con cháu, con chúng ta lại thông minh như vậy, ai không thích, việc này cứ để đó đi, dù sao cũng sắp tới năm mới rồi, anh muốn xin nghỉ một thời gian, vào không gian tu luyện. Trên sách viết, trong hoàn cảnh sung túc linh khí, tu hành vài lần đầu sẽ tẩy tinh phạt tủy, linh khí cọ rửa thân thể, đó là quá trinh trúc cơ, kết thúc trúc cơ là dẫn khí nhập thể, lúc này tiến vào lần đầu tiên nhập định, thời gian không xác định, có thể là ba năm ngày cũng có thể là bảy tám ngày, thời gian càng dài càng tốt.”

“Có nguy hiểm sao? Có thể xảy ra tẩu hỏa nhập ma hay gì đó như trong tiểu thuyết không?”

“Ha ha, không đâu, quá trình đó chỉ là quá trình cơ bản nhất trong việc tu luyện, trừ khi bị đoạn tuyệt linh khí trong quá trình tu luyện, nếu không sẽ không có nguy hiểm, linh khí trong không gian sung túc như vậy, hoàn toàn không có vấn đề.” Thấy bộ dạng mơ hồ của Thước Nhạc, anh ngồi giảng giải cho cậu.

“Không phải anh đã nói với em, tài liệu trong cục mật vụ có không ít của thế giới đen, bình thường anh gặp hầu hết là dị nhân hay cổ võ giả, dị nhân là do tiến hóa, hoặc là ngoại giới ảnh hưởng, dùng tinh thần lực không chế các loại nguyên tố hay năng lực một bộ phận trong cơ thể tăng mạnh, những dị nhân còn lại do ngoại tại ảnh hưởng, một bộ phận cơ thể thay đổi về vật lý, hay một cơ quan cải biến căn bản, hai loại đó đều không quá khác nhau. Mà cổ võ giả cùng võ giả hiện đại lại khác nhau, bọn họ trải qua tu luyện khiến tố chất cơ thể vượt xa người bình thường gấp mười lần, vả lại xác thực có một số người cũng luyện ra nội công, dù là mạnh hay yếu, đều là do tự thân tu luyện. Trên thực tế thế giới đen còn có những người khác, như Ninja của Nhật Bản, phù thủy của Anh, đương nhiên phù thủy bên đó giờ chỉ là qua giọng nói khống chế các loại nguyên tố, bản thân không giống dị nhân, dị nhân của Mỹ so với chúng ta mạnh hơn một chút, chủ yếu là do bọn họ dùng khoa học kỹ thuật nâng cao năng lực của dị nhân, nhưng sự khống chế của bọn họ đối với dị nhân rất lớn. Ai Cập và Ấn Độ cũng có một vài người đặc thù, rất thần bí, che giấu khá sâu, tài liệu trong cục mật vụ cũng không nhiều.

Những tin tức này đều được hầu hết các nước nắm giữ, những người trong thế giới đen phần lớn đều phục vụ cho quốc gia, không vượt giới hạn, mà có một vài người trên thế giới, thực lực của họ rất thần bí, tài liệu ở các quốc gia rất ít, cục mật vụ cũng không có nhiều, những người này trong mắt người bình thường giống như thần vậy, họ là người tu hành, không bị quốc gia chế ước.

Nước ta có ba bốn loại người như vậy, một loại người tu hành, thông qua sự câu thông với trời đất, mượn ngoại lực rèn đúc hồn phách, thân thể và tinh thần của mình, mà chú trọng nhất là hồn phách, một loại khác là phù thủy, họ chú trọng tu luyện thân thể, còn có phật tu, chú trọng tu luyện tinh thần. Nhưng cho dù là tu luyện cái gì, những cái khác cũng sẽ tăng lên. Ngoài ra còn có yêu tu ma tu, nhưng không có ghi chép. Người tu hành, anh chưa từng gặp, nhưng át chủ bài của cục mật vụ có lẽ là người tu hành.” Khúc Phàm giơ quyển sách trên tay lên “Quyển sách này là công pháp nhập môn của người tu hành, đừng nhìn nó có nhiều ở cục mật vụ, nhưng thực sự có thể tu luyện thành công tới nay chưa từng phát hiện, đó là vì thế giới của chúng ta quá ít linh khí. Muốn trúc cơ cần linh khí rất nhiều. Mà thứ chúng ta không thiếu nhất lại chính là linh khí, cho nên Nhạc Nhạc à, giờ em đã biết không gian quan trọng bao nhiêu sao.”

Thước Nhạc gật đầu “Cảm giác những điều này cứ như trong tiểu thuyết vậy. Nhưng anh chỉ là công pháp tu luyện trúc cơ, sau đó thì phải làm sao.”

Khúc Phàm tự tin cười “Ha ha đạo pháp về một, nó phải do người ngộ ra, từ từ sẽ đến không cần nóng nảy, có thể tìm được điển tịch thì tốt, nếu không, anh sẽ tìm ra con đường của mình.” Anh không quá để ý điều này, buổi chiều ngồi thiền thử anh liền phát hiện, uống nước hồ lâu ngày khiến thân thể của anh rất thích hợp tu luyện, tuy chưa trúc cơ những anh đã cảm nhận được con mình phải đi, thể hội tự nhiên, khống chế tự nhiên, dung hợp tự nhiên. Có thể năng lực của mình sẽ không mạnh, có lẽ không thể thành thần, nhưng đó cũng không điều Khúc Phàm mong muốn, anh chỉ muốn sống, sống để ở bên cạnh cậu.

Thước Nhạc hôn Khúc Phàm một phát mạnh, làm sao bây giờ, càng ngày cậu càng thích người đàn ông này.

“Thân ái, em dụ dỗ anh sao, còn rất sớm để đi ngủ.” Khúc Phàm ánh mắt u ám, giọng nói như toát ra từ sâu.

Nhếch lông mày “Không sao, chúng ta có thể làm vài vận động trước. Thân ái, hôm nay anh thật đẹp trai quá.”

Ách… không nói thêm gì, trao cho Thước Nhạc một nụ hôn nồng cháy, có chút khó nhịn vói tay vào đồ cậu, “Ba ba…Lam Tử khó chịu. …A, lão ba, hai người đag làm gì vậy?” Kì Kì mang theo tươi cười, ôm Lam Tử từ bên ngoài chạy vào.

Thước Nhạc rên rỉ một tiếng, trời ạ, hai đứa tiểu quỷ không phải là đang chơi ở tiền viện sao?
Bình Luận (0)
Comment