Editor: Hye Jin
Tống Thư Hãn nhe răng, sót của quá đi mà. Lại thấy Tư Ninh Ninh đem bút đẩy sang chỗ Mạc Bắc: "Lại viết thêm một bản đi? Chúng ta mỗi người giữ một bản, tìm chỗ nào đó dán lên kẻo quên mất."
"Được."
Sau khi Mạc Bắc viết xong, Tư Ninh Ninh cũng xé trang ra, nam nữ mỗi bên giữ một bản. Cô nghiêng đầu hỏi Tư Thục Hoa: "Hôm nay ngày bao nhiêu?"
"Ngày 22, ngày 22 tháng 5, làm sao vậy?"
"Ồ..." Tư Ninh Ninh lắc đầu, ghi ngày tháng vào cuốn sổ: "Vậy thì cuốn sổ này sẽ được dùng làm sổ cái. Sau này phàm là thanh niên trí thức cùng nhau mua cái gì đều ghi lại hết. Nhà tớ còn tập, tớ bảo trong nhà gửi lại đây, đến lúc đó bên nam thanh niên trí thức cũng làm một bản ghi chép lại."
Niên đại này không giàu có, mọi người đều quý trọng hết thảy tài nguyên trong tay của mình, người phô trương tiêu xài phung phí không lớn, tránh cho về sau cãi cọ, cứ đề phòng trước vẫn hơn.
Mọi người đã phân công nhiệm vụ, tất cả đều lần lượt trở về phòng, lấy hết đồ đem từ nhà ra.
Một lúc sau, thượng vàng hạ cám chất đống ở giữa bàn.
Mạc Bắc kẻ ô vuông vức, Tư Ninh Ninh đưa cuốn sổ sang, để cậu ấy vẽ ra một bảng biểu cho tháng 5, mỗi người lấy ra cái gì, góp nhiều ít, tỉ mỉ ghi chép lại.
Ngoại trừ dầu, mọi thứ khác đều rẻ, mọi người nộp lên cơ bản đủ dùng cho tháng này.
Mạc Bắc viết 5 lạng dầu vào tên của mình: "Chờ thêm mấy ngày có thời gian tớ sẽ tìm cách bổ xung thêm 1 cân chín lạng dầu nữa."
Dầu đắt và khó kiếm, ấn theo đầu người chỉ được cấp 3 lạng, 1-2 cân chỉ có thể đi chợ đen, càng đắt hơn.
Xuất huyết thiệt nhiều a!
Mọi người nửa hiểu, nửa xấu hổ xua tay: "Không gấp, không vội, năm lạng này đủ ăn một thời gian rồi."
“Ừ.” Chuyền tới chuyền lui, cuốn tập lần nữa trở về tay Tư Ninh Ninh, Mạc Bắc đứng dậy trước: "Mọi người đều tan đi."
Thời gian đã là khoảng ba giờ chiều, hôm nay thời gian không còn nhiều lắm, thanh niên trí thức tản ra, vội làm việc chính mình.
Nhà chính an tĩnh lại, trên bàn chỉ còn lại có bốn cô gái.
Tư Ninh Ninh và Từ Thục Hoa ngồi một hàng, Tưởng Nguyệt và Tống Tiểu Vân ngồi vào chỗ nam thanh niên trí thức vừa ngồi ban nãy.
Tư Ninh Ninh lật ngược cuốn sách, lật đến trang cuối cùng, lần lượt viết ra tên của bốn người rồi nghiêng đầu nhìn ba người còn lại: "Bọn họ đều đã đi hết rồi, bây giờ chúng ta sắp xếp trình tự nấu cơm, mỗi ngày đổi một người hay là một tuần?"
Tống Tiểu Vân đề nghị: “Một tuần đi. Tớ cảm thấy vậy tương đối tốt hơn, miễn cho mỗi ngày đổi tới đổi lui, mọi người luống cuống tay chân, chậm trễ công việc."
Tư Ninh Ninh nhẹ gật đầu, dò hỏi người kia: "Còn các cậu?"
"Tớ thấy được."
"Tớ không có ý kiến."
"Vậy trình tự......."
Từ Thục Hoa giơ tay: “Hay là cứ theo thứ tự giường ngủ đi, tớ ở trong cùng vậy tớ trước, rồi tới Ninh Ninh, Tiểu Vân, Tưởng Nguyệt, các cậu thấy thế nào?"
Ba người thống nhất gật đầu, không ý kiến.
Hai việc lớn đã định xong, ba người thẳng sống lưng nháy mắt mềm ũng ra, một đám như trút được gánh nặng, duỗi eo chuẩn bị rời bàn.
Tư Ninh Ninh gõ bàn: "Đừng vội vàng rời đi, còn có một chuyện, tớ muốn cùng mọi người thống nhất ý kiến."
“Chuyện gì?”