Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 63 - Chương 63: Dần Dần Yên Ổn

Chương 63: Dần Dần Yên Ổn Chương 63: Dần Dần Yên Ổn

Editor: Hye Jin

Tư Ninh Ninh chưa bao giờ hiểu sâu về thời đại này, nhưng mà tiểu thuyết thì xem qua không ít, cô thích tiểu thuyết viết về thời đại này, cơ hồ mỗi quyển đều viết về "thanh niên trí thức" là tiêu cực, là mặt trái của nó.

Nào là lười biếng, tham lam, ngu ngốc, thích đi đường ngang ngõ tắt, lừa tình con gái nông thôn, bỏ chồng bỏ con để trở về thành phố...

May mắn thay, đó chỉ là tiểu thuyết, còn trước mặt cô đây là người sống sờ sờ.

Không nói đến họ có tham vọng như thế nào, nhưng ai cũng tràn đầy kỳ vọng và chờ mong đối với tương lai.

Xem như là một dấu hiệu tốt đi.

Tư Ninh Ninh môi hồng mấp máy, nhướng mày vỗ tay, khóe mắt nước mắt run lên: “Được rồi, nếu muốn nuôi gà không chuẩn bị trước là không được! Chúng ta chuẩn bị chuồng gà đi, ở nông thôn không chừng có chồn hay gì đó... Để gà con bình bình an an phải nhờ các đồng chí nam dành bớt thời gian làm chuồng gà nha!"

Tư Ninh Ninh khẽ nhướng mày lưỡi liềm, trên mặt nở một nụ cười ngọt ngào, toàn thân như được bao bọc trong một làn hơi thuần khiết của thời thanh xuân.

Mạc Bắc nhìn từ Tư Ninh Ninh từ nãy đến giờ, khóe môi khẽ nhếch lên: "Ừm".

Ngô Dũng, người này sự tồn tại không cao cũng đứng dậy dõng dạc lên tiếng: “Thanh niên trí thức Tư, đừng lo, chúng ta sẽ xử lý chuyện này.”

Tư Ninh Ninh khẽ nhún vai: "Vậy thì vất vả rồi."

"Chim ăn giun, gà chắc cũng ăn nhỉ? Đến lúc đó chúng ta đi đào giun cho gà ăn ha."

“Ở nông thôn mà, không thiếu đâu, châu châu cũng nhiều, có thể bắt châu chấu nữa."

Mấy cô gái bên này túm tụm nói chuyện, còn bên kia lấy Mạc Bắc cầm đầu ngồi ở bậc thang, ba vị thanh niên trí thức chung quanh đứng yên, có người duỗi tay, người dương chân, từng người nói về lý tưởng của bản thân.

Chiến đấu vì một mục tiêu chung khiến khoảng cách giữa người với người kéo gần hơn không ít.

Không có ai âm dương quái khí, không khí khá tốt.

Tiếp tục bảo trì như vậy đi........

Tư Ninh Ninh nhẹ thở ra một hơi, vỗ vỗ mặt trở về phòng.

Bữa tối do Tư Ninh Ninh làm, nhưng không phải tất cả.

Cơm do Từ Thục Hoa hấp, còn cô thì nấu nấm báo mưa làm đồ ăn.

Không có thịt, cũng không có trứng, cô tận khả năng làm hương vị ngon hơn một chút, cô bí mật thêm một chút tinh chất gà vào canh.

Thêm chút muối, gia vị, hai thìa nước tương trung hòa vị, khi ăn cơm Tư Ninh Ninh chan canh vào cơm để ăn.

Cái miệng nhỏ húp "rột rột" hai ngụm nhỏ, độ mặn vừa phải, vị ngọt của nấm báo mưa được giữ lại thật là ngon, đúng là bữa ăn ngon nhất trong mấy hôm nay.

Tư Ninh Ninh híp mắt, ăn hết chén cơm, ợ hơi một cái.

Cô cảm thấy hương vị không tồi, tạm ổn, những người khác thì vô cùng vừa lòng. Có người còn nói: "Tớ chưa bao giờ thấy được loại nấm này đâu, không ngờ hương vị ngon như vậy, lần sau thấy tớ sẽ hái toàn bộ về!"

Vui vẻ nói người, toàn bộ thanh niên trí thức hòa thuận vui vẻ.

Tư Ninh Ninh nhoẻn miệng cười, cơm nước xong thì yên lặng vào thu thập giường nệm của bản thân.

Trong cái thời kỳ này, ăn uống thiếu thốn, nấm báo mưa giá trị dinh dưỡng cao, có thể bù đắp một số chất dinh dưỡng và nguyên tố vi lượng cần thiết cho cơ thể.

Cũng may cô xuống nông thôn phương nam, núi vây xung quanh, nếu là ở phương bắc không chừng không tìm được thứ tốt như vậy.

Trời chuyển tối, mấy mét hơn thấy được một bóng người.

Nhân lúc sắc trời có thể thấy được một chút, nam thanh niên trí thức lấy cây chổi tre quét cỏ dại khô mà hôm trước gom lại, trộn lại với lá tre khô rồi đốt lên.

Đêm nay gió tây nam thổi, đám khói lớn thổi về hướng giếng trước nhà, nếu thổi vào trong nhà không chừng bị ngạt chết.

Bình Luận (0)
Comment