Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 62 - Chương 62: Khí Thế Ngất Trời

Chương 62: Khí Thế Ngất Trời Chương 62: Khí Thế Ngất Trời

Editor: Hye Jin

Tư Ninh Ninh cùng Trần Liên Mễ nói muốn nuôi sáu con gà con, nhưng cô về không nói ngay mà là dò hỏi nam thanh niên trí thức bên kia có muốn nuôi gà hay không?

Nữ thanh niên trí thức bên này liền tính ba người còn lại không đồng ý, một mình cô cũng có thể nuôi cả ba con, nếu bên nam cũng không muốn nuôi thì dư ra được ba con gà, đưa vào trong không gian, hoàn mỹ.

Tư Ninh Ninh chủ yếu vẫn là muốn đem vào không gian nuôi thả, cũng không cần tốn quá nhiều thời gian xử lý, bên này nuôi ba con vừa lúa có thể giấu tai mắt của người khác.

Thường xuyên ăn trứng gà gì đó, tổng phải có cái giải thích hợp lý cách nói.

Tư Ninh Ninh nghĩ thật đẹp, nhưng cuối cùng bàn tính nhỏ cũng rơi vào khoảng không.

Cả nam nữ thanh niên trí thức đều đồng ý muốn nuôi gà, chẳng cần biết mua gà con tốn bao nhiêu tiền, đây là bước phát triển bền vững, sau này mặc kệ là gà hay trứng đều là một món ăn mặn.

Ngay cả khi không ăn, còn có thể tích trứng đi Cung tiêu xã đổi tiền cũng được một khoản chi tiêu.

Được rồi, chuyện đến nước này rồi thì cùng nhau nuôi đi.

Ít nhất cô cũng có không gian vật tư chu cấp, nhưng những người còn lại cái gì cũng không có, để có thể ăn no bụng đã phải cố gắng nữa cái mạng.

Tính trước khi xuyên qua đây, cô đã 20 tuổi, xem là chị gái của mấy cô gái, anh chàng ở đây rồi.

Tuy rằng không thể lấy đồ từ không gian ra tiếp viện, cho nên cô không cần thiết chiếm tiện nghi, có thể chiếu cố được thì thuận tay chiếu cô một phen, chưa chắc không thể.

Mọi người đều thống nhất ý kiến, Tư Ninh Ninh lên tiếng: "Không phải lúc nào cũng có gà con, tớ đã nhờ thím trong đội giúp đỡ, khi nào có, bao nhiêu tiền chúng ta sẽ lại thương lượng để chia tiền."

"Còn một chuyện nữa, đó là về chuyện phần trăm đất trồng rau."

Tư Ninh Ninh chỉ tiết lộ chút tin tức, tuy không có kết quả cuối cùng nhưng cũng xem như là một tin tức tốt.

“Được á, thanh niên trí thức Tư vẫn cậu suy nghĩ chu toàn, nếu việc này thành, chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều chi phí.” Lý Lăng Nguyên nháy mắt với Tư Ninh Ninh, còn huýt vai Tống Thư Hãn: "Cậu nói đúng không? Tống Thư Hãn?"

Tống Thư Hãn ngượng ngùng gật đầu, nheo mắt cười: "Đúng vậy, vẫn là nữ đồng chí tâm tư tinh tế, tính toán tỉ mỉ."

Đồng chí nam khen xong lại đến đồng chí nữ bên này vây quanh Tư Ninh Ninh khen lấy khen để: "Ninh Ninh, cậu suy nghĩ thêm, còn chỗ nào có thể cho mọi người giảm bớt áp lực hay không?"

Không nói đến những chuyện khác, nếu như chúng ta cứ theo tình hình hiện tại thì xuống nông thôn so với ở nhà còn tự tại hơn rất nhiều.

Ngoài tiếng hoan hô, tất cả mọi người đều nhìn Tư Ninh Ninh với ánh mắt đầy sao, đôi môi hồng của Tư Ninh Ninh rung lên, đầu thật to, cô thật hối hận nói với bọn họ tin tức này.

Kinh nghiệm nuôi gà, trồng rau không ai biết cả, về sau muốn tốt cũng phải nghiền ngẫm cả một đoạn thời gian.

Lo lắng bọn họ sẽ chỉ nghĩ đến mọi chuyện thành, đến lúc thất bại không chấp nhận được chênh lệch: "Chuyện sau này chúng ta nói xong, đừng chỉ nhìn gà có thẻ để trướng, ngày thường muốn nuôi chúng phải tốn không ít công phu đâu."

Mọi người im lặng, không khí ngưng tụ trong chốc lát, sau đó là tiếng bàn tán xôn xao.

"Không sao đâu! Chúng ta ngày thường làm việc thuận đường lân la làm quen xã viên, chờ quen thuộc rồi bọn tớ sẽ hỏi họ kinh nghiệm."

"Đúng vậy, cho dù nuôi không tốt không thể ăn trứng mỗi ngày, dăm ba hôm cũng đã tốt lắm rồi."

"Cái gì dăm ba bữa? Vậy thì lâu lắm, gà đẻ trứng hai ngày một lần."

Nói chuyện đôi câu lại bắt đầu tranh luận........

Bình Luận (0)
Comment