Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 65 - Chương 65: Phân Chia Công Việc

Chương 65: Phân Chia Công Việc Chương 65: Phân Chia Công Việc

Editor: Hye Jin

Vết phồng rộp to đến mức nhìn phát thấy ngay.

Tư Ninh Ninh vỗ vỗ hết đất trên tay, tìm một đôi găng tay bảo hộ lao động để đeo, mang hạt giống bí đỏ, dưa hấu, rau chân vịt, măng xanh, rau diếp với mấy loại rau linh tinh ra.

Hạt giống nho thì trồng riêng ra một góc, còn mấy cái khác thì trồng gần mấy luống rau trước kia.

Làm xong hết thảy, Tư Ninh Ninh đặt cuốc xuống, cởi găng tay ném sang một bên, lôi thân thể dính đầy bụi đi thẳng vào phòng tắm của biệt thự, ngâm mình trong nước nóng, thật dễ chịu.

Sấy khô tóc, giặt quần áo, cô đi tìm hộp y tế, cắn chặt đôi môi hồng, chọc vỡ mấy cái vết phồng.

Nặn xong Tư Ninh Ninh bôi một ít i-ốt lên, cầm lấy quần áo ướt, bước ra khỏi không gian.

Sờ soạng đi về phòng, bỏ quần áo vào chậu rửa mặt cuối giường rồi nhẹ nhàng leo lên giường, một nốt nhạc sau thì hô hấp đều đều ngủ say rồi.

Một đêm ngủ thật ngon, không mộng mị....

Sáng sớm ngày hôm sau, gà trống gáy vang một tiếng, mặt trời sớm ló ra khỏi mây một nửa khuôn mặt, sắc cam rực rỡ bao phủ núi rừng rậm rạp, rải rác phân tán trên đường ruộng.

Những giọt sương pha lê uốn cong trên cành lá mảnh mai của đám cỏ dại rơi xuống mương nước bên đường, khiến lũ nhện nước đang ngủ đông bên trong giật mình bỏ chạy, chui vào bụi cỏ rồi biến mất.

Khói bếp từ rừng tre bốc lên từng hồi, dưới lớp gạch đỏ lần lượt truyền đến động tác giặt giũ, tiếng nam nữ càng lúc càng rõ.

"Nhanh lên, nhanh lên! Hôm nay ngày đầu tiên, đừng để trễ….."

"Hình như là cắt lúa mạch thì đến chỗ lãnh nông cụ. Hôm qua đội trưởng nói cái gì nhỉ?"

Tư Ninh Ninh rửa mặt và phơi quần áo xong, mọi người đang nghi vấn, cô lấy bốn củ khoai tây hấp, là bữa trưa của cô, đi theo nam thanh niên trí thức đi vào đội.

Ngày hôm qua, tuy rằng chỉ đường cho thanh niên trí thức lãnh nông cụ ở đây, nhưng suy xét đến mọi người mới đến không biết ruộng lúa ở đây, từ sáng sớm Triệu Hoành Binh đã đứng chờ ở cửa nhà.

Vừa nhìn thấy nhóm thanh niên trí thức từ trong ngõ đi ra, ông cầm điếu thuốc trên tay, tay còn lại gõ gõ vào cửa, phả ra một làn khói, đứng dậy ra hiệu: “Lại đây”.

“Đội trưởng.”

Nông cụ bằng sắt, không hề rẻ hơn nữa là làm việc tập thể nên nông cụ là đồ được đội sản xuất quản lý, mỗi lần lãnh ra làm việc phải làm đăng ký.

Cả nhóm đi theo Triệu Hoành Binh đến nhà kho của đội sản xuất.

Mùa màng bận rộn, không ít xã viên đã xếp hàng dài để nhận nông cụ.

Xã viên xếp hàng sôi nổi quay đầu đánh giá.

Nam thanh niên trong thôn đều lén nhìn Tư Ninh Ninh, còn nữ thì nhìn nam thanh niên trí thức, trong đó gương mặt lạnh của Mạc Bắc bị xem trộm nhiều nhất.

Còn lớn tuổi hơn thì đánh giá vóc dáng của nhóm thanh niên trí thức, rồi đến quần áo rồi mặt mũi.

Có người lẩm bẩm trong lòng: Sao mà quần áo mộc mạc như nhau, mà thanh niên trí thức ăn bận lại ngay ngắn tươm tất thế nhợ.

Chính bọn họ đang mặc, lại vô cùng bình thường.

Một số khác lại cảm khái: Người thành phố đúng là nhìn khác thật, mỗi người một vẻ nhưng vóc dáng không được săn chắc như thanh niên lớn lên trong thôn.

Như thế này, có làm việc được không đây?

Suy nghĩ của mọi người đều khác nhau, Triệu Hoành Binh phải trừng mắt cảnh cáo đến mấy lần.

Một đám không tiền đồ, nhìn thấy con gái là nhìn đến rớt cả tròng mắt ra ngoài, xấu hổ quá đi thôi.

Đám thanh niên sờ sờ cái ót, người ngây ngô quay đầu, sau vẫn không thể nhịn được nhìn về phía cô gái đứng sau lưng nhóm nam thanh niên trí thức.

Triệu Hoành Binh xụ mặt.

Bình Luận (0)
Comment