Mang Theo Không Gian Vật Tư Trở Về Thập Niên 70 (Bản Dịch)

Chương 66 - Chương 66: Không Tiền Đồ

Chương 66: Không Tiền Đồ Chương 66: Không Tiền Đồ

Editor: Hye Jin

Triệu Hoành Binh đi tới đằng trước, yêu cầu xã viên cấp lưỡi liềm cho Tư Ninh Ninh trước, phẩy phẩy tay cho cô bên ngoài chờ.

Chờ Tư Ninh Ninh rời đi, Triệu Hoành Binh điểm tên vài người: "Hỉ Bảo, Hồng Nhạc, Triệu Thiết Trụ, hôm nay bên ruộng lúa đã có an bài, các cậu sang ruộng Lục Đạo cấy mạ đi! Đi ngay đi!"

Ruộng lúa của đội sản xuất tập trung ở Nam Sơn, đúng là nơi mà Tư Ninh Ninh và nhóm thanh niên trí thức sẽ đến hôm nay.

Nam thanh niên trí thức, Triệu Hoành Binh tương đối yên tâm, duy không bỏ được là một nữ thanh niên trí thức Tư là làm ông đau đầu.

Cái đám thanh niên trai tráng trong thôn, nếu xum xoe thì thôi, không hù dọa người là được rồi, lỡ như bị quy tội lưu manh....

Đám thanh niên bị điểm tên sao mà không hiểu lý do được chứ.

Mặc dù trong lòng có chút không vui, nhưng dưới cái nhìn như muốn ăn thịt người của Triệu Hoàng Binh, chỉ có thể mặt mũi xám tro rời đi.

Vừa bước ra ngoài thì đụng phải Tư Ninh Ninh, mấy thanh niên thôn lấy tốc độ ánh sáng phóng đến, mặt cười ngây ngô: "Đồng chí là nữ thanh niên trí thức mới tới sao? Tên gọi là gì?"

Tư Ninh Ninh sững sờ một lúc, xuất phát vì lễ phép, cắn môi trả lời: "Tôi kêu..."

Tên còn chưa kịp nói, một chiếc giày thủng lỗ chỗ của đội trưởng nện vào thanh niên gần chỗ Tư Ninh Ninh nhất.

Mãi đến khi giày rơi xuống đất rồi Tư Ninh Ninh vẫn còn choáng váng.

Bên trong cửa, Triệu Hoàng Binh thô bạo mắng to: "Tên gì mà tên! Còn không mau lăn đi."

Một đám thanh niên bị mất mặt, xấu hổ đến đỏ mặt tía tai, không dám nhìn Tư Ninh Ninh nữa, cúi đầu bỏ chạy.

Triệu Hoành Binh mắng xong đám nam thanh niên thì lại xoay trừng mắt cảnh cám đám nữ thanh niên.

Mấy cô gái này không mặt dày như bọn con trai, còn biết thể diện, Triệu Hoành Binh không nói nhiều, chỉ dùng ánh mắt ra hiệu.

Một đám nữ thanh niên quy quy chủ chủ cúi đầu, Triệu Hoành Binh gật đầu hài lòng, nói với người đăng ký nông cụ: "Trước lấy liềm cho mấy đồng chí thanh niên trước đi, tôi còn đưa bọn nhỏ ra ruộng."

Kho hàng của đội sản xuất có người trông coi, đội sản xuất 3 cũng vậy, đúng là trông coi kho hàng, làm mấy cái đăng ký linh tinh thực nhàn nhã, nhưng yêu cầu phải biết chữ, công điểm không ít.

Triệu Hoành Binh cảm thấy như vậy không thỏa đáng nên bảo với cán bộ ghi công điểm, một người làm hai việc vừa trông coi kho hàng vừa làm đăng ký linh tinh rồi đi ghi công điểm, công việc đều không nặng.

Nắng mưa không rơi xuống đầu, một ngày lãnh được 10 công điểm, ai ai cũng vui vẻ nhận việc.

Cán bộ ghi công điểm lưu loát lấy ra 5 cái lưỡi liềm, thanh niên trí thức báo tên, ký tên rồi theo Triệu Hoành Binh ra ngoài: "Nông cụ đều lãnh ở đây, buổi chiều tan tầm thì trả lại nông cụ rồi hắn làm chuyện khác."

"Vâng, đội trưởng."

Cả nhóm ngày đầu tiên xuống đất.

Thức dậy làm việc từ sớm, trời còn sương sớm, Tư Ninh Ninh bước từng bước nhỏ, cho nên lạc đến cuối hàng, không bị sương sớm làm ướt.

Triệu Hoành Binh đã hỏi những điểm cần chú ý trên đường đi, mọi người đều chú ý lắng nghe và Tư Ninh Ninh cũng vậy.

Vừa nghe, đôi mắt nai đảo qua đảo lại nhìn chung quanh, ánh mắt bất giác rơi vào nam nhân cao lớn trước mặt.

Mạc Bắc đi ở trước mặt cô, không biết có phải là không thoải mái không, đi hai bước thì xoa trán một cái.

Tư Ninh Ninh nhìn một lúc lâu mới bước chân sóng vai, khom người hỏi: "Cậu không sao chứ?

Hay là mới đến, chưa quen khí hậu nên nghỉ ngơi không tốt, choáng váng, đau đầu?

Mạc Bắc không muốn nói nên nheo mắt, nhìn cô gái đôi môi mọng mím chặt, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn được bao phủ bởi một tia sáng ấm áp....

Bình Luận (0)
Comment