Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Chương 321

“Không phải trước kia ngươi nhờ bọn ta nghe ngóng tin tức của Nha Địa giúp ngươi sao? Giờ ta đã nghe được một vài thứ.” Phùng Bình nói.

Mặc dù phía Tây và phía Bắc Nha Địa đều loạn lạc, nhưng tình hình cụ thể vẫn có khác biệt.

Loạn lạc ở phía Bắc chủ yếu là đấu tranh đối ngoại. Đi thẳng về phía Bắc của Nha Địa sẽ có một nơi tên Mạc Khước và họ có ý muốn xâm chiếm nơi này, người dân phía Bắc cũng đang chiến đấu chống lại họ.

Mà hỗn loạn ở phía Tây thì là một cuộc đấu tranh nội bộ và tình hình của các thế lực phức tạp hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, nghe nói thủ trưởng của Mạc Khước cũng bắt tay tới phía Tây, nội loạn có một phần nguyên nhân là vì họ đang cố tình gây hỗn độn. Phùng Bình suy đoán, có lẽ phía Tây đã có người quy phục Mạc Khước rồi.

 

“Phía Tây còn phải dò la thêm chút nữa. Bên phía Bắc thì có vài bộ tộc lớn, cũng là sức chiến chủ lực đối kháng Mạc Khước ở thời điểm hiện tại, chia ra là Tư Kết, Bạt Dã, Đồng La...”

“Nói ra thì thôn trang bọn ta đi ngang qua lần trước, trưởng thôn ở đó cũng có quan hệ với bên Tư Kết.”

“Ta cũng chỉ có thể nghe ngóng tin tức giúp các ngươi thôi, nếu muốn làm nhiều hơn thì chắc phải tìm bà ấy mới được. Tuy bọn ta không hợp nhau lắm, nhưng nếu ngươi mang kỹ thuật như làm giếng ngầm đến đây, chắc bà ấy sẽ không ngốc nghếch từ chối ngươi đâu.”

Dù sao thì nhóm Phùng Bình cũng được coi như là dân chính gốc ở Nha Địa, vì vậy những chuyện họ có thể làm cũng có giới hạn.

Thiết Trụ cũng biết chuyện cần làm không phải là chuyện nhỏ, xem ra vẫn phải đi tìm trưởng thôn để bàn bạc.

 

Nghĩ kỹ lại thì đến tận bây giờ, hành trình này của họ vẫn đang rất suôn sẻ.

Trước là gặp Kéo Khắc Thân, sau đó lại đến được Nha Địa nhờ Phùng Bình, rồi từ đó có A Thanh làm người dẫn đường lên núi Thần.

Giờ lại có thể kết thêm mối quan hệ mới.

Thiết Trụ vô cớ nhớ tới một câu Phương Tiên Nhi đã từng nói: “Thông qua vài người, nói không chừng có thể làm quen được tất cả mọi người trên đời.”

Thật sự rất có lý.

Hắn ta nói với Phùng Bình: “Vậy phiền ngươi làm người giới thiệu giúp ta. À phải rồi, chúng ta vẫn nên quay lại để nói về chuyện làm sữa chua và phô mai!”

Hôm nay, lúc Thịnh Quân về núi, đột nhiên mở khóa được vài điểm thành tựu.

“Ủa, áo len và sữa chua, là tin tốt từ bên Thiết Trụ truyền tới sao? Hành động cũng nhanh thật đó!” Nàng không kìm được liền cảm thán.

Kể từ khi Thiết Trụ đi lên phía Bắc, vì đường xá xa xôi nên tin gửi về cũng ít hơn.

Giờ có thể mở khóa thành tựu này, chứng tỏ hắn ta ở bên đó vẫn sống tốt, có thể nghiên cứu sữa chua cho thấy hoàn cảnh sống cũng khá an toàn.

Thật không ngờ hệ thống thành tựu còn có thể dùng như đồ báo tin.

“Thật tốt, có bên Thiết Trụ cùng phối hợp, nhiệm vụ thành tựu này lại có thể được đẩy nhanh.” Thịnh Quân cực kỳ vui vẻ.

Trong khoảng thời gian này nàng vẫn bận rộn với vấn đề này suốt.

Đợt trước, nhóm Hà Hoa đào tạo ra nhóm đầu bếp giỏi đầu tiên, đã mang thực đơn và gia vị cùng nhau ra khỏi thành. Sớm hơn thời gian dự tính rất nhiều.

Có lẽ người dân trong thành được nhóm Kéo Khắc Thân cổ vũ hăng hái nên họ vô cùng nghiêm túc trong việc học và làm mọi thứ.

Tiếp tục quay lại nói về đầu bếp.

Sau khi thể hiện tài nấu nướng siêu phàm của mình, không một tửu lâu nào mà nỡ từ chối họ, vì thế các đầu bếp nhanh chóng thuận lợi vào làm việc.

Số gia vị đó cũng bắt đầu được săn đón theo.

Hôm qua thương đội gửi về một số tiền lớn, hôm nay được nhóm Tảo Nhi mang vào núi và giờ đang đưa tiền xu cho Thịnh Quân.

Cuối cùng lần này lại có thể thăng lên một cấp rồi.

Việc đưa tiền vào cũng phải mất một khoảng thời gian, Thịnh Quân bèn nói về chuyện đã xảy ra bên Thiết Trụ.

Nàng không nói tin này từ đâu đến vì dù sao cũng chẳng ai gặng hỏi nàng.

Tảo Nhi nghe xong bèn cười nói: “Làm tốt lắm, tiểu tử này thật là càng ngày càng giỏi giang.”

Nàng ấy âm thầm ghi nhớ chuyện này và nàng định sẽ trở về nhà sẽ kể chuyện này cho Phát Tông thúc nghe.

Một lát sau, cuối cùng cũng đã đưa xong tiền vào, Thịnh Quân cũng hoàn tất việc thăng cấp và thành công nhìn thấy hàng hóa mới.

Lần này cũng có mấy món nhu yếu phẩm hàng ngày.

Khẩu trang y tế và bao tay, găng tay bảo hộ lao động, quần bỉm và cả... bao cao su???

Họ thấy đồ dùng khá thực tế. Toàn là đồ cần thiết để kiểm soát đời sống cá nhân của bản thân, an toàn vệ sinh và đáng tin cậy.

Thịnh Quân không kìm được mà xoa mặt.

Nói ra thì, hình như bao cao su và găng tay y tế đều là hàng được làm từ cao su phải không? Cũng không biết có thể được tái chế, nấu chảy và tận dụng lại như những chiếc chậu inox hay không.

Nếu được thì áp lực bên Thiết Trụ sẽ không lớn như thế nữa, mà còn có thể tiết kiệm được chi phí đi lại và cũng có thể nâng cao khả năng sản xuất của cao su.

Thịnh Quân nhanh chóng kiểm tra và phát hiện ra rằng các sản phẩm làm từ cao su có thể biến thành nhựa tái chế.

Tuy tính năng kém hơn cao su tự nhiên chưa gia công hai lần, nhưng nó tuyệt đối sẽ có thể ứng phó với tình hình hiện tại của họ!

Thịnh Quân đã kiểm tra chi tiết sản phẩm.

Thông số kỹ thuật của khẩu trang y tế không có gì đặc biệt nên không cần phải nói thêm.

Có hai loại găng tay bảo hộ lao động. Một loại là găng tay cotton màu trắng thông dụng, đó là loại 13 chốt với đường khâu tinh xảo, có khả năng bảo vệ rất tốt.

Loại còn lại là phiên bản nâng cấp với hoạ tiết da bò, sử dụng cho công việc hàn rất an toàn.

 

Ngoài ra cũng có hai loại găng tay y tế được người dân đặt hy vọng vào đó là mủ cao su và cao su.

Trước đây là một vật liệu tự nhiên có kết cấu mềm dẻo. Loại sau được coi là vật liệu tổng hợp và có khả năng chống mài mòn rất cao. Mỗi loại đều có mục đích sử dụng riêng.

Cả hai đều được đóng hộp, mỗi hộp có 100 miếng.

Bao cao su được làm bằng cao su tự nhiên, đặc tính của chúng cũng gần giống với mủ cao su. Chúng có độ dẻo dai cao và có thể đạt được nhiều hiệu quả hơn thông qua quá trình sản xuất.

 

Cái này cũng được đóng trong hộp, mỗi hộp có 10 miếng.

Tuy nhiên, thứ này vẫn có kích thước hơi nhỏ và có rất ít thông số kỹ thuật nếu sử dụng nó để làm những thứ khác.

Nếu không có gì khác thì lực lượng chính trong việc khai thác cao su phải dùng găng tay y tế.

Nếu những sản phẩm cao su này có thể được sử dụng trực tiếp thì sẽ rất tuyệt.

Việc quan trọng nhất là phải tìm cỏ cao su.

Nhưng sau khi cao su được chiết xuất, nếu muốn sản xuất nó thành một sản phẩm có công dụng tốt như lốp xe, thì cần phải bổ sung thêm rất nhiều vật liệu, dụng cụ khác và phải nắm vững được kỹ thuật lưu hóa.

Chưa kể đến biên giới cách đây rất xa, phải tốn rất nhiều thời gian để vận chuyển.

Hiện tại có những sản phẩm này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Có thể sử dụng trước một số thứ, sau đó thúc đẩy sự phát triển của các ngành liên quan đến sản phẩm. Tiếp đó từ từ tinh chỉnh các kỹ thuật trung gian khác.

Đang suy nghĩ, Thịnh Quân nghe thấy Tảo Nhi nói:

“Đúng rồi, trước khi chúng ta rời đi hôm nay, có một tin tốt truyền ra từ tiệm rèn, họ nói rằng đã chế tạo được một chiếc máy tiện hơi nước đơn giản và nó đã được thử nghiệm thành công! Mặc dù cần có người vận hành nhưng việc tiện một số linh kiện quả thực rất tiện lợi. Sau này khi chế tạo một số máy móc nhỏ khác hẳn là tiết kiệm được rất nhiều công sức. Với kinh nghiệm thành công lần này, việc chế tạo các máy móc khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.”

Đây thực sự là một tin tốt.

Thịnh Quân biết nhóm người Tảo Nhi vẫn luôn nghiên cứu về vấn đề này.

Dù có kiến thức lý thuyết nhưng để thực hiện từng bước một không phải là việc dễ dàng. Tốc độ làm việc của nhóm người Tảo Nhi cũng đã khá nhanh.

“Tuy nhiên, máy móc tuy dễ sử dụng nhưng lại tốn nhiều nhiên liệu hơn dự kiến. Ban đầu nó nhằm mục đích giảm bớt nhân lực, nhưng bây giờ chúng ta dường như không đủ khả năng chi trả quá nhiều nên chỉ có thể dùng nó cho những việc quan trọng nhất.” Tảo Nhi nói.

Tiếp theo, họ dự định chế tạo một số máy móc có thể sử dụng trong hầm mỏ.

Còn đối với những nhà máy dệt đã có kế hoạch thành lập trước đó thì sử dụng những dụng cụ thủ công tiện lợi như máy dệt Jenny là phù hợp nhất.

Sau khi nói những điều này, Thịnh Quân đã sẵn sàng đưa sản phẩm mới lên kệ.

Họ vẫn cần phải định giá trước khi đặt lên kệ.

Những thứ lần này đều là những vật dụng quan trọng.

Như là găng tay y tế, mặc dù nguyên liệu là từ cao su nhưng vẫn là đồ dùng để chữa bệnh, tiêu tốn sẽ rất nhiều. Tuy rằng mỗi hộp có một trăm miếng nhưng cũng không dùng được bao lâu.

Là vật tư y tế, việc tái chế chúng không phải là điều dễ dàng, về cơ bản chỉ có thể tiêu hủy.

Thịnh Quân suy nghĩ rất lâu và cuối cùng quyết định chọn giá năm điểm năng lượng một hộp.

Bao cao su và tã lót sẽ rẻ hơn.

Còn găng tay bảo hộ lao động thì chất lượng tốt lại dùng bền. Những loại găng tay làm bằng vải cotton có giá vừa phải, còn loại làm bằng da bò thì sẽ đắt hơn một chút.

Sau khi ấn định một mức giá hợp lý và có cơ sở, Thịnh Quân liền xếp hàng hóa lên kệ của cửa hàng.

Khi càng có nhiều sản phẩm được bán ra, các kệ hàng cũng ngày càng được lấp đầy. Cửa hàng nhỏ ban đầu trống rỗng cuối cùng cũng được những dãy hàng hóa muôn màu rực rỡ và trông tươm tất.

Sau khi sắp xếp đồ đạc xong, Thịnh Quân thông báo tin có hàng hóa mới cho Tảo Nhi, đồng thời giới thiệu từng công dụng cơ bản của từng món. Từ đầu tới cuối nàng không thay đổi sắc mặt, cực kỳ chuyên nghiệp.

Sắc mặt của Tảo Nhi cũng rất bình tĩnh, nàng ấy cẩn thận ghi nhớ từng lời nói của Thịnh Quân.

Khụ khụ, bao cao su không chỉ có tác dụng phòng ngừa bệnh tật mà còn có thể kiểm soát khả năng sinh sản. Chúng thật sự là một thứ tốt.

Bình Luận (0)
Comment