Mang Theo Máy Bán Hàng Tự Động Xuyên Về Cổ Đại

Chương 330

hịnh Quân nhanh chóng mở hệ thống, kiểm tra bảng điều khiển.

Trong không gian hệ thống của nàng có thêm một tấm bản đồ của triều đại này, trên bản đồ có những đường kẻ đơn giản nhưng nội dung lại rất chi tiết. Nếu phóng to, nàng thậm chí còn có thể nhìn thấy tên các cửa hàng trên đường phố thị trấn Ốc Thổ ở biên cương.

Nàng di chuyển bản đồ, phóng to huyện Hưng Hòa, thử nhấn vào cửa hàng phúc lợi mà nàng quen thuộc trong thành.

Hệ thống lập tức hiện lên lời nhắn, hỏi nàng có muốn đặt máy bán hàng tự động tại địa điểm đã chọn hay không.

 

Thịnh Quân chọn không, tham khảo sơ qua quy trình đặt máy.

Sau khi xem xong bản đồ, nàng lại bấm vào thuộc tính hiện tại của máy bán hàng tự động.

Kích thước của máy bán hàng tự động được đặt sẽ giống như kích thước máy ban đầu của nàng, số lượng sản phẩm được trưng bày bên trong cũng rất hạn chế.

Kết cấu của chiếc máy bán hàng tự động này cứng như cơ thể trước đây của nàng, sẽ không sợ bị người khác đốt cháy hay phá hủy.

 

Để thuận tiện cho việc điều khiển từ xa, Thịnh Quân cũng có thể chọn khóa máy và thêm quản trị viên vào hệ thống.

Quản trị viên chỉ có thể là những người cực kỳ thân thiết với nàng, chẳng hạn như nhóm Tảo Nhi, còn những người dân bình thường khác của huyện Hưng Hòa thì không được.

Một máy chỉ có thể có một quản trị viên, nhưng có thể thay đổi bất cứ lúc nào.

Máy bị khóa không thể sử dụng trực tiếp, cần có dấu vân tay của quản trị viên gửi xác nhận.

Sau khi Thịnh Quân nhận được tin nhắn, nàng có thể kiểm tra tình hình thực tế của bên kia thông qua máy bán hàng tự động, sau khi xác nhận là chính xác, nàng có thể kích hoạt chức năng bình thường của máy bán hàng tự động.

Hệ thống thanh toán của máy bán hàng tự động, tiên tiến hơn hệ thống vận hành bằng tiền xu ban đầu của nàng.

Trên thân máy có một màn hình điện tử, được hỗ trợ cảm ứng, có thể lướt xem sản phẩm để mua sắm.

Sau khi chọn sản phẩm và số lượng, quẹt thẻ để trừ tiền sẽ được vận chuyển hàng hóa, giúp mọi người tiết kiệm không ít công sức để nhấn nút chọn đồ.

Tất nhiên, mọi người cũng có thể thanh toán bằng vàng thật hay bạc trắng mà không cần thẻ Phương Tiên Nhi, khe cắm xu ban đầu vẫn được giữ lại.

Sản phẩm và giá cả mới đều do chính Thịnh Quân ấn định.

Tuy nhiên, chỉ những vật dụng có kích thước phù hợp mới có thể được đặt vào máy.

Chẳng hạn như thực phẩm, đồ uống, hay những nhu yếu phẩm cỡ nhỏ hàng ngày như băng vệ sinh, xà phòng,… mới có thể được đặt lên kệ.

Những đồ vật lớn hơn như túi giấy vệ sinh thì không thể nhét vào được.

Cũng may là hầu hết các mặt hàng trong cửa hàng của Thịnh Quân đều nhỏ, nên không bị ảnh hưởng quá nhiều.

Chỉ cần nàng siêng năng, thường xuyên thay đổi các mặt hàng bán trong máy thì máy bán hàng tự động sẽ có thể cung cấp nhiều loại hàng hóa.

Thịnh Quân tính toán xong, định sẽ thảo luận với nhóm Tảo Nhi về nơi đặt máy bán hàng tự động.

Hiện tại có hai máy có thể được lắp đặt, nàng cảm thấy có thể đặt một máy ở biên giới bên kia.

Để Thiết Trụ làm quản trị viên vận hành máy, như vậy hắn ta sẽ không cần quay về để vận chuyển hàng hóa qua lại nữa, chỉ cần sử dụng máy bán hàng tự động là được. Nàng còn có thể sử dụng chức năng xác minh, nhanh chóng nhận được tin tức từ Thiết Trụ.

Đúng là một công đôi việc.

Sau khi khám phá các chức năng mới, Thịnh Quân nhanh chóng chuyển đổi cơ thể để chạy đi tìm Tảo Nhi nói chuyện.

Lúc này Tảo Nhi đang bận làm việc trong xưởng thuốc nhuộm, thấy Thịnh Quân đến tìm mình, nàng ấy đoán có chuyện quan trọng nên tạm gác công việc qua một bên, tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện.

Thịnh Quân nói thẳng vào chủ đề: "Sắp tới pháp lực của ta sẽ được khôi phục thêm một chút, có thể chọn một vị trí cụ thể trên bản đồ, tạo ra hai cái tủ ma thuật giống như các ngươi đã nhìn thấy trước đây."

Nàng giải thích ngắn gọn rồi nói về những loại hàng hóa có thể cho vào máy bán hàng tự động.

Tảo Nhi vô cùng kinh ngạc khi nghe nàng nói, sau đó nàng ấy rất mừng cho Thịnh Quân.

Có vẻ như pháp lực của Phương Tiên Nhi đã được hồi phục khá nhiều.

Lúc đầu nàng chỉ có thể tạo ra một cái tủ ma thuật, nhưng bây giờ đã là một ngôi miếu lớn, còn có thể tạo ra hai tủ ma thuật mới.

Chờ đến khi pháp lực được phục hồi thêm một ít, nàng có thể tạo ra nhiều thứ hơn nữa.

Hơn nữa, nàng còn có thể vươn đến biên giới xa xôi, pháp lực của Phương Tiên Nhi đúng là vô biên!

Sau khi nói chuyện vui vẻ, Tảo Nhi lại cẩn thận suy nghĩ về những điều vừa nghe, trong lòng nàng ấy càng thêm vui sướng.

Điều đầu tiên nàng ấy nghĩ đến là vấn đề của Thiết Trụ.

Nếu có tủ ma thuật của Phương Tiên Nhi giúp đỡ, công việc của Thiết Trụ cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Tuy nhiên, cũng cần phải cung cấp thêm cho hắn ta một số loại vũ khí và áo giáp tốt.

Cũng gửi qua cho hắn ta một ít sản phẩm mới được chế tạo gần đây đi, nếu không sợ là sẽ khó bảo vệ tủ ma thuật của Phương Tiên Nhi.

 

Còn cái tủ ma thuật còn lại, sau khi Tảo Nhi gọi mọi người đến bàn bạc, quyết định muốn đặt nó ở Hưng Hòa.

Huyện Hưng Hòa hiện đang là đại bản doanh của họ, cũng là nơi khởi đầu cho tất cả các vật phẩm.

Hàng ngày xe ngựa của đội vận chuyển luôn di chuyển qua lại giữa núi và trong thành, hết vận chuyển đồ đạc đến Hưng Hòa, rồi lại đến Miên Sùng.

Nếu sau này họ mở rộng địa bàn, có thể vẫn sẽ làm theo cách này.

 

Nếu Hưng Hòa có được tủ ma thuật, sẽ không cần phải vận chuyển những vật liệu cơ bản qua lại nữa, chỉ cần vận chuyển một số đồ lớn là được, sẽ tiết kiệm được không ít công sức.

Hưng Hòa cũng là nơi có phòng ngự nghiêm ngặt nhất, phòng ngự trong thành đều được tăng cường, đặt ở đây cũng khiến mọi người an tâm.

Thịnh Quân nghe xong, đương nhiên không phản đối, dựa theo ý tưởng của họ để vận hành hệ thống.

Máy bán hàng tự động của huyện Hưng Hòa nhanh chóng được đặt trong nhà kho của cửa hàng phúc lợi lớn nhất thành, quản trị viên tạm thời là Tảo Nhi.

Nhìn thấy cái tủ vuông quen thuộc xuất hiện trở lại, người của Phương gia thôn đều tràn ngập cảm xúc.

Ngay cả bản thân Thịnh Quân cũng thấy rất mới lạ, dù sao lúc trước nàng toàn ở góc nhìn thứ nhất của máy bán hàng tự động.

Hàng ngày, sau khi Tảo Nhi kích hoạt máy, đội ngũ mua hàng ban đầu có thể sử dụng thẻ mua sắm để lấy hàng từ máy.

Thịnh Quân cũng sẽ thay đổi hàng hóa theo nhu cầu của mọi người.

Mặc dù nàng còn nhiều việc phải làm, nhưng tốc độ bổ sung hàng hóa của cửa hàng phúc lợi trong thành lại nhanh chóng đạt đến một tầm cao mới.

Tuy nhiên, việc sắp xếp hàng hóa trên kệ rất thú vị, Thịnh Quân không hề thấy phiền phức, ngược lại còn rất thích thú.

Máy bán hàng tự động ở huyện Hưng Hòa vẫn hoạt động bình thường, nhưng bên kia Thiết Trụ lại gặp không ít rắc rối.

Phải nói chuyện với hắn ta trước, sau đó chọn một nơi để đặt máy thì mới có thể vận hành nó.

Để tránh mất quá nhiều thời gian cho việc truyền tin qua lại hai lần và để máy bán hàng tự động có thể sớm hoạt động, Thịnh Quân đã nghĩ ra một cách, để Thiết Trụ trực tiếp đăng ký làm quản trị viên.

Quản trị viên sẽ hiển thị chấm đỏ theo thời gian thực trên bản đồ hệ thống của nàng, khi Thiết Trụ nhận được lời nhắn, chọn được địa điểm đặt máy rồi đi bộ qua lại tạo thành hình tam giác ở chỗ đó, Thịnh Quân sẽ đặt máy bán hàng xuống đó.

Sau khi chuẩn bị xong, nhóm Tảo Nhi liền thu dọn đồ đạc, đóng gói một lô vũ khí hoàn mỹ, hai tấm thẻ đã được nạp đầy và một lời nhắn, định gửi cho Thiết Trụ.

Mọi người đều không biết, Thiết Trụ còn có một lá thư yêu cầu được hỗ trợ hỏa lực đang trên đường gửi đến, lá thư này vẫn chưa được chuyển đến Hưng Hòa.

Tuy nhiên, sự trùng hợp ngẫu nhiên này coi như đã thỏa mãn được yêu cầu của hắn ta.

Đội vận chuyển nhanh chóng khởi hành đến biên giới.

Huyện Hưng Hòa không bị ảnh hưởng gì, tiếp tục nỗ lực để phát triển, sống thật nghiêm túc.

Đã có nền tảng tốt từ trước, việc sưởi ấm và chống lạnh vào mùa đông năm nay không còn là vấn đề.

Một lô áo khoác nhuộm màu mới cũng lần lượt được sản xuất và đã có mặt tại các cửa hàng phúc lợi.

Sau một năm nỗ lực phấn đấu, năm nay huyện đã đạt được nhiều thành tích đáng tự hào.

Nhóm Tảo Nhi đã lên kế hoạch tổ chức một sự kiện lớn vào năm mới.

Không chỉ để khen thưởng động viên người dân mà đây còn là năm ổn định đầu tiên của Hưng Hòa và Miên Sùng sau khi tái sinh, vì vậy phải được coi trọng.

"Ta nghĩ chúng ta có thể tổ chức lễ hội đèn lồng khiến cho đường Phúc Đăng trở nên đặc biệt hơn trong dịp Tết, bắt đầu bằng các hoạt động trang trí và phúc lợi. Ngoài ý tưởng này còn có ý tưởng nào khác hay hơn không?"

"Hay là chúng ta tổ chức xuân vãn đi? Nhưng có một vấn đề, nhiệt độ ngoài trời vào mùa đông rất thấp, không thể để mọi người xem diễn ở bên ngoài được"

“Trước tiên cứ tổ chức mấy bữa tiệc liên hoan nhỏ ở các xưởng và cửa hàng để vui chơi một chút đi đã!”

Sau khi thảo luận, huyện quyết định thông báo sự kiện này.

Những người dân cực kỳ mong chờ khi biết tin này, dù còn một thời gian nữa mới đến Tết, nhưng họ đã bắt đầu chuẩn bị.

Mấy ngày gần đây, đều có thể nhìn thấy người dân tập luyện biểu diễn khắp mọi nơi trong thành.

Tuy nhiên, trong lúc huyện đang khí thế ngất trời, đầu bếp nằm vùng được cử đến Bình Trạch bên kia đột nhiên gửi đến một bức thư.

 
Bình Luận (0)
Comment