Chương 3021: Đại Biến Cách (2)
Chương 3021: Đại Biến Cách (2)Chương 3021: Đại Biến Cách (2)
Một dòng phía dưới nữa, khiến Diệp Thiếu Dương có chút giật mình: phương trượng Lạc Già sơn Thu Chân thiền sư thoái vị, do ba đệ tử của hắn cùng nhau phân công quản lý công việc trong môn phái, trên giấy viết tên ba đệ tử này: Phong Dương, Mai Nguyệt, một người cuối cùng lại là Đằng Vĩnh Thanh!
"Thu Chân thiền sư tối hôm qua cũng có mặt?" Diệp Thiếu Dương hỏi Khúc Ba.
"Lão lần này chưa tới, đệ vốn cũng có chút buồn bực, gọi điện thoại hỏi Vĩnh Thanh, hắn nói là Thu Chân thiền sư thấy chưởng giáo các môn phái lớn đều thoái vị nhường cho người trẻ tuổi, vốn đã bắt đầu sinh ra ý dứt lui, lão cũng dứt khoát thừa dịp đợt này, đem vị trí nhường ra. Ba đệ tử, phân biệt quản lý việc trong việc ngoài cùng tu luyện, tương lai chưởng môn sẽ chọn một vị từ trong ba người."
Sự hữu nghị của Khúc Ba và Đằng Vĩnh Thanh, là không lâu trước đây kết ra ở trong ảo cảnh của Tinh Nguyệt Nô, đoạn thời gian đó hai người cùng nhau ở trên tường thành bố trí phòng ngự, tương đối hợp ý, ra ngoài liền thêm wechat, vẫn duy trì liên hệ.
"Đệ nghe Vĩnh Thanh nói, vốn dựa vào tư cách sự từng trải cùng thực lực, hắn là không có cơ hội trúng cử, nhưng Thu Chân thiền sư cân nhắc đến hắn là thành viên Liên Minh Bắt Quỷ, một mặt là nể mặt huynh, một mặt cũng là hy vọng hắn có thể mang theo Lạc Già sơn hợp tác nhiều hơn nữa với huynh, tranh thủ có thể lập nhiều công lao, rạng rỡ sơn môn..."
Diệp Thiếu Dương cười cười, trong lòng cũng thầm sướng, Tứ Bảo, Ngô Gia Vĩ, Đằng Vĩnh Thanh bây giờ đều có thể nắm giữ một môn phái, trọng lượng tiếng nói của mình ở giới pháp thuật cũng sẽ càng ngày càng nặng.
Hắn tiếp tục nhìn xuống, còn có rất nhiều môn phái đều thay đổi:
Kê Túc sơn Tử Vân pháp sư thoái vị, đệ tử Trần Giai Đào đảm nhiệm;
Tam Thanh sơn: Bình Minh chân nhân thoái vị, đệ tử Mã Thư Tuấn;...
Nhìn xuống một loạt, thế mà có mười mấy môn phái đều đã đổi chưởng môn, đệ tử trẻ tuổi vào thay, Diệp Thiếu Dương có chút chấn kinh,"Thế mà có nhiều như vậy!"
"Đầu là đám người có mặt tối hôm qua, ngay cả Từ Tâm sư thái cũng đã thoái vị, bọn họ không còn thể diện gì nữa, từng người cũng đều tự nhận lỗi thoái vị."Khúc Ba nói,"Những tân nhậm chưởng môn này, tất cả đều trả lồi †in tức của chúng †a †ỏ vẻ ủng hô chifứởng môn sư huwvnh natfđi đảm nhiệm giới pháp thuật minh chủ, nghe theo hiệu lệnh."
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, nói: "Khúc sư đệ, đệ nghĩ cách kiếm cho ta một phần danh sách đầy đủ, toàn bộ môn phái có thể liên hệ được đều cần thiết, viết lên tên họ cùng phương thức liên hệ đương nhiệm chưởng giáo, ta còn có cái tính toán trong lòng."
Khúc Ba đáp ứng, hỏi Diệp Thiếu Dương kế hoạch một bước tiếp theo, Diệp Thiếu Dương tỏ vẻ mình trời sáng sẽ đi, đi Vân Đài sơn hội hợp với Đạo Phong. Khúc Ba cũng chưa hỏi chuyện gì, chỉ hỏi hắn muốn liên hệ phương trượng Vân Đài sơn hay không, Diệp Thiếu Dương nghĩ một chút rồi bỏ qua, chuyện về Thái A Kiếm, hắn không muốn lộ ra, miễn cho nảy sinh thêm nhiều chỉ tiết.
"Đây là sổ sách Long Hổ sơn, bên trên ghi số lượng bao năm qua sơn môn thu chỉ, mời chưởng môn sư huynh xem qua."Khúc Ba đem một quyển sổ sách đưa lên.
Diệp Thiếu Dương cầm lấy, lật đến giữa, một tấm chỉ phiếu lộ ra, hỏi Khúc Ba đây là ý tứ gì.
"Đây là thẻ tiền lương của chưởng môn, mỗi tháng cố định gửi tới trong tấm thẻ này, cho huynh bình thường tiêu vặt, mật mã 123456. dùng danh nghĩa khu phong cảnh Long Hổ sơn đăng ký, nếu xài hết huynh nói với đệ, trong vòng một vạn, đệ trực tiếp có thể cho huynh, vượt qua ba vạn, phải tìm trưởng lão hội kí tên đóng dấu."
Một tháng ba vạn tiền lương! Móa, chưởng môn Long Hổ sơn này thật đúng là giàu. So với Mao Sơn còn mạnh hơn nhiều.
Nhưng ở bề ngoài vẫn từ chối một phen, Khúc Ba trực tiếp đem chỉ phiếu nhét vào trong túi của hắn,"Long Hổ sơn gia nghiệp lớn, chỉ riêng thu nhập của khu phong cảnh, mỗi tháng có thể được chia không ít, mọi người đều dựa theo tỉ lệ chia hoa hồng, huynh là chưởng môn, tỉ lệ cao một chút, đệ một tháng cũng có gần vạn, huynh cầm đi, huynh cầm, nếu không mọi người đều xấu hổ nhận lấy."
Diệp Thiếu Dương đầy vui mừng nhận lấy. Hắn là còn có chút tích tụ, nhưng nửa năm qua trên cơ bản chưa làm bất cứ hoạt động kiếm tiền nào, miệng ăn núi lở, trong lòng đã sớm sốt ruột ( Mao Sơn là không trông cậy vào, bởi vì phong bế, cảnh khu ít người hơn Long Hổ sơn nhiều, hơn nữa cái gì cũng đang xây dựng, dùng tiền khắp nơi, mình chưa từng thật sự cầm tiền từ Mao Sơn), hôm nay có thu nhập cố định một tháng ba vạn này, ngược lại không có nỗi lo ở sau nữa.
Trách không được Trương Vô Sinh trước kia sống thoải mái như vậy, thì ra chức chưởng môn này không phải làm không công. không thiên vị gì với Mao Sơn, nhưng ta chỉ đem mình coi là chưởng môn tạm quyền, tương lai vẫn phải trả lại vị trí cho người Trương gia." Diệp Thiếu Dương rất nghiêm túc nói cho hắn, lời ngầm chính là: mình chung quy vẫn là đệ tử Mao Sơn.
Quan niệm xuất thân trong xương cốt tủy này, là không thay đổi được.
Khúc Ba tỏ vẻ lý giải.
Diệp Thiếu Dương lật sổ sách, trả lại cho Khúc Ba, hai người tán gẫu thêm một lúc chuyện có liên quan phương diện xây dựng môn phái, Khúc Ba đặt cho hắn vé máy bay ngày hôm sau đi Thai Châu, chọn chuyến bay trưa, sau đó liền cáo từ.
Diệp Thiếu Dương mở wechat, mời Ngô Gia Vĩ và Tứ Bảo cùng chat video, hỏi bọn họ tình huống lên chức, hai người đều có chút bất đắc dĩ.
Ngô Gia Vĩ còn tốt chút, thương lượng xong với mấy sư thúc, công việc trong môn vẫn giao cho mấy người bọn họ quản lý, bản thân lập tức chạy về Thạch Thành. Tứ Bảo là thật sự có chút ủy khuất, dù sao lên làm phương trượng, mọi việc đều phải làm gương tốt, thịt là không thể ăn, rượu cũng không thể uống, những thứ này đều có thể nhịn, chỉ là về sau hẹn hò với Vương Húc Văn phải bí mật hơn nhiều, cố gắng đừng để bị người ta phát hiện, bằng không ảnh hưởng thanh danh của Ngũ Đài sơn.
Diệp Thiếu Dương cười nói: "Cậu thật đúng là chết không hối cải, cũng lên làm phương trượng rồi, còn không quên hẹn hò với gái. Tôi hỏi cậu, cậu tính tương lai làm thế nào, chung quy không thể âm thầm liên lạc mãi chứ."
"Chỉ nói trước mắt đi, thân phận phương trượng này còn có chút tác dụng, ít nhất có một số việc có thể giúp cậu, chờ một trận chiến cuối cùng kết thúc, tôi liền thoái vị thôi, ai thích làm chức phương trượng này thì người đó tới làm, tôi hoàn tục đi kết hôn với Văn Văn đi."
Ngô Gia Vĩ nói: "Tôi cũng nghĩ như vậy."
"Một trận chiến cuối cùng nào?"
"San bằng Thái Âm sơn đó."Tứ Bảo cười cười,"Thiếu Dương, chúng ta chung quy phải về hưu, bây giờ cuộc sống này tuy kích thích, dù sao cũng là liều mạng, chung quy không thể chơi như vậy cả đời. Đem Thái Âm sơn coi là trận chiến nghỉ hưu đi, là lựa chọn tốt nhất, đến lúc đó mọi người cùng nhau về hưu, giống Quách lão như vậy, kết hôn sinh con, hưởng cuộc sống người bình thường."
Ngô Gia Vĩ gật đầu theo, hỏi hắn khi nào triển khai hành động.
Trong lòng Diệp Thiếu Dương đột nhiên dâng lên một tia cảm giác cô đơn, hỏi bọn họ: "Các cậu chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Các cậu không sợ Tứ Bảo nói: "Ba quỳ chín vái cũng có rồi, không đánh một trận này, đời này trong lòng ngứa ngáy. Cũng đừng nói cái gì vì chúng sinh thiên hạ, chúng ta là làm việc này, một cú này thế nào cũng phải làm mới được."
Diệp Thiếu Dương thở dài nói: "Chỉ sợ là đi rồi chẳng may không về được..."
"Cho nên phải hành động mau một chút!" Tứ Bảo thúc giục,"Nếu chết ở trong một trận chiến này, cũng coi như chết có ý nghĩa đi, thừa dịp tôi và Văn Văn còn ở giai đoạn sơ cấp, tôi chết cô ấy còn có thể tìm người khác, kéo dài tiếp, tôi không nỡ bỏ cô ấy, cô ấy cũng không nỡ bỏ tôi."