Chương 3028: Bữa Tối Cuối Cùng Của Jêsu Và 12 Môn Đồ (1)
Chương 3028: Bữa Tối Cuối Cùng Của Jêsu Và 12 Môn Đồ (1)Chương 3028: Bữa Tối Cuối Cùng Của Jêsu Và 12 Môn Đồ (1)
Đạo Phong lại nói: "Kế hoạch của Quỷ Vương, cũng không có khả năng đơn nhất như thế. Ngươi tử thủ giếng luân hồi, hắn liền đi tấn công địa ngục, thả ra mười vạn tà ma, sau đó không cần Thái Âm sơn động thủ, đám tà ma đó tới nhân gian, hậu quả cũng tương tự... Quỷ Vương đối với kế hoạch này thật ra sớm có an bài, một điểm này, chỉ sợ đại đế cũng không biết."
Diệp Thiếu Dương mở to mắt nhìn hắn,"Là cái gì, ngươi làm sao mà biết được?"
"Chưa tới một khắc đó, không thể nói cho ngươi."
Không đợi hắn mở miệng, Đạo Phong tiếp tục nói,"Ngươi cái gì cũng không cần quản, đi về tu luyện cho tốt trước đã, ta đi làm chuẩn bị cuối cùng."
Diệp Thiếu Dương mờ mịt gật gật đầu.
Đạo Phong đi lên ban công, đẩy ra cửa sổ, bộ dáng giống như muốn đi ra ngoài, Diệp Thiếu Dương đột nhiên đứng dậy, gọi hắn một tiếng. Đạo Phong đứng lại.
"Sẽ chết người sao?" Diệp Thiếu Dương gian nan hỏi ra vấn đề này.
Hắn luôn luôn trốn tránh vấn đề này, nhưng vẫn nhịn không được hỏi ra.
Đạo Phong trầm mặc vài giây, nói: "Sẽ chết rất nhiều người."
Khóe miệng Diệp Thiếu Dương run rẩy, hít sâu một hơi, cúi đầu, ngập ngừng nói: "Ta không muốn như vậy."
Giờ khắc này, ở trước mặt người thân nhất của mình, Diệp Thiếu Dương biểu hiện ra một mặt yếu ớt trong lòng hắn. Đạo Phong xoay người đi tới, hai tay ấn bờ vai hắn, lẩm bẩm: "Chúng ta từ nhỏ đã khác với người thường, phải làm việc không giống với người thường, đồng thời cũng phải thừa nhận đau khổ người thường không thừa nhận nổi, ngươi, ta, cũng chưa lựa chọn."
Diệp Thiếu Dương cúi đầu không nói, trong lòng tràn đầy sợ hãi đối với tương lai, hắn cái gì cũng không sợ, hắn chỉ sợ mất đi những người thân nhất bên cạnh, bất cứ một ai, đều sẽ khiến hắn khó có thể tiếp nhận.
Đạo Phong đưa tay xoa xoa đầu hắn, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu, bắt lấy cổ tay hắn, hỏi: "Ngươi sẽ chết sao, ngươi thành thật trả lời ta." Diệp Thiếu Dương nhìn thẳng vào, khiến trong ánh mắt hắn hiện lên một tia bối rối hiếm thấy, sau đó khôi phục trấn định, nói: "Ta cố gắng không chết."
"Ngươi đáp ứng ta, ngươi không thể chết!"
Đạo Phong trầm mặc một lúc lâu, gật đầu nói: "Ta đáp ứng."
Lập tức xoay người muốn đi, đột nhiên nghĩ đến cái gì, xoay người lại, do dự mãi, sau đó hỏi: "Ngươi đã nghĩ xong chưa, rốt cuộc muốn trải qua cả đời với ai?"
"Cái gì?" Diệp Thiếu Dương cả kinh, ngẩng đầu nhìn hắn.
"Nếu tất cả kết thúc, hai người chỉ một người có thể sống sót, ngươi hy vọng là ai?"
Diệp Thiếu Dương nghe hiểu ý tứ của hắn, chua xót lắc đầu: "Ngươi biết, ta căn bản không có cách nào lựa chọn."
Đạo Phong không nói gì nữa, tung người bay ra ngoài cửa sổ.
Diệp Thiếu Dương đứng ở trên ban công, đứng mãi tới lúc trời sáng, từng dãy nhà cao tầng xa lạ dần dần hiển lộ ở trong nắng sớm, giống như một thế giới từ trong vực sâu dâng lên.
Nhưng lòng của hắn, lại vẫn luôn luôn ở trong vực sâu.
Hôm đó, Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã cùng nhau về tới Thạch Thành, Tứ Bảo với Ngô Gia Vĩ đều đã đến, sau khi gặp mặt, hai người đều lảm nhảm đủ loại không thoải mái của việc làm chưởng môn, cũng may trong môn phái mỗi người có trưởng lão đủ từng trải, giúp bọn họ xử lý việc trong việc ngoài, bọn họ càng giống chưởng môn danh dự hơn, hành động thật ra tự do.
Hai người đều mang đến điển tịch pháp thuật bí ẩn nhất trong môn phái mình, giao cho Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương nói sơ qua với bọn họ mình trong lúc vô ý phát hiện con đường tu hành này, mọi người đều cảm thấy giật mình, nhưng cũng rất cao hứng.
Cả ngày, Diệp Thiếu Dương đem bản thân nhốt ở trong phòng, tìm hiểu pháp thuật trung tâm của hai môn phái này.
Tinh túy pháp thuật Lao Sơn, là một chữ"hiểm", ra tay hiểm độc chuẩn xác, không hoa mỹ, gắng đạt tới một đòn chế địch. Nghĩ đến Ngô Gia Vĩ có thể ngộ ra khoái kiếm, đại khái cũng có liên quan với hắn từ nhỏ đã bị pháp thuật hun đúc.
Trong đó có không ít kỳ chiêu, có đủ ý nghĩa thâm ảo của ba chữ nhanh chuẩn hiểm, Diệp Thiếu Dương cẩn thận nghiên cứu học tập, hóa dùng ở †trona nhán †hui↠của mình. Pháp thuật Ngũ Đài sơn, thì ngược lại với Lao Sơn, có một loại khí chất của thiền tông, chính là "vụng", không phải thật sự vụng về, mà là cực khéo giống vụng, hậu phát chế nhân, chiêu thức không hiện mũi nhọn, vừa vặn là như thế, bởi vậy tương đối không nắm bắt được, một điểm này lại khác với Nga Mi sơn, tuy đều khiến người ta mê hoặc, nhưng pháp thuật Nga Mi sơn là nhiều biến hóa, một chiêu tiếp một chiêu, tìm kiếm sơ hở, pháp thuật của Ngũ Đài sơn là chờ ngươi ra tay trước, cho ngươi chiếm trước, sau đó phản kích nhìn như bình thường, lại từng chút một tích lũy thế thắng, thẳng đến khi áp đảo ngươi...
Pháp thuật khác nhau đều có đặc điểm, không phân chia cao thấp, tu luyện đến mức tận cùng đều có thể thành tựu đại tông sư, nếu đem tỉnh túy mấy môn phái pháp thuật lớn này dung hợp lại... Trước kia không phải chưa có ai nghĩ tới làm như vậy, nhưng thứ nhất không dễ kiếm được bí tịch pháp thuật trung tâm của nhà khác, thứ hai, loại dung hợp này nghe qua thì đơn giản, thực sự học, rất dễ được cái này mất cái khác.
Vàng thau lẫn lộn, người thường căn bản khó có thể phân biệt tỉnh túy trong đó, học lệch tẩu hỏa nhập ma ngay. Nhưng Diệp Thiếu Dương không phải người thường, sau khi học một phen như vậy, thu hoạch rất lớn.
Vài ngày sau đó, cũng chưa có sự kiện trọng đại gì xảy ra, Đạo Phong chưa tới, Qua Qua trong lúc đó từng trở về một lần, nói cho Diệp Thiếu Dương, Không Giới bên kia tình huống chuyển biến tốt, Lâm Tam Sinh đang ấp ủ một trận đại chiến, nếu thành công, có thể một lần hành động mà tiêu diệt chủ lực của Thi tộc, đem nó đuổi ra khỏi Không Giới. Ý tứ của Lâm Tam Sinh, tạm thời không cần Diệp Thiếu Dương hỗ trợ, chờ lúc quyết chiến lại đi qua.
Tuy mục đích lúc ban đầu của mình là mài giữa kỹ xảo chiến đấu, chỉ nghiên cứu công pháp của các môn phái lớn, không đề cập tâm pháp, nhưng ở sau khi dung hội quán thông, Diệp Thiếu Dương không nhận thức được suy ngược ra mấu chốt tâm pháp của các môn phái lớn, lĩnh ngộ đối với pháp thuật cũng sâu hơn một tầng, trong thần thức mơ hồ xuất hiện một cánh cửa, chỉ là tạm thời không tìm thấy bậc cửa đăng đường nhập thất.
Hắn biết, mình lại đến bình cảnh tu luyện rồi, một khi bước qua bậc cửa này, cảnh giới sẽ tăng lên, vinh đăng cảnh giới Tạo Hóa.
Điều này làm hắn có chút kích động, sau khi do dự mãi, hắn bảo Khúc Ba thông báo các môn phái lớn, mình sắp phá cảnh, cần nghiên cứu tìm đọc pháp thuật bí tịch của các môn phái lớn, nếu có ai đồng ý cho, hoan nghênh đưa tới, file mềm bản đóng dấu chụp ảnh cái gì cũng được, chỉ cần kỹ xảo không cần tâm pháp. cũng không để ý được nữa, hắn sắp sửa ứng đối thiên kiếp, nghênh chiến Vô Cực Quỷ Vương boss lớn nhất trong tam giới, có thể còn sống trở về hay không cũng chưa nói chắc được, nói đến cùng chỉ là một điểm, chuyện mình sắp đi làm, đã vượt qua phạm trù cá nhân, là vì toàn bộ giới pháp thuật, nói rộng ra xem như cứu vớt hai giới âm dương.
Nếu lúc này còn nói truyền thống cái gì, thật sự xứng đáng đi chịu chết.
Vốn hắn phát ra tin tức, cũng là ôm thái độ thử xem, kết quả hưởng ứng rất mãnh liệt, rất nhiều chưởng môn đều xin wechat của Diệp Thiếu Dương, sau đó đem bí tịch chụp được truyền cho hắn, có một số còn dứt khoát kèm theo bút ký tự mình làm, tâm đắc tổng kết vân vân, để Diệp Thiếu Dương giữ lại tỉnh hoa mà đọc.
Về sau ở dưới sự đề nghị của mọi người, Khúc Ba dứt khoát lập diễn đàn, đem chưởng môn hoặc là người phụ trách đối ngoại của, trưởng lão vân vân của các môn phái đều kéo đến trong diễn đàn, tên diễn đàn là liên minh giới pháp thuật.