Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3027 - Chương 3032: Yên Hoa Dịch Lãnh (3)

Chương 3032: Yên Hoa Dịch Lãnh (3) Chương 3032: Yên Hoa Dịch Lãnh (3)Chương 3032: Yên Hoa Dịch Lãnh (3)

"Một trận chiến này, nếu đánh tốt, có thể thừa thắng xông lên, đánh bọn chúng trọng thương, hoàn toàn thu phục đất đai đã mất, đem bọn chúng đánh về Linh Giới." Lâm Tam Sinh hăng hái nói.

"Cần chúng ta làm gì."Diệp Thiếu Dương hỏi.

"Hậu Khanh đã luyện hóa máu thi vương, thực lực tăng vọt, so với lúc trước còn mạnh hơn mấy lần, tuy lực lượng cá nhân không thể khống chế chiến cuộc, nhưng ta sợ hắn phá vây mà đi, cho nên, cần mọi người cùng nhau hỗ trợ bắt giết hắn."

Diệp Thiếu Dương nói: "Khẩu vị ngươi thật lớn."

Lâm Tam Sinh thở dài, nói: "Còn có một điểm, cần phải bắt Nữ Bạt. Ta đạt được tình báo, Lâm Lâm ở trên tay ả."

Mọi người kinh hãi, ngây ngốc nhìn hắn.

Lâm Tam Sinh cười khổ lắc đầu,"Nữ Bạt cũng là nhân vật hiểm ác, ả từ đầu tới giờ chưa dùng Lâm Lâm để áp chế ta, tám phần là muốn đợi tới một trận chiến mấu chốt. Ta từng cân nhắc, một trận chiến này cần phải bắt một trong Nữ Bạt hỏa Hậu Khanh, dùng để trao đổi Lâm Lâm!"

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói: "Ngươi nếu bảo chúng ta vào sống ra chết, giúp ngươi kiến công lập nghiệp, ta còn chưa nhất định đáp ứng để mọi người đi, dù sao tính mạng quan trọng hơn, ngươi muốn nói là cứu Lâm Lâm, vậy không có gì để nói, liều mạng cũng phải đi."

Mọi người đều nóng lòng muốn thử.

"Khi nào hành động?"

"Đêm nay hoặc là đêm mai đi, đến lúc đó ta thông báo các ngươi."

Đang nói đến đó, cửa phòng ngủ mở, đoàn người lập tức đều ngậm miệng, quay đầu nhìn qua.

Nhuế Lãnh Ngọc kéo cổ tay Tiểu Cửu từ trong phòng đi ra, trên mặt hai người đều mang theo nụ cười, chỉ là nụ cười của Tiểu Cửu có hơi miễn cưỡng.

"Làm gì đều nhìn tôi vậy, đi nấu Nguyên Tiêu đi!"

Nhuế Lãnh Ngọc trực tiếp kéo Tiểu Cửu vào phòng bếp, cùng nhau nhào bột nấu Nguyên Tiêu, Diệp Thiếu Dương có chút xấu hổ đứng ở cửa, nhìn hai người các cô. Tứ Bảo vỗ vỗ bờ vai của hắn, ý vị sâu xa cười cười.

Nguyên Tiêu đã làm xong, Chanh Tử đề xuất muốn đi ngắm trăng, vì thế đoàn người dứt khoát bưng Nguyên Tiêu tới trên sân thượng, người ăn Nguyên Tiêu của nhân gian, lão Quách còn dùng tài liệu Lâm Tam Sinh và Tiểu Cửu từ Thanh Minh giới mang đến, làm một ít đan dược cho quỷ hồn ăn, cũng coi như Nguyên Tiêu, cho Mỹ Hoa, Qua Qua bọn mấy quỷ hồn mỗi người được chia mấy viên, cũng coi như ăn Nguyên Tiêu.

Rằm tháng Giêng, trăng rất tròn, trên sân thượng mái nhà, có thể xa xa nghe thấy tiếng pháo lúc trầm lúc bổng cùng tiếng tiệc tối Nguyên Tiêu trong TV, còn có tiếng trẻ con vui đùa ầm ï, có một số lầu dưới bắn đạn ma thuật, pháo mừng vân vân lên mãi tới trên nóc tòa nhà.

Mọi người đi mãi tới ven mái nhà, có người ngồi ở bên mép, có người đứng chung một chỗ, vui cười đùa giỡn.

Đột nhiên di động của Diệp Thiếu Dương vang, nhìn qua dãy số, trong lòng vui vẻ, tiếp nghe điện thoại, sau đó bảo Qua Qua đi xuống đón người, mọi người đều hỏi hắn là ai đến, Diệp Thiếu Dương chưa nói. Đợi một hồi, Qua Qua đi xuống dẫn theo một cô nương đi lên, là một cô nương mặc đồ Miêu tộc.

"Tiểu Tuệ!"Đằng Vĩnh Thanh là người đầu tiên nhận ra cô, người khác cũng theo đó nhận ra cô.

Là thủ lĩnh gia tộc Đại Vu tiên, vu linh tín nữ Đàm Tiểu Tuệ.

Mọi người rất ngạc nhiên cô trở về như thế nào, Đàm Tiểu Tuệ chủ động giải thích, là mình tự tìm tới cửa. Cô gần đây ở Côn Minh, di động có tín hiệu, vẫn luôn giữ liên hệ với Diệp Thiếu Dương, biết được hắn sắp có một lần hành động trọng đại, vì thế yêu cầu tham gia, Diệp Thiếu Dương không chịu nổi cô mè nheo đành phải đáp ứng, trước khi về Thạch Thành nói cho cô, vì thế cô lên máy bay chạy tới, dựa theo định vị hắn gửi, tìm tới dưới lầu.

Nhuế Lãnh Ngọc múc một bát Nguyên Tiêu cho cô, Đàm Tiểu Tuệ quen biết với đại bộ phận mọi người, rất nhanh không câu nệ nữa, bắt đầu tán gẫu với mọi người.

"Người đến đông đủ rồi, vậy ta nói mấy câu."

Diệp Thiếu Dương ho khan hai tiếng, nhảy đến trên vòng bảo hộ mép tòa nhà đứng, nhìn mọi người nói: "Cái gì nhỉ, ta nói vài câu phá phong cảnh đi, sau lần hành động Không Giới này, Liên Minh Bắt Quỷ chúng ta còn có một lần hành động lớn nhất, rất có thể... Cũng là hành động cuối cùng đi."

"Ta nói cuối cùng, không phải loại ý tứ kia, mà là, chờ sau lần hành động này, ta liền rời khỏi giang hồ, ta chung quy không thể cả đời đánh đánh giết giết, với lại Quỷ Vương nếu cũng bị chúng ta giết, đối thủ khác mọi người cũng chướng mắt, dùng hắn để làm kết thúc, là không còn gì tốt hơn." "Vô Cực Quỷ Vương, boss lớn nhất trong tam giới, siêu nhất lưu cường giả, bên cạnh còn có không ít binh hùng tướng mạnh, trăm ngàn năm qua, không biết có bao nhiêu người muốn đi thảo phạt, cuối cùng đều chết, tổ tiên ta Diệp Pháp Thiện đến bây giờ còn bị vây ở Thái Âm sơn chưa ra được, Phong Đô đại đế cũng không có cách nào làm gì hắn, thảo phạt hắn, nghe có chút giống nói nhảm mà thôi... Hòa thượng cho tôi chai bia!"

Kết quả Tứ Bảo ném bia tới, Diệp Thiếu Dương dốc mạnh một ngụm, bia từ bên miệng theo quần áo chảy tới trong cổ áo, Diệp Thiếu Dương lạnh run cả người, thân thể run lên thiếu chút nữa ngã xuống, vẫn là Tiểu Cửu tay mắt lanh lẹ, đi qua túm chặt hắn.

"Ặc, làm màu quá rồi, nhưng vẫn phải làm màu tiếp! Ta vừa nói tới chỗ nào rồi..."

"Cậu đòi một chai bia!"Tiểu Mã nói.

"Ồ, bia có đây rồi, lúc trước... Đúng, ta nói Vô Cực Quỷ Vương, trong tam giới ai nghe cũng biến sắc, nhân gian ngay cả tên của hắn cũng không dám nhắc tới, nhưng vậy lại thế nào? Người mà Liên Minh Bắt Quỷ chúng ta đối phó, có ai là dễ bắt nạt, thêm gã Vô Cực Quỷ Vương nữa, chúng ta cũng vẫn chém không bỏ sót!"

"Nói rất đúng, Liên Minh Bắt Quỷ không xoắn ai hết!"

Tiểu Mã điểm hỏa không khí, hào khí của mình cũng dâng lên, mặc kệ Tứ Bảo đồng ý hay không, nhập vào hắn, nốc một ngụm bia lớn, quỷ hồn của Tứ Bảo bị hắn ép ra ngoài thân thể, ở một bên mắng: "Mẹ nhà cậu uống thì uống, đừng dốc vào trong cổ, làm quần áo tôi ướt lát nữa chịu lạnh là tôi!"

"Yên lặng, yên lặng, nghe tôi nói!"

Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn hai người một cái, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên, mang theo một chút tang thương, lần lượt nhìn từng người, nói: "Trước kia, trước mỗi một lần chiến đấu, tôi đều sẽ dặn mọi người để ý, nhất định phải sống sót trở về, một lần này nói thật, tôi nói không nên lời... Dù sao đối thủ quá mạnh, tôi mấy ngày nay luôn luôn nghĩ vấn đề này, tôi rất sợ hãi mất đi bất cứ một ai trong mọi người..."

Một đoạn lời khiến mọi người đều có chút sầu não, không phải lo lắng cho mình, mà là lo lắng mất đi đồng bạn.

Sau một lúc, Tiểu Thanh nói: "Liên Minh Bắt Quỷ chúng ta không phải cơ cấu từ thiện, cái gì thiên kiếp, tam giới an nguy, nói ra không liên quan chúng ta, nhưng chúng ta đã tới nước này rồi, tất nhiên không thể xoắn, không thể đánh mất tư cách làm màu của Liên Minh Bắt Quỷ, một trận chiến này phải đi, ta nghĩ mọi người đều giống nhau, cho dù chết, cũng Lời này đã nói đến trong lòng mọi người.

Tiểu Mã đứng dậy nói: "Tôi dù sao là phải đi! Tôi vốn là một tên sinh viên dế nhữi, có thể có hôm nay, là gì, Bạch Vân thành chủ, ồ tuy Bạch Vân thành không còn nữa, nhưng vẫn còn có tôi, cũng rất trâu bò phải không! Một trận chiến này cho dù chết, tôi cũng thấy đáng rồi!"

Tiểu Mã đem ngực vỗ vang bang bang, Tứ Bảo ở một bên không nhìn nổi nữa, chán ghét nói: "Cậu có thể đi ra nói chuyện hay không, nói bản thân cậu, vỗ là ngực của tôi, cảm giác là lạ..."
Bình Luận (0)
Comment