Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3102 - Chương 3108: Kỳ Lân (1)

Chương 3108: Kỳ Lân (1) Chương 3108: Kỳ Lân (1)Chương 3108: Kỳ Lân (1)

"Tất cả giao cho tôi!"

Bạch Hồng Binh nhìn hai người, mắt đã sớm ươn ướt.

"Lưu tiên sinh là đại ân nhân của nhà ta, hậu sự của ông, ta một mình gánh chịu, còn có ân cứu mạng của hai vị, mọi người đều nói đại ân không lời nào cảm tạ hết được, tôi... tôi đang không biết nói cái gì, hai vị từ nay về sau chính là thân nhân của tôi, có việc gì cần tôi giúp, chỉ cần nói một tiếng."

Vì vậy Tô Yên cho hắn số điện thoại, là cảnh sát phụ trách giải quyết hậu quả công tác, để hắn tự liên hệ, sau đó Bạch Hồng Binh gọi điện thoại, tính tiền rồi rời đi.

Diệp Tiểu Mộc muốn đến nhà Lưu lão đầu thu dọn đồ đạc, Tô Yên nghe nói xong, cũng tò mò các loại pháp khí Lưu lão đầu để lại, vì vậy cùng đi với hắn.

Từ tiệm cà phê đi ra, Tô Yên để Diệp Tiểu Mộc chờ một lát, còn mình đến nhà để xe dưới hầm chạy xe ra, một chiếc Mercedes SUV, Diệp Tiểu Mộc không hiểu nhiều về xe, phỏng chừng xe này cũng không rẻ, cảm giác đối với Tô Yên càng thêm thần bí.

Tô Yên vừa lái xe rất lão luyện, vừa hàn huyên với hắn.

Cô rất thích nói chuyện, hai người lại cùng lứa tuổi, hàn huyên một hồi sẽ quen thuộc, Tô Yên cũng lộ ra bản tính thích nói, chủ động nói đến tình huống của mình.

Cô là người Huy Châu, học đại học ở Côn Minh, năm nay là năm thứ hai đại học, học chuyên ngành du lịch —— dùng lời của cô mà nói, chỉ là để lăn lộn kiếm một cái bằng tốt nghiệp, thân phận thật sự của cô là một pháp sư.

"Lúc tôi được 10 tuổi, bị bọn buôn người bắt tới núi Vân Nam, bán cho nhà để làm con dâu nuôi từ bé, ta thừa dịp bọn họ không chú ý trốn đi, nhưng bên đó tất cả đều là núi, tôi bị lạc đường trên núi, lại không có gì ăn, lúc đó sư phụ tôi vừa lúc đi lên núi hái thuốc, đã cứu tôi, đưa tôi về nhà, người thấy tôi có thiên phú tu hành, vì vậy cho tôi một quyển bút ký tu hành.

Có thể, tôi thiên sinh chính là muốn làm pháp sư, quyển bút ký đó tôi vừa xem đã mê đắm, gặp phải chỗ nào đọc không hiểu, sẽ cùng sư phụ trò chuyện thỉnh giáo —— thời gian nghỉ đông và nghỉ hè, sư phụ sẽ mang tôi đi các nơi du lịch, xử lý các chuyện linh dị. hậu, ở pháp thuật giới Vân Nam rất nổi danh, người đã từng là cố vấn thần quái của bót cảnh sát bên này, hai năm trước, bà nội tôi đã chết, trong nhà không có thân nhân, tôi mới thi đại học bên này, trường kỳ đi theo bên cạnh sư phụ rèn luyện, một năm trước, sư phụ tôi đã chết... Trong một hồi đấu pháp bị một cổ sư giết, cho nên tôi thay vị trí của sư phụ, vừa học đại học, vừa điều tra nghe ngóng tin tức cổ sư kia, báo thù cho sư phụ."

Nói xong những lời này, cô quay đầu nhìn Diệp Tiểu Mộc liếc mắt,"Đây chính là cuộc sống của tôi, có phải rất phong phú hay không?"

"Đâu chỉ phong phú a, quả thực..." Diệp Tiểu Mộc nhất thời nghĩ không ra từ ngữ thích hợp, Tô Yên hỏi: "Còn cậu , làm sao mà trở thành pháp sư?"

"Pháp sư?"

"Cậu không phải đồ đệ của lão nhân kia sao?"

Diệp Tiểu Mộc lắc đầu, nói một lượt quan hệ giữa mình và Lưu lão đầu, Tô Yên nghe xong, cười thần bí, nói: "Còn Bạch Y Nhiễm là bạn gái cậu?"

"Không không, là bạn cùng lớp, tôi không thân cô ấy lắm, chỉ là cùng nhau tham gia vài lần hoạt động của xã đoàn."

"Vậy tại sao cậu phải liều mạng vì cô ấy?"

"Tôi... Tôi cũng không biết." Diệp Tiểu Mộc nhún vai,"Tôi chỉ là muốn làm rõ chân tướng của sự tình."

Tô Yên nghỉ ngờ nhìn hắn một cái, biểu thị không thể hiểu được động cơ của hắn.

"Nhưng mà, cậu cũng thật đúng là rất dũng cảm, nhìn thấy quỷ cũng không sợ."

"Tôi cũng sợ." Nghĩ đến những gì đã trải qua trực diện với bọn quỷ quái, Diệp Tiểu Mộc vẫn còn hơi ớn lạnh.

"Không, cậu rất tuyệt, người bình thường lần đầu tiên nhìn thấy quỷ, cơ bản là ngồi liệt không thể làm được gì, cậu rất khá đó, hay là đi theo tôi đi, vừa lúc tôi thiếu một trợ thủ, thế nào? Kiếm tiền chia 9-1."

9-1...

"Tôi... Tôi sắp thi tốt nghiệp trung học, gần đây không rảnh làm việc khác."

"Vậy cậu thi đại học ở đây đi, lên đại học thì buông lỏng, cậu nhìn tôi này, rất ít khi đi học."

Diệp Tiểu Mộc bất đắc dĩ cười nói: "Nếu như mẹ tôi nghe cô nói như vậy, nhất định không cho tôi kết giao bằng hữu với cô." "Để ý mẹ cậu làm gì, cũng không phải bạn bè trai gái!"

"Ừ, tôi hoàn toàn không có ý niệm này."

"Này, cậu có ý tứ gì, bản cô nương xinh đẹp như thế, bạch bích không tỳ vết, lẽ nào cậu đều không có chút động tâm, này, cậu cứ nói đi!" Tô Yên thập phần hung ác ép hỏi. Bộ dáng này khiến Diệp Tiểu Mộc nghĩ, nếu như không phải cô phải lái xe, phỏng chừng muốn đánh mình một trận, không thể làm gì khác hơn là gật đầu.

"Ha ha, tôi đã nói rồi!"

Tô Yên mặt mày rạng rỡ, hết sức hài lòng, nói tiếp: "Nhưng mà cậu động tâm với tôi cũng không tốt, tôi không chấm người như cậu đâu, sau này không được suy nghĩ như vậy có biết không?"

Diệp Tiểu Mộc hắc tuyến đầy đầu, kiểu người gì thế này.

Đến nhà Lưu lão đầu, Diệp Tiểu Mộc xúc cảnh sinh tình, tâm tình thoáng cái chùng xuống, Tô Yên lại tìm kiếm khắp nơi, nhà Lưu lão đầu rất nhỏ, chỉ có hai gian phòng, rất nhanh chóng bị Tô Yên lật tung hết lên.

Có không ít đậu đen gạo nếp chu sa các thứ dùng để làm phép đều bị Tô Yên thu lấy, còn có một bản tu hành pháp môn và bút ký (Tô Yên giám định ra), lật nhìn một hồi, bỏ lại một câu là "Dành cho người mới học xem", liền ném cho Diệp Tiểu Mộc.

Diệp Tiểu Mộc sửa sang lại một ít y phục rách rưới các loại, đốt ngoài cửa viện, với hắn mà nói, vật duy nhất có giá trị chính là những quyển sách này, nhờ Tô Yên giúp hắn cùng nhau mang ra xe, còn có một chút mộc kiếm và bùa đào các loại cũng mang theo, những vật khác, giao cho Bạch Hồng Binh đến xử lý sau.

Trên đường trở về thành phố, Tô Yên còn bla bla nói liên tục, vừa quay đầu thấy Diệp Tiểu Mộc thần sắc bi thương, hơi cảm khái, nói rằng: "Con người cậu còn rất trọng tình cảm, bất quá, đối với pháp sư chúng ta mà nói, người chết cũng không phải kết thúc, hồn phách của hắn đến cõi âm rồi còn có thể đầu thai, cho nên cũng không cần thiết vô cùng bi thương. Chúng ta nói chuyện khác đi, hay là cậu cũng nói sơ về cuộc sống của anh đị?"

"Tôi... Tôi là Diệp Tiểu Mộc, mẹ tôi là một cảnh sát, chống ma túy, tôi còn có một cô cô vĩnh viễn không trưởng thành, nga, trước đây còn ông ngoại, hai năm trước qua đời, tôi học cấp ba, sắp thi tốt nghiệp trung học."

Tô Yên đợi một hồi không thấy nói thêm, dục hỏi: "Còn gì nữa không?"

"Hết rồi. Lý lịch cuộc sống của tôi không có phong phú như cô, chỉ là một người bình thường, lớn như vậy cũng chưa từng làm chuyện gì to tát, "Cha cậu đâu?"

"Không biết, tôi ra đời đã không còn thấy nữa, mẹ tôi nói ông ấy ở ngoại địa, nhưng tôi cho tới bây giờ chưa từng gặp ông ấy, cũng không có thứ gì liên quan đến ông ấy, à, đại khái có một tấm hình của ông ấy, tôi tìm thấy trong rương của mẹ tôi, rất giống tôi, tôi nghĩ chính là ông ấy."

Diệp Tiểu Mộc không muốn nói nhiều về chuyện của mình, hỏi thăm cô những chuyện liên quan đến "Pháp thuật giới", Tô Yên giới thiệu rất khoe khoang: Từ Đạo, Phật và dân gian môn phái, giới thiệu đến tà vật lai lịch và chủng loại.

Theo cách nói của cô, những thứ này đều là thiên cơ, vốn dĩ người thường không tư cách biết đến, bất quá bởi vì hắn từng tham dự sự kiện linh dị, đã từng gặp quỷ, lúc này mới nói cho hắn biết (Diệp Tiểu Mộc nghĩ kỳ thực cô chính là thích nói chuyện cộng thêm chút khoe khoang).
Bình Luận (0)
Comment