Chương 3113: Thiếu Niên Xuất Sơn (1)
Chương 3113: Thiếu Niên Xuất Sơn (1)Chương 3113: Thiếu Niên Xuất Sơn (1)
Thấy Lão Quách, thiếu niên cười hắc hắc, đi ra, nói: "Quách đại bá, lỗ tai bá tốt như vậy, lập tức nghe ra con đã trở về, ai dám nói bá đã già!"
Hắn là con trai của Tứ Bảo và Vương Húc Văn, bởi vì Tứ Bảo không có họ danh, nên con trai mang họ của Vương Húc Văn, tên là Vương Khải Thiên, nhũ danh là Tiểu Bảo. Dựa theo niên kỷ mà tính, hắn gọi lão Quách một tiếng gia gia cũng được, nhưng Tứ Bảo và Lão Quách xưng nhau là huynh đệ, cho nên hắn chỉ có thể gọi là đại bá.
Vương Tiểu Bảo thiên tính tản mạn giống như cha hắn, ngoại trừ đọc sách, đối với cái gì cũng tò mò, từ nhỏ đã thích chui vào phòng làm việc của Lão Quách, nhìn hắn mân mê những pháp khí và thiết bị kỳ kỳ quái quái, hơn nữa cùng mấy cô cô thúc thúc không phải nhân loại bình thường tiếp xúc, hắn không thể tránh được con đường tu hành.
Vương Húc Văn đối việc này lúc đầu rất mâu thuẫn, không cho hắn tu luyện pháp thuật, Vương Tiểu Bảo dùng cách không đi học để uy hiếp, ở điểm này, hài tử này thể hiện mười phần quật cường, sau đó được mọi người khuyên bảo, đạt thành giải hòa, Vương Húc Văn cho phép con trai tu luyện pháp thuật, nhưng phải là mỗi ngày sau khi làm xong bài tập, hơn nữa mỗi lần thi thành tích phải đạt tiêu chuẩn.
Từ đó về sau, Vương Tiểu Bảo liền bắt đầu đọc sách tu luyện, cả hai việc đều không chậm trễ, mỗi cuộc thi cũng đều không chịu thua kém —— chỉ thi được sáu mươi điểm, tuyệt đối không thêm không bớt để Vương Húc Văn không còn cách nào phản đối.
Tu hành phương diện, bởi vì hắn là nhị đại đệ tử hầu như duy nhất của Tróc Quỷ Liên Minh, đối với hắn, đoàn người không giữ lại chút nào dốc túi truyền hết, Tứ Bảo đem Đạt Ma Hàng Ma Kinh truyền cho hắn, để hắn chủ tu Phật môn khổ luyện, La Hán Kim Thân, Ngô Gia Vĩ cũng đem một thân lĩnh ngộ Ngự Kiếm pháp môn truyền thụ, coi như là phụ đạo cho Vương Tiểu Bảo.
Nhưng mà phụ thân và Ngô Gia Vĩ đều vô cùng nghiêm khắc, Vương Tiểu Bảo thích nhất vẫn là Lão Quách, từ nhỏ đã thích chui vào trong phòng của hắn, nghe hắn kể chuyện về giới pháp thuật, những kỳ văn dị sự này luôn luôn khiến hắn mong ngóng không ngớt, pháp dược điều phối, phù triện luyện đan, kỳ môn trận pháp... Có thể nói, từ trên người của mấy trưởng bối này, Vương Tiểu Bảo học được nhiều tri thức và kỹ năng.
Hắn mười bảy tuổi, đã tu đến La Hán cảnh giới, cách Tôn Giả cũng chỉ thiếu chút nữa. Minh, cũng là tương đương nhau, nhưng trừ những trưởng bối trong nhà này, hắn chưa từng cùng pháp sư khác qua lại, bởi vậy ở trong pháp thuật giới không có một chút danh tiếng.
"Tiểu tử nhà ngươi, núp ở phía sau nghe trộm đã nửa ngày, ngươi cho là ta không biết?" Lão Quách liếc trắng mắt, đi lấy chổi, quét sạch chén trà bể nát trên mặt đất.
"Để con để con!" Vương Tiểu Bảo tiến lên cướp chổi trong tay hắn, Lão Quách liền giao cho hắn, trở lại ngồi trên băng đá, nói: "Tiểu Bảo, ngươi không phải đi thăm ông ngoại ngươi sao, tại sao lại trở lại?"
"Thực ra là con trở về lấy một món đồ, đi từ cổng trước vào, thấy bá ở trong sân, muốn tới đây hàn huyên với bá hai câu, vừa lúc gặp phải cái tên kia tiến đến, không biết làm gì, con mới nghe lén một chút, đại bá, tiểu tử này ghê gớm a, con thấy hắn cũng chỉ là chân nhân bài vị, một tiểu tốt cũng tới gây chuyện, nếu không phải là mọi người không cho con gây sự, con thực sự muốn đi ra đánh hắn một trận!"
Lão Quách trừng hắn liếc mắt, từ từ nói: "Tiểu tốt tới gây sự, là có lão soái làm chỗ dựa, đứng sau lưng hắn, không phải Bát Tử thì là Tam Giới Minh."
"Vậy thì thế nào! Đại bá không phải con nói bá, bá là thân phận gì, bá sợ bọn họ a!"
"Sợ?"
Lão Quách hừ một tiếng, thở dài nói rằng: "Tróc Quỷ Liên Minh là trải qua sóng to gió lớn chân chính, chỉ là Thiếu Dương và Đạo Phong mất tích, mọi người có người chết, có người kết hôn, với pháp thuật giới đều không còn suy nghĩ tới nữa, không muốn phân tranh, cũng không rảnh đi đấu với bọn họ."
Vương Tiểu Bảo quét đất xong, ở trong bụi cỏ bắt mấy con châu chấu, gọi Biển Dầu ra, đút cho nó ăn, Biển Đầu cũng rất quen thuộc với hắn, trực tiếp đặt đầu lên trên đùi hắn rồi ăn, dùng râu chọc chọc cổ hắn, Vương Tiểu Bảo cố sức đẩy nó, đùa giỡn một trận, kêu nó đừng nghịch nữa, vừa vuốt ve đầu Biển Đầu, vừa hỏi Lão Quách:
"Đại bá, những thúc thúc cô cô này con đều gặp, duy chỉ có Thiếu Dương thúc thúc và Đạo Phong, cho tới bây giờ con vẫn chưa từng gặp, Đạo Phong đại bá thì không nói rồi, hắn đã không phải là nhân loại. Vậy trong những pháp sư được nhiều người khen ngợi nhất hiện nay, có khả năng đạt được thậm chí vượt lên Thiếu Dương thúc thúc hay không?"
Lão Quách vốn đang khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần, nghe những lời này, lập tức ngồi thẳng người, hung hăng trừng hắn liếc mắt, nói: "Ngươi có thể che khuất toàn bộ pháp thuật giới, thiên hạ môn phái, ai dám nói một chữ không? Tam giới lục đạo, ai không biết uy danh của hắn?
Ta chỉ nói một điểm, cái gì Bát Tử và Tam Giới Minh, mấy người đứng đầu nhất, cũng đều chừng hai mươi tuổi, còn đang lòng vòng ở vị trí nhân gian, lúc Thiếu Dương bằng tuổi họ, đã chiến đấu với Vô Cực Quỷ Vương, bọn họ, hừ, thời vô anh hùng, đầy tớ nhỏ thành danh."
Vương Tiểu Bảo trầm mặc chỉ chốc lát, nói rằng: "Nhưng con cũng đã nghe bá nói, linh lực nhân gian, so với năm xưa nồng đậm gấp mấy lần, cho nên mới xuất hiện nhiều người tài như vậy?"
Lão Quách gật đầu nói: "Đây là thật, năm đó Vô Cực Quỷ Vương đi diệt Hiên Viên sơn, Linh tuyền tiên sơn Hiên Viên sơn đều rơi vào hỗn độn giới, khiến hỗn độn giới giải khai một đạo chỗ hổng to lớn, linh khí tràn đầy ra tới Quỷ Vực, Quỷ Vực cùng nhân gian, vốn chính là âm dương hai mặt, linh khí Quỷ Vực một khi quá thừa, sẽ phản tố đến nhân gian, mới có thể duy trì nhân gian cân đối. Từ đó về sau, linh khí của nhân gian và Quỷ Vực đều nồng nặc gấp mấy lần so với năm xưa, pháp sư tu luyện tự nhiên cũng có công to."
Vương Tiểu Bảo chậm rãi gật đầu, nói: "Cho nên, là thế hệ pháp sư này bắt kịp thời cuộc?"
Lão Quách nói: "Cái này cũng không hẳn vậy, pháp sư cần nhờ linh khí tu luyện, tà vật cũng giống vậy, pháp sư mạnh, tà vật cũng mạnh, về bản chất vẫn là giống nhau."
Cúi đầu nhìn Vương Tiểu Bảo một cái nói: "Có phải ngươi có chuyện gì muốn nói không?
"Chuyện này, đại bá, con sắp lên năm thứ ba đại học, phải bắt đầu thực tập, không cần phải ở lại trong trường học... Bá cũng biết con vẫn luôn muốn du lịch thiên hạ, ba tháng sau Côn Lôn sơn có Long Hoa Hội, con muốn đi xem."
Lão Quách suy nghĩ một chút, nói: "Chỉ có thể đi xem, tốt nhất là không nên động thủ với người ta, ngươi đừng không coi ra gì, so pháp thuật, ngươi khả năng không sợ ai, nhưng ngươi chỉ có một mình, người ta là có đoàn có đội, muốn giở trò với ngươi, thực sự là khó lòng phòng bị, ngươi nhớ kỹ."
"Đại bá, con thông minh như vậy bá yên tâm đi."
"Ta chính là lo lắng chỉ số thông minh của ngươi, mới nói như vậy." Lão Quách khinh thường trừng hắn liếc mắt.
Vương Tiểu Bảo hắc tuyến đầy đầu,"Vậy thì sao, con nghe nói phía nam tôn đao tronna vu có không í†t nhán sư eon dư định aua bên đó dan chơi, cũng coi như du lịch một chút, đại bá có gì chiếu cố không?"
Lão Quách trầm ngâm một lát, nói rằng: "Lại nói tiếp, thực lực của ngươi ở nhân gian cũng coi như rất tốt, năm đó lúc Thiếu Dương hạ sơn cũng cỡ tuổi như ngươi, thực lực cũng xấp xỉ, nhưng ngươi so sánh với hắn, kém một chút, chính là kinh nghiệm, Thiếu Dương từ nhỏ theo sư phụ tróc quỷ hàng yêu, thường xuyên tiếp xúc với tà vật, những tà vật này đều là rất âm độc rất xấu xa, Thiếu Dương còn nham hiểm ác độc hơn chúng nó, mới có thể gặp dữ hóa lành, ngươi quá khờ, dễ bị mưu hại, nhớ kỹ, mọi việc cẩn thận, Tróc Quỷ Liên Minh chỉ có một mình ngươi dòng độc đinh, ngươi cũng không thể xảy ra chuyện gì sơ xuất."