Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3139 - Chương 3145: Thiêu Đốt Cpu (1)

Chương 3145: Thiêu Đốt CPU (1) Chương 3145: Thiêu Đốt CPU (1)Chương 3145: Thiêu Đốt CPU (1)

"Là ảo giác! Hơn nữa tiết điểm của quỷ đánh tường, chính ở chỗ này!" Tô Yên đưa ra phán đoán.

"Làm sao bây giờ?" Tào Vĩ Ba nằm ngồi liệt dưới đất, hắn không có lấy một chút chủ ý, lại nói tiếp hắn và Tô Yên đều là cảnh giới linh sư, nhưng biểu hiện lâm trận lại kém xa.

Diệp Tiểu Mộc thầm nghĩ, hóa ra thực lực cùng biểu hiện lâm trận, là có thể có chênh lệch lớn như vậy.

"Là ảo cảnh, nhưng hiện tại chúng ta không có biện pháp xác định những cái đó là thật hay là giả!" Tô Yên lần lượt nhìn hai người, nói,"Hiện tại chúng ta tuy biết là ảo cảnh, nhưng ý thức chúng ta vẫn cứ bị lừa gạt, trừ phi chúng ta có thể tìm được sơ hở ảo cảnh, để thế giới giả dối này sinh ra sai lầm logic, vô pháp duy trì nữa, toàn bộ ảo cảnh đều sẽ sụp đổ, như vậy chúng ta mới có thể đi ra ngoài, mọi người hiểu chưa?"

Hai người cùng nhau gật đầu.

"Chính là, lỗ hổng ảo cảnh này nằm ở đâu?" Diệp Tiểu Mộc hỏi, thập phần khó hiểu.

"Những thủy thi đó!"

Tô Yên nói,"Ảo cảnh là dựa vào lực lượng nào đó để bắt chước ra, cỗ lực lượng này là hữu hạn, nó có thể mau chóng bắt chước ra đồ vật yên lặng, tỷ như huyệt động này, trong khoảnh khắc bọn họ đi qua liền tiến vào ảo cảnh, nhưng đối với vật còn sống, thì không dễ dàng như vậy, thời điểm yên lặng còn tốt, một khi nhanh chóng hoạt động lên, khẳng định sẽ xuất hiện lỗ hổng, tiến tới sinh ra sai lầm logic..."

Diệp Tiểu Mộc chậm rãi gật đầu,"Cảm giác giống như chơi trò chơi vậy, hình ảnh động càng dễ cháy CPU, điện thoại sẽ bị treo, thậm chí chết máy."

"Đúng vậy, chúng ta cần phải làm cho bọn họ cử động lên, cháy CUP, tạo thành chết máy, như vậy mới có cơ hội đi ra ngoài!"

"Đó chính là... đánh nhau với bọn nó?"

Thấy Tô Yên gật đầu, Tào Vĩ Ba có chút lo lắng mà nói: "Vậy nếu CPU này tính năng quá tốt, chúng ta chạy không thoát thì sao?"

"Vậy chỉ có thể bị đánh chết."

Tào Vĩ Ba ngây người.

Tô Yên nhún vai,"Vậy chỉ có thể bị đánh chết, dù sao bị vây ở chỗ này, anh có biện pháp tốt hơn."

Vì thế ba người mở ba lô tùy thân ra, kiểm tra pháp khí, từng người chọn ra mấy thứ mang trên người, sau đó Tô Yên đề nghị bày trận, rốt cuộc thứ bọn họ không thiếu nhất chính là thời gian.

Bọn họ dọc theo sơn động trở lại ngã rẽ, ở chỗ hẹp nhất thông đạo, Tô Yên thả bao xuống, kêu Diệp Tiểu Mộc chiếu sáng, còn mình đưa hai tay Sờ soạng ở trên tảng đá, sau đó lấy ra một cây đỉnh đồng, cắm vào khe hở, lại dùng chủy sừng dê dùng sức đóng vào.

Diệp Tiểu Mộc không rõ cô muốn làm cái gì, ở bên cạnh làm trợ thủ cho cô, Tào Vĩ Ba cũng lấy ra một chén nước để một bên, sau đó từ mấy bình nhỏ đổ ra chất lỏng sền sệt, khuấy trong chén, phát ra khí vị gay mũi, sau khi khuấy xong, hắn đâm thủng đầu ngón tay, tích một ít máu vào, ngẩng đầu chớp mắt nói với Diệp Tiểu Mộc: "Uống một miếng không?"

Diệp Tiểu Mộc sợ không dám tiếp lời.

Chỉ trong chốc lát, ba mươi đỉnh đồng bị đánh vào hai bên khe hở nham thạch, Tô Yên nghỉ ngơi một chút, uống chút nước, sau đó lấy ra một bó đồ vật giống như dây câu cá, một đầu treo ở cây đỉnh ở ngoài rìa nhất, sau khi thắt xong, kéo đến đỉnh đồng đối diện, sau khi thắt xong, lại vòng đến bên kia... tựa như đang thêu, lặp qua lặp lại.

Diệp Tiểu Mộc quan sát một lát, hơi đoán được mục đích làm như vậy.

Đợi toàn bộ đinh đồng đều bị quấn lên "dây câu cá", Tô Yên thở ra một hơi dài, hỏi Tào Vĩ Ba: "Thế nào?"

Tào Vĩ Ba mở nắp ly thủy tỉnh, ngửi ngửi rồi nói: "Cũng được rồi đó."

Vì thế lấy ra một cây bút lông, chấm vào cái ly đã điều phối ra chất sền sệt giống như cháo, bắt đầu thoa lên từng đoạn trên dây câu cá đó.

"Đây là diệt thi thủy, dùng vài loại pháp dược cùng nhau điều phối ra, đối với người vô hại, nhưng đối với cương thi thì tựa như axit, đụng vào một chút liền hòa tan. Đây là pháp thuật âm dương sư chúng ta, không hề kém so với Đạo môn cùng Phật môn."

Chờ sau khi thoa xong, Tô Yên bắt đầu chia vũ khí, cô phân cho Tào Vĩ Ba một cây súng diệt hồn đã được Lão Quách cải tiến, bản thân cũng cầm một cây, Diệp Tiểu Mộc bởi vì tu Đạo môn pháp thuật, không dùng được cái này, liền cầm thật chặt diệt linh đỉnh.

Hai người nạp đạn cho đầy, lại từng người cầm mấy chục phát đạn giắt ở trên người, Tô Yên kế tiếp giải thích kế hoạch của chính mình, để hai người đứng ở bên ngoài "dây câu cá", còn mình đi tới dẫn dụ những thủy thi đó. trêu chọc, không đợi hắn trả lời, nói tiếp: "Đợi lát nữa không dùng tới cậu, nhưng vạn nhất có thủy thi xông tới, cậu cũng không nên run tay, tôi sợ không có thời gian cứu cậu."

"Anh không cần tôi cứu là được rồi." Diệp Tiểu Mộc không thể nhịn được nữa, đáp trả một câu.

Tào Vĩ Ba cười ha ha.

Phanh!

Một tiếng súng vang, ngay sau đó truyền đến một tràng gầm rú đất rung núi chuyển, không nhìn cũng biết là những thủy thi đó đã tỉnh!

Tô Yên vừa chạy về tới, vừa quay đầu lại nổ mấy phát súng, sau đó dừng lại chờ một lát, miễn cho giống như lúc nãy chạy quá nhanh những thủy thi đó đuổi theo không kịp, lại nghe không đến khí vị của người, sẽ chạy về đi chờ thời.

Lúc nãy hai người đã treo đèn pin cố định ở chỗ cao trên tảng đá, chiếu tới đối diện phía trước, có thể nhìn thấy ở đi theo phía sau Tô Yên là một đám thủy thi trắng béo, đầu xù tóc rối mà bò từ dưới đất lại đây, Diệp Tiểu Mộc hít sâu một hơi, liên tục nói cho chính mình phải bình tĩnh, dù sao cũng là ảo giác, xem cái này là một đợt thí luyện thì tốt rồi.

Tô Yên bước xa tới, từng bước đi qua những sợi dây đó, lộn nhào một cú đẹp mắt, quỳ rạp trên mặt đất, dùng tay kéo "dây câu cá", quấn lên trên cổ tay, dùng sức lôi kéo,"dây câu cá" vốn đang rũ trên mặt đất nháy mắt banh thẳng, ở địa phương cách mặt đất hai ba mươi centimet hình thành một chiếc võng cực đại.

Đây mới là công phu của Tô Yên nơi, lúc trước khi quấn dây câu cá, thắt nhiều nút như vậy trên đỉnh đồng, vừa phải buộc chặt, vừa phải giữ một không gian nhất định, như vậy khi kéo dây câu cá mới có thể banh thẳng.

Diệp Tiểu Mộc thấy một màn như vậy, trong lòng cũng là bội phục.

Thủy thi thứ nhất vọt lại đây, bởi vì là bò trên mặt đất, độ cao thân thể phù hợp với dây câu cá, trong khoảnh khắc đầu đụng phải dây câu cá, chỉ nghe mắng một tiếng, dây câu cá trực tiếp cắt ngang nửa đầu hắn, nửa cái đầu cùng với bả vai trực tiếp rơi xuống dưới, lộ ra một nùi óc nhớt dính, còn nổi bong bóng ào ạt.

Đột nhiên một đám tiểu trùng màu đen từ óc bò ra, bỏ chạy tứ tán. Một màn này quả thực không kịp phòng bị, Diệp Tiểu Mộc thiếu chút nữa nôn ra.

Cương thi là dựa vào đại não chỉ phối, mất não tất nhiên sẽ chết. phía trước, trực tiếp bò qua xác chết thủy thi này, bị dây câu cá thứ hai cắt phải, đầu cũng là bị cắt rách, nhưng mà bởi vì góc độ bất đồng, chỉ cắt rơi một ít nơi đỉnh đầu, hắn tiếp tục đi về phía trước, khiến nửa người trên bị cắt thành năm bảy mảnh, lúc này mới ngã xuống đất chết đi.

Những thủy thi này tựa như thiểu năng trí tuệ, không đầu óc, toàn dựa vào bản năng để hành động, quả thực người trước ngã xuống, người sau tiến lên, thi huyết tanh hôi ở trong huyệt động chật hẹp lan tràn, hương vị này... thật sự gớm ghiếc.
Bình Luận (0)
Comment