Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3192 - Chương 3198: Đại Hội Sắp Tới (1)

Chương 3198: Đại Hội Sắp Tới (1) Chương 3198: Đại Hội Sắp Tới (1)Chương 3198: Đại Hội Sắp Tới (1)

Khi nói những điều này, thái độ của Tô Khâm Chương vẫn là thập phần thành khẩn, không hề có chút tỏ ra khiêm tốn nào.

Vương Tiểu Bảo nói: "Thúc thúc khiêm tốn rồi. Nay thúc cũng đã là tông sư một thế hệ."

"Đừng nói như vậy. Khi không có anh hùng thì nhãi ranh thành danh, nhóm của cha ngươi năm đó, mới gọi là oai phong một cõi..." Tô Khâm Chương thở dài, nhìn Vương Tiểu Bảo cảm khái mà nói: "Mà nay là thời đại của người trẻ tuổi các ngươi."

Vương Tiểu Bảo nói: "Thúc muốn nói Bát Tử cùng Tam Giới Minh à, ta không quen biết một ai, không nói gạt thúc, đây là lần đầu tiên xa nhà của ta, không quen biết ai, về sau còn nhờ thúc thúc chiếu cố."

Tô Khâm Chương nhìn trên đầu hắn một chút, thập phần thành khẩn mà nói: "Những lời như vậy về sau đừng bao giờ nhắc tới, ngươi là nhỉ tử của Tứ Bảo sư huynh, cũng giống như nhi tử của ta, có chuyện gì cứ nói với ta là được. Đúng rồi, Tô Ngọc, Tô Ngọc đâu, mau tới gặp người huynh đệ này!"

Tô Khâm Chương cao hứng phấn chấn, đều gọi Tô Ngọc và Trần Luân Dịch tới, cho bọn họ làm quen với nhau.

"Thiệt hay giả vậy, cha ta thường xuyên nhắc tới cha ngươi, nói hắn biết mấy loại pháp thuật thất truyền, đại biểu cho cái gì gì của pháp thuật giới... à đúng rồi, La Hán kim thân, nghe nói thập phần lợi hại!" Tô Ngọc nghe nói về thân phận của Vương Tiểu Bảo, cũng là giật mình không thôi.

Vương Tiểu Bảo gãi gãi đầu: "Cái này hả, ông ấy cũng thường xuyên uống say rồi kể rằng thời còn trẻ lợi hại ra sao, nhưng mà ta chưa thấy bao giờ."

Tô Khâm Chương nghiêm mặt nói: "Cái này ngươi cũng không nên hoài nghi, cha ngươi công pháp thông thiên, nhân gian có thể xếp hàng top ba, một tay La Hán kim thân thiên hạ vô địch, năm đó cùng với Diệp sư huynh của ta, không biết từng giết bao nhiêu ác quỷ lệ yêu, mỗi lần đều là cha ngươi dùng La Hán kim thân ngạnh kháng cùng người, để mọi người tranh thủ thời gian... Ai, nhoáng cái đã mười mấy năm."

Tô Khâm Chương lại lần nữa đắm chìm bên trong hồi ức ngày xưa.

Tô Ngọc thực nhiệt tình mà nói chuyện phiếm cùng Vương Tiểu Bảo, Trần Luân Dịch lại không nói gì, chỉ là thời điểm ánh mắt giao hội, nở nụ cười hàm hậu với hắn. hơn một chút, Tô Ngọc... miệng nói ra toàn những lời phù hoa các loại, hơn nữa lại có vẻ nhìn thân phận người mà đối đãi, có chỉ tiết nhỏ Vương Tiểu Bảo thấy được, thời điểm uống trà xong, Vương Tiểu Bảo trực tiếp đem ly giao cho Trần Luân Dịch, Trần Luân Dịch cái gì cũng chưa nói, lập tức đi tới châm trà.

"Uy, ngươi với muội tử kia rất thân nhau phải không." Tô Ngọc dùng cánh tay đụng Vương Tiểu Bảo một cái, nhỏ giọng hỏi.

Vương Tiểu Bảo sửng sốt một chút, mới nghĩ đến hắn nói chính là Tô Yên, ăn ngay nói thật, chính mình cũng chỉ mới vừa quen cô trên đường.

"Hai thiếu niên kia, có quan hệ gì với cô ấy?"

"Bạn bè."

"Không phải bạn trai chứ?"

"Hẳn là không phải."

"Ta thấy tiểu tử đẹp trai kia có vẻ rất thân thiết với cô ấy."

"Ngươi nói Diệp Tiểu Mộc sao? Đó là trợ lý của cô ấy."

"À. Vậy thì không có việc gì." Trong mắt Tô Ngọc hiện lên một tia khinh miệt.

Vương Tiểu Bảo cười nói: "Ngươi muốn tán tỉnh cô ấy?"

Tô Ngọc chớp chớp mắt,"Buổi tối cùng nhau ăn cơm, ngươi xem ta."

"Ta thấy bộ dáng của cô ấy giống như không dễ bị tán tỉnh đâu."

"Nữ nhân a, cái này ngươi không hiểu bằng ta." Tô Ngọc cười giảo hoạt,"Ngươi thành niên rồi đúng không, chờ trở về ngươi tìm ta, ta dẫn ngươi đi ra ngoài chơi, giúp ngươi nhìn thấy việc đời."

"Hai người các ngươi nói cái gì vậy?" Tô Khâm Chương từ hồi ức ra tới, nhìn chằm chằm hai người hỏi.

"Ngọc ca muốn mang ta đi từng trải."

Tô Khâm Chương trừng mắt nhìn nhỉ tử liếc mắt một cái, nói với Vương Tiểu Bảo nói: "Ta cảnh cáo ngươi Tiểu Bảo, không có việc gì thì bớt đi cùng hắn, ca ca này của ngươi không có điểm gì tốt đâu."

Tô Ngọc âm thầm thè lưỡi với Vương Tiểu Bảo, ném lại một câu "Buổi tối gặp lại", rồi đi về phòng mình.

"Tiểu Bảo, những gì lúc nãy ngươi nói với ta nói là nghiêm túc chứ?" 'Tô Khâm Chương đột nhiên nhớ tới chính sự, hỏi.

"Cái này... Ta nói giỡn thôi, cha ta có dặn dò, lần này đại hội, mấy vị lão đại Ngũ Đài Sơn đều có mặt, kêu ta đi gặp rồi làm quen với bọn họ một có thân phận phải không."

Tô Khâm Chương trầm ngâm lên, nói: "Không phải ta nói cha ngươi trường kỳ không xuất hiện, đối với chuyện của Pháp Thuật Giới, không phải thực hiểu biết, mười mấy năm qua, các đại môn phái thay máu, đến Ngũ Đài Sơn cũng không phải bộ dáng lúc trước, ngươi là đệ tử đời thứ hai của Tróc Quỷ Liên Minh, lại tuổi trẻ như vậy, nếu hiện tại ngươi biểu lộ thân phận, tất cả mọi người sẽ chú ý tới ngươi, đối với ngươi chưa chắc là chuyện tốt."

Vương Tiểu Bảo nhíu mày nói: "Sao lại như thế này?"

"Hiện giờ Pháp Thuật Giới, Bát Tử và Tam Giới Minh là nổi bật nhất, còn có mấy tổ chức ẩn tu ... cũng đang như hổ rình mồi, chỉ nói hai tổ chức này thôi, bọn họ tổ chức đại hội lần này, mục đích chính là muốn tiến thêm một bước đề cao thân phận, khống chế Pháp Thuật Giới, ngươi nói để cho bọn họ lo lắng chính là cái gì?"

"Bị người ở bên trong ngăn trở?"

Tô Khâm Chương gật đầu,"Bọn họ sợ nhất, chính là xuất hiện thiếu niên thiên tài giống như bọn họ, thu hút ánh mắt của mọi người, ngươi là truyền nhân của Tróc Quỷ Liên Minh, tuy rằng mười mấy năm qua đi, nhưng thanh danh Tróc Quỷ Liên Minh còn đó, ngươi hiện giờ xuống núi, chính là đối thủ cạnh tranh của bọn họ, bọn họ sẽ nhắm tới ngươi... Ngươi có xuất thân tôn quý nhất Pháp Thuật Giới, tất nhiên sẽ không để ý tới, như vậy, bọn họ sẽ đối phó ngươi, minh ám, đều sẽ tìm ngươi gây phiền toái. Cho nên, ta khuyên ngươi vẫn là trước tiên nên giấu diếm thân phận."

Vương Tiểu Bảo nghe xong những lời nói này, lẩm bẩm nói: "Khó trách Quách đại bá kêu ta mai danh ẩn tích..."

"Quách sư huynh là người lão luyện, hắn nói không sai."

Tô Khâm Chương lại nói với hắn rất nhiều, Vương Tiểu Bảo nghe được trong lòng khiếp sợ, hắn thật sự không biết, nguyên lai Pháp Thuật Giới thâm sâu như vậy, lúc trước mình quả thực xem những khó khăn này quá đơn giản.

"Cuối cùng, ta hỏi ngươi, mục tiêu của ngươi là cái gì?"

"Mục tiêu..." Vương Tiểu Bảo có chút ngượng ngùng, xoa xoa tay nói: "Nói ra thúc thúc đừng cười, ta từ nhỏ đã nghe Quách đại bá cùng những Ngô thúc, Mã thúc nói Tróc Quỷ Liên Minh năm đó hoành tráng ra sao, ta vẫn luôn ao ước hướng tới, muốn được giống như các thúc, làm ra một phen đại sự kinh thiên động địa, trọng chấn uy phong năm đó của Tróc Quỷ Liên Minh!"

Tô Khâm Chương ngơ ngẩn mà nhìn hắn. đây xem như lý tưởng của ta, làm người dù sao cũng phải có chút lý tưởng đúng không."

Tô Khâm Chương dùng sức nhéo cánh tay hắn, cảm thán nói: "Không hổ là nhi tử của Tứ Bảo ca! Ngươi có lý tưởng này, ta thật sự hưng phấn, cũng sẽ đem hết khả năng tối đa để giúp ngươi! Nhưng mà, nhân gian hiện tại đều kéo bè kéo cánh, ngươi chỉ có một mình thì không được, ngươi cần được giúp đỡ, ta muốn nói, người trẻ tuổi có thiên phú có ý tưởng giống như ngươi!"

Đột nhiên quay đầu, mắt sáng như đuốc mà nhìn Trần Luân Dịch,"Chúng ta nói những điều này, ngươi đều nghe thấy, tương lai ngươi muốn làm cái gì?"

Con... Con chỉ nghĩ cả đời hầu hạ sư phụ, nghe sư phụ dạy bảo, không nghĩ tới gì khác."

Đồ ngu! Đi theo ta có thể làm cái gì, về sau ngươi nên tiếp xúc cùng Tiểu Bảo nhiều hơn, làm thành hảo huynh đệ, nâng đỡ cho nhau, tương lai cùng nhau làm thành đại sự!"

Trần Luân Dịch khom người nói: "Xin nghe sư phụ phân phó!"

Tô Khâm Chương lôi kéo Vương Tiểu Bảo hàn huyên một hồi lâu, mãi cho đến trời sắp tối.
Bình Luận (0)
Comment