Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3210 - Chương 3216: Âm Ty Kỳ Văn (1)

Chương 3216: Âm Ty Kỳ Văn (1) Chương 3216: Âm Ty Kỳ Văn (1)Chương 3216: Âm Ty Kỳ Văn (1)

Kết thúc một chu thiên phun nạp, Diệp Tiểu Mộc mở to mắt, trong miệng thốt ra một luồng bạch khí, trong bóng đêm, đôi mắt hắn lại phá lệ sáng ngời, quanh thân cũng có thêm một tầng quang hoa chỉ có pháp sư mới có thể thấy, khi hắn đứng lên, quang hoa này cũng chậm rãi thu liễm, tựa như bị hắn hít vào trong cơ thể.

"Thành công?" Tô Yên nguyên lai vẫn luôn ngồi ở trên ghế phía sau cửa, thấy hắn đứng dậy, vội hỏi.

Diệp Tiểu Mộc nhếch miệng cười cười, nói: "Thành công!"

Từ đạo đồng tấn chức tới phương sĩ.

Diệp Tiểu Mộc thử tác pháp, sử dụng vài lần phù chú, tốc độ, lực đạo, tính chính xác khi ra tay, đều so phía trước tăng lên một cấp bậc. Đặc biệt là đối với pháp thuật lý giải, cũng theo cảnh giới tăng lên mà sinh ra một ít biến hóa vi diệu.

Hắn cuối cùng minh bạch tăng lên cảnh giới là chuyện như thế nào, quả thực chính là tiến bộ vượt bậc.

Chân khí ở trong cơ thể chảy xuôi càng thêm trôi chảy, chỉ là trong đan điền còn tắc một chút, Diệp Tiểu Mộc hoài nghỉ cái này đến khi thăng thêm một cảnh giới nữa mới có thể cải thiện.

"Lớn nhất cảm giác là gì, ta nói về mặt tâm lý đó." Tô Yên hỏi hắn.

Diệp Tiểu Mộc suy nghĩ một chút, nói: "Cảm giác mình càng thêm chuyên nghiệp."

"Có ý tứ gì?"

"Trước kia, luôn cảm thấy mình chỉ như là người nghiệp dư yêu thích pháp thuật, hiện tại, tôi cảm thấy mình giống một pháp sư."

Tô Yên gật gật đầu,"Còn nữa không."

"Ân, đã minh bạch chênh lệch giữa các cảnh giới, quyết tâm tu hành càng thêm bức thiết."

"Đây là đã nếm được ngon ngọt." Tô Yên đứng lên, nhéo nhéo khuôn mặt hắn, nói: "Không tồi, từ đạo đồng đến phương sĩ, tôi đã đếm thay cậu, hai tháng bảy ngày, quả thực là giống như tốc độ hỏa tiễn, nhưng mà cậu đừng kiêu ngạo, bởi vì cậu có đại chu thiên phun nạp tâm pháp, còn có linh dược của Nhất Phẩm Đường."

Diệp Tiểu Mộc đưa tay vói vào trong túi, lấy ra một cái bình sứ ném cho cô, Tô Yên không biết có ý tứ gì, mở ra vừa thấy, bên trong đan dược "Quách đại bá nói, giai đoạn đặt nền móng, tốt nhất vẫn là tự mình tu luyện, đan dược chỉ là thời điểm tu hành thăng cấp ăn một viên, có thể phụ trợ đột phá, ngàn vạn không thể ỷ lại dược vật, nếu không cơ sở sẽ không vững, cho dù cảnh giới lên rồi cũng là hư nhược." Diệp Tiểu Mộc nhún vai,"Hắn kêu tôi từ đạo đồng đến phương sĩ, nhiều nhất ăn hai viên, nhưng tôi cũng chưa ăn viên nào."

Tô Yên yên lặng nhìn hắn, tuy rằng hai người sớm chiều ở chung, nhưng trên người hắn có chút tiềm chất, cũng là tới khoảnh khắc vừa rồi cô mới phát hiện.

Chỉ cần có thể bảo trì sơ tâm, tương lai hắn nhất định không có hạn lượng.

"Nô lệ, bổn chủ nhân vì chúc mừng cho ngươi, quyết định làm một chén mì bào bằng dao cho ngươi ăn!" Kê Tử cũng tới xem náo nhiệt.

"Ngươi biết làm mì?"

"Ta không biết a, ta cũng chưa nói là ta làm cho ngươi, chính ngươi làm hai chén, ta ăn cùng ngươi, còn không phải là chúc mừng cho ngươi sao."

Diệp Tiểu Mộc cảm giác chỉ số thông minh của mình bị vũ nhục.

Không có biện pháp, Diệp Tiểu Mộc đi siêu thị mua nguyên liệu, làm một nồi mì bào sợi, hai người một chim ăn sạch sẽ, Tô Yên buông chén, đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi Diệp Tiểu Mộc: "Cậu còn chưa đi đăng ký huyền danh đó?"

"Ặc, cần thiết sao?"

"Đương nhiên! Vốn dĩ chỉ cần trở thành đạo đồng là nên đi rồi, đi thôi tôi đi cùng cậu."

Vì thế Tô Yên bố trí pháp đàn, dạy cho Diệp Tiểu Mộc phương pháp đi âm, sau đó để Kê Tử trông coi thân thể bọn họ, lôi kéo Diệp Tiểu Mộc cùng nhau từ khe hở hư không xuất hiện trên không pháp đàn tiến vào Quỷ Vực.

Đây là lần đầu tiên Diệp Tiểu Mộc đi vào Quỷ Vực, cảm giác được các loại mới lạ, đặc biệt là chính mình thân nhẹ như yến, còn có thể bay trong không trung, nhưng mà tiêu hao chính là cương khí, hắn bay một hồi thì bay không nổi nữa.

Đi xuyên qua cánh đồng hoang vu, đi vào Phong Đô thành ngoại.

Nhìn thành lâu cao cao phía trước, mặt trên viết to hai chữ "Phong Đô", Diệp Tiểu Mộc tâm tình không khỏi có chút kích động.

Dưới cửa thành có hai đội binh lính đang đứng, uy phong lẫm lẫm, nhìn càng cá cảm điác aiếnd như những hình ảnh †rona nhim eổ †rana. Tô Yên mang theo Diệp Tiểu Mộc đi bộ một hồi ở ngoài thành, thẳng đến cửa thành, tới trước mặt, lập tức chắp tay thi lễ hành lễ.

"Làm phiền chư vị tiên trưởng, chúng tôi tới đăng ký huyền danh."

Một binh lính mặc ngân giáp đi tới, giữa ấn đường có thêm một con mắt, trên dưới đánh giá hai người bọn họ, nhìn ra hồn lực cảnh giới của bọn họ, pháp sư thực bình thường, vì thế gật đầu để cho bọn họ đi qua.

"Xong xuôi thì sớm trở về một chút, chớ trì hoãn!"

"Đa tạ tiểu ca ca." Tô Yên thè lưỡi với hắn, lôi kéo Diệp Tiểu Mộc vào thành.

Chờ bọn họ qua đi, một sĩ binh trong đó nhìn bóng dáng Diệp Tiểu Mộc, nói thầm: "Người này nhìn quen quá, có phải từng gặp hắn ở nơi nào hay không?"

Một đồng sự đứng bên cạnh nói: "Chỉ là một tân nhân, vừa vượt qua cảnh giới phương sĩ, ngươi sao có thể quen biết hắn."

"Thật đó, uy, tiểu sư phụ, ngươi dừng lại một chút."

Diệp Tiểu Mộc xoay người, ngơ ngác tiếp thu sự dò xét của đoàn người.

"Mỹ nữ ở đây nè, các ngươi nhìn ta làm gì." Diệp Tiểu Mộc trong lòng có chút hoảng hốt.

Bọn lính đánh giá một lát, nhìn nhau, một người trong đó gật gật đầu nói: "Đúng là có vài phần giống. Tiểu sư phụ, ngươi tên gì."

Diệp Tiểu Mộc trả lời đúng sự thật.

Vài người đều lắp bắp kinh hãi, một người hỏi: "Diệp Thiếu Dương có quan hệ gì với ngươi?"

"Diệp Thiếu Dương?"

Diệp Tiểu Mộc gãi đầu,"Có nghe nói qua, không quen biết."

Một sĩ binh nói khẽ với nhóm đồng liêu: "Chắc là trùng hợp, Diệp Thiếu Dương nếu là có đệ đệ hoặc nhỉ tử, nhất định thiên phú cực cao, đứa nhỏ này nhìn cũng mười mấy tuổi rồi, nhưng chỉ mới vừa tấn chức phương sĩ, tuyệt đối không thể."

Mọi người cũng cảm thấy cách nói này hợp lý, vì thế để hắn đi.

"Vì sao bọn họ lại nhắc tới Diệp Thiếu Dương?" Diệp Tiểu Mộc khó hiểu mà nhỏ giọng nói thầm.

"Đại khái Pháp Thuật Giới họ Diệp không có mấy người, Diệp Thiếu Dương lại nổi danh như vậy, bọn họ nghe được tên cậu, nhịn không được Cách giải thích này cũng coi như hợp lý, Diệp Tiểu Mộc vì thế không suy nghĩ nữa, Tô Yên vỗ bờ vai của hắn nói: "Làm cho tốt, tranh thủ tương lai Pháp Thuật Giới nhắc tới họ Diệp, sẽ không riêng nghĩ đến một mình hắn, còn có thể nghĩ đến cậu nữa."

Diệp Tiểu Mộc tự giễu mà cười cười.

Hết thảy Phong Đô thành, đối với Diệp Tiểu Mộc mà nói đều là mới lạ, cảm giác giống đi vào một tòa cổ thành, tất cả kiến trúc đều cổ kính, trên đường có thể gặp được người cũng đa phần ăn mặc như cổ nhân, nhưng mà ngẫu nhiên cũng sẽ gặp được mấy người ăn mặc theo đương đại, Tô Yên giải thích đó là vong hồn mấy năm gần đây, vẫn duy trì thói quen sinh hoạt đời cuối cùng, tất nhiên ăn mặc quần áo không giống với cổ nhân.

Tô Yên đối Âm ty cũng không phải thành thục lắm, mang theo Diệp Tiểu Mộc đi tới trước Lại Trị Tư.

Địa phủ có tám đại tư, là bộ môn cơ yếu nhất bên trong 72 tư, lần lượt là: Luân Hồi Tư, Hoàn Hồn Tư, Tốc Báo Tư, Đôn Đốc Tư, Tuần Du Tư, Quân Bị Tư, Câu Hồn Tư, Lại Trị Tư... trong đó Lại Trị Tư là chưởng quản âm ty lớn nhỏ chức quan phong thưởng triệt tiêu, điều động nhân viên (chủ yếu là cơ sở, cấp bậc tư chủ sẽ không chịu ước thúc của Lại Trị Tư), đồng thời cũng quản dương gian đối ứng sự, đăng ký huyền danh cũng là đến tìm Lại Trị Tư.

Tô Yên đi phía trước dẫn đường, một đường xuyên qua các loại phủ nha, mỗi phủ nha bên ngoài đều có vệ binh canh gác, cảm giác đề phòng nghiêm ngặt, hai người cũng không dám tới gần, Tô Yên nhận ra vị trí Lại Trị Tư, lôi kéo Diệp Tiểu Mộc một đường tham quan, đi vào Lại Trị Tư.
Bình Luận (0)
Comment