Chương 3257: Tu Di Sơn (1)
Chương 3257: Tu Di Sơn (1)Chương 3257: Tu Di Sơn (1)
Trong những thế giới này, xuất hiện vô số thần tiên và Phật đà, bay múa đầy trời, thần quang vạn lý.
"Đại la thiên địa, vạn thiên kính tượng, hủy thiên diệt địa, đồ phật trảm thần!"
Cùng với vài câu nói cực kỳ bá khí của Vô Cực Quỷ Vương mạnh mẽ bay tới, tất cả hình tượng chư thiên thần phật đều sụp đổ, hóa thành vô số mảnh nhỏ lóng lánh ánh kim, sắc bén như đao, không ngừng cắt vào thần thức Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong, trong cơn chấn động như hủy thiên diệt địa, hai người cảm thấy mình nhỏ yếu, như sơn dương đợi làm thịt .
Đây là thực lực chung cực của Vô Cực Quỷ Vương sao? Quả nhiên, đã không còn pháp trận và tất cả ràng buộc, lực lượng tuyệt đối, bất luận sinh linh gì đều không thể chống lại.
Vô Cực Quỷ Vương chậm rãi đi về phía hai người, đi tới trước mặt Đạo Phong, vươn một ngón tay, nỗ lực điểm ấn đường của hắn.
Đạo Phong đột nhiên mở mắt, một đồ vật trong tay phóng xuất thần quang đỏ trắng hai màu, nện xuống phía đầu của hắn.
Phiên thiên ấn!
Vô Cực Quỷ Vương giơ tay lên, cách không nâng phiên thiên ấn lên, có chút giật mình nhìn Đạo Phong,"Bí quyết Đại La Càn Khôn này không có tác dụng với ngươi? Đạo Phong, ngươi thật là khiến ta giật mình, đạo tâm ngươi đã vững chắc đến nước này? Nhìn thần phật khắp bầu trời đổ nát, nội tâm lại không hề gợn sóng?"
"Thánh nhân không chết, đạo tặc không ngừng, đây là đạo lý năm xưa con cá kia đã ngộ ra, lúc đầu ta không tin, ta chém tam thi chứng đạo hỗn nguyên, lại phát hiện được đạo của ta, chính là những lời này, hắn đã sớm khắc vào sâu trong ý thức của ta!"
Vô Cực Quỷ Vương nhìn hắn, nói: "Ta thật không ngờ, thực ra ngươi lại là cùng một loại người với ta."
"Không! Ta vô câu vô thúc, thích gì làm đó, đây là đạo của ta, không phải là ở đại đạo tự mình vẽ ra một vòng nhỏ, đó là nhảy ra lục đạo luân hồi, nhưng cho tới bây giờ ta chưa từng muốn phủ định thiên địa đại đạo hiện hữu."
"Còn có gì muốn nói không?"
"Có, xin ngươi đừng dùng giọng nói của Lãnh Ngọc để nói chuyện với ta, ta nghe không quen!" Diệp Thiếu Dương cũng đột nhiên bạo khởi, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm hướng về phía mi tâm hắn đâm tới.
Vô Cực Quỷ Vương lùi về bàn tay đang nâng phiên thiên ấn, hai tay một trên một dưới để ở trước người, quanh thân trên dưới có hai luồng khí tức một xanh một trắng chảy xuôi trên dưới, nâng thế tiến công hai người.
Hai người cắn chặt răng, nỗ lực tiến lại gần, pháp khí bị cuốn vào trong âm dương nhị khí, nhưng bởi vì có tu vi cường đại của hai người làm hậu thuẫn, đau khổ chống đỡ, pháp khí chỉa vào nhưng không cách gì xâm nhập được.
Nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu nói cho bọn hắn biết, Vô Cực Quỷ Vương hôm nay bị bọn họ bít đường rồi, mới vừa cái gì Bí Quyết Đại La Càn Khôn kia, giống như là đại chiêu trong trò chơi, sau khi ra chiêu, bây giờ bị thời kỳ hắn bị vây cứng, kỹ năng CD cũng còn đang khôi phục, chỉ cần bọn họ ép đủ chặt, Vô Cực Quỷ Vương sẽ không thể ra tay để làm việc khác, mặc dù hắn là Quỷ Vương.
Hai người dùng hết toàn lực, phát khởi cường công với Vô Cực Quỷ Vương, ép hắn quyết chiến.
Pháp khí đẩy mạnh trong âm dương nhị khí, tuy rằng mỗi khi thâm nhập một tấc, gặp phải trở lực tăng lên gấp bội, nhưng hai người vẫn không buông tha.
Từ trong ánh mắt của Vô Cực Quỷ Vương, có thể nhìn ra y có chút giật mình, nhưng còn chưa tới mức hốt hoảng, âm dương nhị khí ở quanh thân tổng cộng tạo thành chín tầng kết giới, mỗi một tầng hướng vào trong lại càng kiên cố hơn, hiện nay chỉ mới bị hai người tiến nhập ba tầng, để duy trì kết giới, y không ra tay đi làm khác, nhưng y tuyệt không lo lắng.
"Các ngươi, thật đúng là oan gia cả đời của ta, bị các ngươi bám lấy mười mấy năm!" Vô Cực Quỷ Vương càng nghĩ càng não nề, tuy rằng không thể làm phép, nhưng y cất bước đi tới hai người, âm dương kết giới quanh thân cũng theo đỉ, trong lúc bất chợt chuyển thủ thành công, bao vây hai người Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong lại. Hai người lập tức như đang đặt mình trong một cơn gió lốc, cảm giác vô lực mãnh liệt đang lan tràn ra trên người.
Đây không phải là thống khổ hay là gì, mà là vô lực, mặc cho người xâm lược. Loại cảm giác này càng thêm đáng sợ.
"Bi"
Đạo Phong dù sao cũng mạnh hơn Diệp Thiếu Dương một đẳng cấp, lúc này bộc phát ra lực lượng cuối cùng, một cước đạp Diệp Thiếu Dương đi ra ngoài, hét lớn một tiếng, bóng người bỗng nhiên hợp với mấy tầng kết Vương.
Lại kém mất một tầng cuối cùng.
Vô Cực Quỷ Vương lần này thực sự kinh hãi rồi, lập tức tập kết âm dương nhị khí, nhốt Đạo Phong lại.
Y phục kể cả tóc, trong nháy mắt bị xé nát, sau đó là thân thể... tình cảnh này, nhìn qua giống như là vừa chui vào trong máy trộn bê-tông.
"Ta thay đổi chủ ý, ta dự định giết ngươi!"
"Ta chém tam thi chứng đạo, nguyên thần bất diệt." Tuyệt cảnh như vậy, Đạo Phong hoàn toàn không sợ hãi.
"Đạo Phong!"
Diệp Thiếu Dương xông tới, nhưng mặc kệ hắn liều mạng thế nào, cũng chỉ chui vào tới tầng thứ tư, càng đi về phía trước, cảm giác tựa như thân thể bị móc sạch, cảm giác vô lực mãnh liệt khiến cho hắn không thể nào tiến về phía trước nửa bước.
Ở chỗ này tu vi hoàn toàn không dùng được.
"Ta đây sẽ chém linh thân của ngươi, cho ngươi chỉ còn lại có nguyên thần, như Diệp Pháp Thiện năm xưa!"
Vô Cực Quỷ Vương kêu lên, điều khiển âm dương chân khí, thiên địa giao thái, vận tác làm lại từ đầu, đây là lực lượng nguyên thủy nhất cũng là trụ cột nhất trên thế giới, trong ôn hòa lộ ra sát khí vô tận.
Cũng chỉ có lực lượng này mới có thể xé nát linh thân một cường giả đã chứng đạo.
Nhìn linh thân Đạo Phong không ngừng hòa tan, Diệp Thiếu Dương tim như bị đao cắt, nhưng lại không có biện pháp gì.
"Oanh!"
Một tờ giấy gấp bay tới, bay thẳng vào trong âm dương kết giới, bao lấy Đạo Phong, tiếp theo một bóng người bay vào, kéo lấy Đạo Phong, ôm eo hắn, xoay người bay tới động khẩu, đồng thời hô gọi Diệp Thiếu Dương: "Đi maul"
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, quả thực không thể tin được hai mắt của mình, đó lại là... Thanh Ngưu Tổ Sư Lý Hạo Nhiên?
Còn có một người đang đứng ở động khẩu, mặc áo mãng bào đỏ thẫm, trang phục giống như là Chung Quỳ, nhưng tuổi tác già hơn một chút, nhìn dáng dấp vô cùng chính phái, Diệp Thiếu Dương cảm giác hơi quen mặt, nhưng tựa hồ chưa từng gặp, tờ giấy gấp vừa rồi chính là do hắn điều khiển. Đây hết thảy đều phát sinh trong lúc điện quang thạch hỏa, liên Vô Cực Quỷ Vương cũng hoàn toàn không ngờ tới.
Thứ nhất, động khẩu bị băng trụ cách trở, cường giả bình thường căn bản không vào được, thứ hai y cũng sớm biết rằng đối thủ chính là hai người Đạo Phong và Diệp Thiếu Dương —— Tiểu Cửu đã được Diệp Thiếu Dương đưa đến vị lai —— cho dù đám người Mao Tiểu Phương có thể chạy tới, nhưng cường giả linh tiên cảnh giới, y căn bản không để vào mắt. Bởi vậy sẽ không đề phòng có người cứu.
Cái nữa, chính là hai người vừa tới này —— Lý Hạo Nhiên và một người thần bí khác, thực lực đủ cường đại, chợt xuất thủ, lại dùng hết toàn lực, lúc này mới ở trong nháy mắt cứu được Đạo Phong, chỉ cần trễ một chút, Vô Cực Quỷ Vương phản ứng kịp, coi như là Lý Hạo Nhiên và cường giả thần bí kia cũng không cách gì thực hiện được.
Diệp Thiếu Dương chạy theo bọn họ, Vô Cực Quỷ Vương đuổi theo sau, vừa qua khỏi động khẩu, đột nhiên một người hô to,"Bày trận!"
Đột nhiên lại có bốn người lao tới, pháp lực bắn một lượt, giống như mạng nhện che động khẩu lại, Vô Cực Quỷ Vương thoáng cái đụng trúng, nhưng không đánh vỡ.
"Sao có thể như vậy!" Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn sang, thất thanh kêu.
"Sao lại không được, bốn người ngươi mạnh như vậy, cùng nhau làm phép bày binh bố trận diễn luyện tốt đại trận, cho dù là Quỷ Vương, cũng có thể ngăn cản được trong chốc lát."