Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3339 - Chương 3346: Tìm Kiếm Tú Cầu (1)

Chương 3346: Tìm Kiếm Tú Cầu (1) Chương 3346: Tìm Kiếm Tú Cầu (1)Chương 3346: Tìm Kiếm Tú Cầu (1)

Thu Phong nhún vai một cái nói: "Vì lần hành động này, hiệp hội phái ra tám tiểu đội, cô để cho bọn họ thêm vào một trong số đó, tôi không có ý kiến, nhưng tiểu đội này của chúng ta là trung tâm tuyệt đối, cô tìm những vai phụ này đến cản trở... Tôi thật không hiểu cô muốn làm gì."

Một nam một nữ bên cạnh cũng gật đầu theo.

"Này, anh nói chuyện chú ý một chút, anh cho là anh rất lợi hại phải không, đừng tưởng rằng tên anh mang theo một chữ phong, là có thể xem mình là Đạo Phong chứ?" Tô Yên có chút khó chịu nên phản bác một câu.

Thu Phong liếc cô liếc mắt, nhìn ra được có chút khó chịu, nhưng không phát tác, xem như không nghe thấy.

Nguyên Tịch nói: "Mấy người bọn họ đều là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của hiệp hội, cho bọn họ theo là để cho bọn họ học thêm chút thứ trong thực chiến, chuyện này ta đã quyết định, cứ làm như vậy đi."

Nhóm Trương Vũ ở bên cạnh cũng giục mau bàn chính sự, bọn họ không phải đang nói giúp bọn Diệp Tiểu Mộc, mà làm vậy vì Nguyên Tịch.

Nguyên Tịch bắt đầu giải thích những đầu mối hiệp hội nắm giữ trong chuyện này cho đến thời điểm hiện tại, sau đó mở máy vi tính để chiếu hình, hiện ra một tấm bản đồ, dưới góc trái bản đồ có một địa phương được dùng bút khoanh tròn lại: "Ở đây, chính là vị trí hồng quang phi xạ, cũng chính là nơi tồn tại của Huyền Tố Tú Cầu hư hư thực thực."

Diệp Tiểu Mộc mở to hai mắt nhìn, vị trí đó là một nơi tên là "Võ sơn", là một khu vực của người Miêu.

"Mặc dù có địa danh, nhưng chu vi mấy trăm km đều không có người ở, xe của chúng ta... tối đa đi đến nơi này," Nguyên Tịch chỉ vào một vị trí,"Sơn đạo phía sau, toàn dựa vào đi bộ, thiết bị đóng quân dã ngoại, còn có trang bị ngoài trời mỗi người có thể cần sử dụng đều đã mua xong hết rồi, nhưng cá nhân mọi người cũng cần mang theo một ít đồ vật bản thân cần dùng, tự mình tìm mua nha. Buổi sáng ngày mai xuất phát."

Tiếp theo Nguyên Tịch nói về kế hoạch hành động, mọi người thảo luận một hồi, sau khi quyết định một số việc thì giải tán.

Mọi người lục tục đi ra ngoài, không ai đến chào hỏi bọn Diệp Tiểu Mộc.

Chờ tất cả mọi người đi rồi, Nguyên Tịch dọn dẹp xong máy vi tính, đi tới chào hỏi bọn họ, cười cười xin lỗi,"Quan hệ giữa bọn tôi và người của Tam Giới Minh, các cậu cũng biết rồi, bọn họ định quấy rối tôi, mọi người Nguyên Tịch rất thân thiết kéo tay của Tô Yên, nói cho cô biết vùng núi bên đó tỉa cực tím rất mạnh, kêu cô chuẩn bị sẵn kem chống nắng.

Hàn huyên một hồi, Nguyên Tịch tiễn bọn họ ra về, Trần Hiểu Húc lưu lại, muốn cùng cô ăn cơm trưa, Diệp Tiểu Mộc cùng Tô Yên liếc nhìn nhau, cũng không nói gì. Về đến nhà, Tô Yên mang theo mấy anh con trai cùng đi mua đồ dùng hàng ngày khi đi xa, cần phải mang theo rất nhiều, cô liệt kê danh sách, nửa ngày mới làm xong.

Vì vậy ngày hôm sau, đoàn người Diệp Tiểu Mộc tạm biệt Lão Quách, hăng hái đi tới địa điểm ước định, gặp được đám người Nguyên Tịch.

Tổng cộng bốn chiếc xe, đều là SUV cỡ trung cỡ lớn, là xe Pháp Thuật Hiệp Hội mướn được bên hãng taxi, tính năng các thứ đều là đứng đầu —— trong tưởng tượng của rất nhiều pháp sư ít giao du và người yêu thích pháp thuật, pháp sư đỉnh cấp sinh hoạt nhất định là kham khổ, tựa như các lão hòa thượng lão đạo sĩ không màng danh lợi thường thấy trong phim truyền hình, trên thực tế, một môn phái pháp thuật, bất kể là cực kỳ nhỏ, đều có một cửa kiếm tiền ổn định nhất định.

Như Mao Sơn, Long Hổ Sơn, hợp tác cùng khu ngắm cảnh, thu được từ số tiền chia cho môn phái chỉ chiếm số ít, rất nhiều môn phái xuống dốc, trên đỉnh núi đến khu ngắm cảnh cũng không có, một nhóm pháp sư ngoại trừ tu luyện, luôn cần ăn và sống, phải có phương pháp kiếm tiền mới duy trì cuộc sống như thế.

Pháp Thuật Hiệp Hội càng là như vậy.

Cái này phải nói đến sư phụ Lý Mộ Hiên Ngô Hải, hắn là đầu đàn của Thiên Hạ Hội, loại môn phái âm dương sư này, so với Đạo Phật môn truyền thống càng thêm giang hồ, biết làm rất nhiều chuyện buôn bán, Ngô Hải lão gia tử càng khéo léo, năm xưa lấy thân phận tông môn làm rất nhiều chuyện kinh doanh, buôn bán kiếm lời rất lớn, có tài lực vật lực ủng hộ, mới có thể chống đỡ càng nhiều đệ tử không để ý đến chuyện bên ngoài mà tu hành, sau lại Pháp Thuật Hiệp Hội hoàn thiện xây dựng chế độ, Ngô lão gia tử bỏ tiền xuất lực, đồng thời nói ra những kinh nghiệm và con đường làm ăn của mình, sau mười mấy năm kinh doanh chuyên nghiệp, Pháp Thuật Hiệp Hội nghiễm nhiên trở thành một công ty đầu tư có quy mô.

Phụ trách xử lý buôn bán, là Pháp Thuật Hiệp Hội chọn lựa một ít người trẻ tuổi biết làm ăn từ đệ tử chư phái, huấn luyện các thứ, trở thành một cao thủ làm ăn, đám người này ở trong Pháp Thuật Giới có thân phận đặc thù, bình thường bọn họ sống rất hào nhoáng nơi đô thị, lấy thân phận kinh doanh để giao dịch với đủ loại người, Pháp Thuật Hiệp Hội cho bọn hắn hồi báo ưu việt về kinh tế, ở Pháp Thuật Giới cũng có địa vị nhất định, nhưng có một điều, trong tuyệt đại đa số bọn họ, về những chuyện liên Đây là một loại nhận thức chung mà các phái đã đạt thành: Ngươi có thể kiếm tiền, có thể có địa vị xã hội, nhưng đẳng cấp địa vị của Pháp Thuật Giới, dựa vào là thực lực thật sự trong tu hành, cái này tuyệt đối không thể bị tiền tài làm bẩn, dù sao Pháp Thuật Giới là một tồn tại phi thường đặc thù, tiền tài quyền lực các loại của thế tục với một pháp sư tốt tuyệt đối là không đáng để mắt tới.

Nguyên Tịch làm ti chủ và là người giao dịch của Pháp Thuật Hiệp Hội, đương nhiên là có tư cách sử dụng tài khoản Pháp Thuật Hiệp Hội, cô tương đối không tiết kiệm, lần hành động này đại bộ phận thiết bị cần dùng đến đều là mua mới.

Nhìn thấy nhóm Diệp Tiểu Mộc đi tới, Nguyên Tịch đi qua hỏi bọn hắn ai biết lái xe, Tô Yên và Tào Vĩ Ba đều có bằng lái xe, vì vậy Nguyên Tịch phân cho bọn hắn một chiếc xe, Tào Vĩ Ba lái, Tô Yên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, Tiểu Mộc, Vương Tiểu Bảo, Trần Ấu Bân và Trần Hiểu Húc bốn người chen ở dãy ghế phía sau, cũng may chỗ ngồi trên xe SUV cũng rộng rãi, bốn người nhét chung cũng không có vấn đề gì.

Sau khi bọn người ngồi lên xe, bốn chiếc xe cùng đi, sau khi chạy lên cao tốc thì một đường chạy thẳng tới hướng tây.

Tào Vĩ Ba kết nối điện thoại di động của mình với ô tô, cất cao giọng hát, hắn hát bài Nổi gió lên ) , bài hát cũ của mười mấy năm trước, nhưng mà nghe cảm giác cũng không tệ lắm.

Lái xe là nhàm chán nhất, Tào Vĩ Ba xuyên qua kính chiếu hậu nhìn đoàn người, ánh mắt rơi vào trên mặt Trần Hiểu Húc, nhớ tới nhất đề tài, nói rằng: "Này, Đường Tăng, cậu cùng Nguyên tiểu thư phát triển đến bước nào rồi"

"Đường Tăng" là biệt hiệu Tào Vĩ Ba đặt cho hắn, vốn dĩ Tô Yên đặt biệt hiệu "hòa thượng" cho hắn, sau đó mọi người phát hiện, về tướng mạo hay là tính cách, hắn đều rất giống Đường Tăng mập mạp mũm mĩm trong é Tây du hàng ma thiên ) , vì vậy Tào Vĩ Ba đi đầu gọi hắn Đường Tăng, Trần Hiểu Húc cũng phản kháng vài ngày mới bất đắc dĩ tiếp nhận...

Trần Hiểu Húc nghe xong lời này, có chút ngượng ngùng, nói rằng: "Mọi người suy nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ấy chỉ là bằng hữu bình thường, căn bản không tới bước nào hết."

"Thôi đi, tính cách của Nguyên tiểu thư, mọi người cũng đều đã biết, cô có thể nhịn được gặp mặt ba lần không ngủ với cậu?"

"Này!" Tô Yên thọc hắn một cú,"Chuyện chưa chứng kiến, không nên nói lung tung!"

Tào Vĩ Ba tự biết mình nói lỡ, từ kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Trần Hiểu
Bình Luận (0)
Comment