Chương 3345: Mặt Khác Của Nguyên Tịch (2)
Chương 3345: Mặt Khác Của Nguyên Tịch (2)Chương 3345: Mặt Khác Của Nguyên Tịch (2)
"Không có... Chỉ là đi dã ngoại shopping các thứ, bình thường thì cùng nhau ngồi ngây ngốc ra, cô ấy cũng giống như con thích ngồi đừ ra như vậy đó. "
Lão Quách từ chối cho ý kiến, lại thử hỏi vài câu, xác định tiểu tử này hoàn toàn rơi vào lưới tình rồi, biết mình nói cái gì cũng vô dụng, có một số việc cần phải bản thân trải qua mới được, bằng không người bên ngoài kêu hoài cũng không tỉnh, vì vậy chỉ là nghiêm túc cảnh cáo hắn, đi chơi với nhau như thế nào cũng được, nhưng có một việc, tuyệt đối không thể tiết lộ bất luận chuyện gì về Mao Sơn, nhất là chuyện Diệp Thiếu Dương đã trở về.
"Yên tâm, những chuyện này con cũng biết mà, tuy nhiên con tin cô ấy sẽ không nói ra đâu."
Lão Quách rất hiểu đứa bé này, biết hắn nếu nói thì nhất định sẽ làm được. Vì vậy cũng không nói gì nữa, chỉ kêu hắn không nên để ảnh hưởng tới tu luyện.
Nhìn thân ảnh Trần Hiểu Húc rời đi, Lão Quách lo lắng thở dài, hắn mong muốn Nguyên Tịch là thật tâm muốn ở bên nó, chứ không phải muốn thông qua nó tìm hiểu tin tức gì, nói đi nói lại, nếu như vậy cũng còn đỡ, hắn sợ chính là Nguyên Tịch có mục tiêu càng thêm thâm sâu.
Đương nhiên, tốt nhất là tự mình suy nghĩ quá nhiều.
Một tuần sau, tiểu tổ đi đầu Pháp Thuật Hiệp Hội phái đi vùng trung bộ Vân Nam truyền đến tin tức tới, nói là ở trong một vùng núi ở tây nam, buổi tối phát hiện dị tượng có hồng quang bay lên không, rất có khả năng Huyền Tố Tú Cầu sẽ ở bên đó, bọn họ không dám tự ý đi tới, chờ thông tin từ hiệp hội chủ lực mới xuất phát.
Vì vậy, mấy tiểu đội đồng loạt xuất phát.
Đội ngũ này của Nguyên Tịch cũng xuất phát, cùng ngày, Diệp Tiểu Mộc cùng nhóm bạn đi tới địa điểm ước định gặp mặt: Trong phòng hội nghị của một khách sạn, ở bên trong gặp được một nhóm tỉnh anh Pháp Thuật Hiệp Hội, tổng cộng mười mấy người, Diệp Tiểu Mộc liếc mắt nhìn sang, đại khái đều từng gặp rồi, theo thứ tự là đôi tình nhân Trương Vũ và Nhậm Lạc An, cặp huynh muội Tào Vân Khải và Tào Tư Ngữ, còn có Các Tạo Sơn Tôn Vũ Đồng, Vân Đài Sơn Thụ Tâm pháp sư —— những người này thực sự là người quen cũ, trong khoảnh khắc Diệp Tiểu Mộc cùng Thụ Tâm pháp sư ánh mắt giao nhau, từ trong mắt hắn, Diệp Tiểu Mộc thấy được sự khinh thường và tâm tình phức tạp.
Đương nhiên, ánh mắt những người khác nhìn bọn họ cũng không khá hơn bao nhiêu. Pháp Thuật Giới hôm nay phi thường chú ý tôn tỉ cao thấp, đối với đám người Diệp Tiểu Mộc —— ngoại trừ Vương Tiểu Bảo ra —— thực lực đều đã rõ, thực sự không có hứng thú ngồi cùng một bàn với bọn họ.
Ngoại trừ mấy người của "Bát tử" này ra, trong phòng hội nghị còn có một vài người, lần trước thử luyện Diệp Tiểu Mộc có gặp qua, nhưng không hợp nhau, sau lại cùng nhau hành động, mới từ từ hòa hợp với bọn họ, lúc này chỉ biết những người này đều là tỉnh anh của Pháp Thuật Hiệp Hội, đại khái đều là bên Tam Giới Minh, cho dù không phải là mấy người mạnh nhất, có thể ngồi ở trong căn phòng này, cũng là cùng một đẳng cấp.
Bọn họ đối với những kẻ lang bang được lựa chọn từ đám đông như bọn Diệp Tiểu Mộc căn bản không thèm liếc mắt tới.
Nguyên Tịch đang chủ trì hoạt động, hôm nay cô ấy mặc áo thun dài tay màu đen, trang điểm nhẹ, hoàn toàn khác với mấy ngày trước gặp mặt, có vẻ đoan trang mà nghiêm túc, lúc này nhìn cô ấy càng giống như là một người quyết sách nghiêm túc.
Nhưng mà thấy bọn Diệp Tiểu Mộc, cô ấy vẫn biểu hiện ra một chút vẻ thân thiết, cười cười với bọn hắn, nhất là nhìn Trần Hiểu Húc liếc mắt, chỉ chỉ một hàng chỗ ngồi phía sau bàn hội nghị, để cho bọn họ ngồi ở chỗ đó.
Sau khi bọn họ ngồi xuống, một tiểu ca cầm ấm trà qua châm trà cho bọn họ, đây là "nhân viên công tác" của Pháp Thuật Hiệp Hội, bản thân đều là các đệ tử của đại môn phái, được Pháp Thuật Hiệp Hội chọn ra, ở trung tâm nghiệp đoàn phụ trách các việc tạp vụ, dù sao những thành viên trung tâm này phải xử lý việc công, bản thân còn phải tu luyện, mỗi ngày mua thức ăn làm cơm nấu nước pha trà những chuyện như vậy lại không thể để cho ngoại nhân nhúng tay, vì vậy từ các phái tuyển trạch những đệ tử có thiên phú nhất định lại chịu khó làm việc tay chân đến để sai bảo, đương nhiên điều kiện tiên quyết là tự nguyện.
Bọn họ tiền lương không cao, nhưng điểm lợi lớn nhất là có thể đọc miễn phí thư viện của hiệp hội, nơi đó có trưng bày thư tịch về phương diện các loại tu hành Pháp Thuật Hiệp Hội mười mấy năm qua vơ vét được, còn có rất nhiều môn phái hiến tặng, đối với đệ tử trẻ tuổi có trợ giúp cực lớn về tu luyện. Hơn nữa trung tâm hiệp hội mỗi tuần còn có các lớp học công khai, có đệ tử tinh anh giảng bài giải thích nghỉ hoặc cho bọn họ, đối với bọn họ mà nói bản thân làm việc cũng là một loại tôi luyện và tu hành.
Pháp Thuật Hiệp Hội gọi chế độ này là phục dịch, trong ba năm, tuổi tác từ mười sáu đến mười tám, phục dịch kết thúc sẽ tham gia khảo hạch, ưu tú trực tiếp tấn chức đệ tử tỉnh anh Pháp Thuật Hiệp Hội, trọng điểm bồi dưỡng, người kém hơn chút sẽ trở lại môn phái của mình, cũng đều có thể Bởi vậy, ngoại trừ đệ tử đích truyền của thê đội đệ nhất và đệ nhị ra, các đệ tử còn lại đều muốn đến trung tâm hiệp hội để phục dịch, nhưng danh ngạch có hạn, cần trải qua chọn lựa, có thiên phú nhất định mới được.
Đây là một chuỗi quan trọng trong kiến thiết phát triển của Pháp Thuật Hiệp Hội, mười mấy năm qua vẫn phát triển hoàn thiện, lúc này mới thúc đẩy Pháp Thuật Hiệp Hội "Siêu cấp môn phái" này sinh ra, nhất là trước đây không lâu ở Vân Đài Sơn mở đại hội liên hợp, sau khi quyết định trung tâm hiệp hội và chế độ xây dựng tương quan, hệ thống này càng thêm hoàn thiện. Hôm nay, thực lực bất kỳ môn phái nào đều đã vô pháp chống lại Pháp Thuật Hiệp Hội.
Khi nhân viên trọng yếu của Pháp Thuật Hiệp Hội ra ngoài làm việc, cũng sẽ mang theo số lượng nhân viên phục dịch tương ứng, giúp xử lý tạp vụ.
Diệp Tiểu Mộc biết địa vị thực tế của mình còn thấp hơn pháp sư rót nước cho mình, không dám để cho hắn phục vụ, bản thân tiếp nhận ấm nước, rót nước cho mấy người bạn.
"Được rồi, người đã đến đông đủ, chúng ta bây giờ họp thôi, trước tiên ta sẽ nói về phương án lần hành động này của chúng ta —— "
Nguyên Tịch mới vừa mở đầu, phía dưới một nam tử đột nhiên nhấc tay nói rằng: "Đợi chút!"
Chỉ vào đám người Diệp Tiểu Mộc nói rằng: "Mấy người bọn hắn, cũng là thành viên tiểu đội chúng ta?"
Nguyên Tịch nói: "Đại bộ phận bọn họ ngươi đều gặp rồi, Diệp Tiểu Mộc, hắn là đệ tử Mao Sơn, là người địa phương, cho nên lần này tìm hắn làm hướng đạo."
Nam tử cười nói: "Mao Sơn đệ tử cũng bỏ đi, ngoại môn đệ tử Mao Sơn có cả trăm người, không có gì đáng để giới thiệu, muốn tìm hướng đạo... một người cũng là đủ rồi, làm gì mà dẫn tới năm sáu người như vậy chứ."
"Thu Phong, anh có thành kiến?"
Diệp Tiểu Mộc trong lòng cả kinh, mới vừa rồi còn thắc mắc với địa vị của Nguyên Tịch, thế nào còn có người dám chất vấn cô ta, nguyên lai hắn chính là Thu Phong, tên của người này ở Pháp Thuật Giới cũng là như sấm bên tai, Vạn Mã Đường Thu Phong, nhất phẩm tư tế, đồng thời hắn cũng là nòng cốt của Tam Giới Minh, ở trong Tam Giới Minh địa vị có thể xếp trong mười người trên cùng, Tam Giới Minh phong Lý Mộ Hiên là lão đại, cùng Song Tuyệt Bát Tử không hợp nhau, về đại sự không dám chống đối cô ta, nhưng chuyện nhỏ nhất định phải tìm cô ta gây sự. Thu Phong nhún vai một cái nói: "Vì lần hành động này, hiệp hội phái ra tám tiểu đội, cô để cho bọn họ thêm vào một trong số đó, tôi không có ý kiến, nhưng tiểu đội này của chúng ta là trung tâm tuyệt đối, cô tìm những vai phụ này đến cản trở... Tôi thật không hiểu cô muốn làm gì."
Một nam một nữ nên cạnh cũng gật đầu theo.
"Này, anh nói chuyện chú ý một chút, anh cho là anh rất lợi hại phải không, đừng tưởng rằng tên anh mang theo một chữ phong, là có thể xem mình là Đạo Phong chứ?" Tô Yên có chút khó chịu nên phản bác một câu.