Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3371 - Chương 3378: Di Hoạ Năm Ây (1)

Chương 3378: Di Hoạ Năm Ây (1) Chương 3378: Di Hoạ Năm Ây (1)Chương 3378: Di Hoạ Năm Ây (1)

Các loại yêu quỷ hình thù kỳ quái đã sớm chờ sẵn bọn họ. Sau khi đi vào còn chưa kịp nhìn rõ hoàn cảnh, đã bị bao vây.

Có hai người pháp sư trong nháy mắt đã bị giết.

Nếu như nói đệ nhất trọng ảo cảnh cổ trùng công kích đơn độc, thế nhưng dễ giết, đệ nhị trọng lực đạo đại, thế nhưng tốc độ chậm, trong đệ tam trọng ảo cảnh này sơn tinh thụ quái si mị võng lượng đều có đầy đủ ưu điểm của hai ảo cảnh phía trước: Không riêng tốc độ nhanh, thực lực còn mạnh đến đáng sợ.

Chiến đấu rất thảm liệt. Hơn nữa mấy con yêu quỷ vây bắt một người, muốn chú ý hỗ trợ cho nhau cũng rất khó.

Tất cả mọi người đánh ra toàn lực, khổ sở chống đỡ, đợi Đàm Tiểu Tuệ chỉ dẫn, nhưng chỉ dẫn này vẫn chậm chạp không tới.

Tô Yên lấy ra quả cầu thủy tinh, dưới sự bảo vệ của Kê Tử thật ra cũng rất an toàn, Trần Ấu Bân cùng Vương Tiểu Bảo ở bên nhau, cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ. Trần Hiểu Húc. ... yêu nghiệt này tốc độ thật nhanh, cảm giác không có bất kỳ vật gì có thể gây tổn thương đến hắn. Hắn du tẩu ở trong đám người, xem ai không chịu nổi sẽ giúp một cái.

Đây là chênh lệch a.

Diệp Tiểu Mộc bị tâm lý háo thắng quấy nhiễu, bắt đầu phóng ra càng nhiều tinh lực trong chiến đấu, dùng diệt linh đỉnh giết chết một con, sau lại bị năm quỷ mị vây vào giữa, Tô Yên sợ đến vội vàng để cho Kê Tử đến hỗ trợ, nhưng bị Diệp Tiểu Mộc đuổi trở về.

Hắn đã rơi vào cảnh đẹp tìm được cảm giác chiến đấu, đó là bản thân hắn đêm hôm đó suy nghĩ một đêm, sau cùng khai ngộ suy nghĩ cẩn thận chuyện tình, áp dụng trong thực tiễn chiến đấu, quỷ mị tốc độ mặc dù nhanh, lại năm đánh một, nhưng Diệp Tiểu Mộc cũng thành thạo, sau lại ngay cả công kích cũng bỏ qua, một mặt phòng thủ và tránh né, lại tiến nhập một loại trạng thái quên mình, tại đây trong thực chiến không ngừng mài dũa kinh nghiệm chiến đấu của mình.

Ngay cả khi mỗi người đều đánh ra toàn lực, nhưng một số pháp sư vẫn bị gục ngã trước đối thủ cường đại, những pháp sư đã chết này mỗi người thực lực đều mạnh hơn so với Diệp Tiểu Mộc, nhưng pháp lực của bọn họ là có hạn, liên tục giết địch, pháp lực đại lượng tiêu hao, phản ứng cũng chậm lại, cuối cùng chết thảm ở trong tay địch nhân.

Bọn họ quên một điểm, địch nhân là giết không hết. pháp vẫn luôn tránh né, năm con tới bắt một mình hắn, đã chiếm hết toàn bộ không gian phụ cận, mấy con này không chết, phụ cận cho dù có nhiều tà vật hơn nữa cũng không lại gần được người mình được. Dự phán của Diệp Tiểu Mộc đối với thủ đoạn công kích của bọn nó cũng càng ngày càng chuẩn xác, một lòng hoàn toàn hóa giải được.

Tại đây trong cuộc hành trình hung hiểm mạo hiểm này, kỹ năng của hắn lại phát triển, tựa như trong trò chơi nhân vật chính biết lĩnh ngộ kỹ năng mới.

Đến chính hắn cũng không chú ý tới, mỗi một lần chiến đấu nguy hiểm thật sự, đều sẽ mang đến cho hắn thu hoạch rất lớn, thiên phú lớn nhất của hắn, chính là năng lực xem chiến đấu tích lũy kinh nghiệm.

Một đầu khác của thạch động, Diệp Thiếu Dương cả người run lên một cái, hít sâu một hơi, nguyên thần về tới trong cơ thể.

Trước lúc này, nguyên nhân hắn không tham gia chiến đấu, là bởi vì hắn cũng như Đàm Tiểu Tuệ đều cảm giác được uy hiếp đến từ dưới ngầm, sau đó phát ra nguyên thần, chui xuống dưới đất, tìm kiếm được một không gian phong bế hoàn toàn khác, là một quan tài to lớn, dài độ chừng hơn mười mét, quan tài là kim quan ngân quách, mặt trên khắc đầy ký hiệu, có cường đại phong ấn gia trì, nguyên thần của hắn không vào được, thế nhưng có thể cảm nhận được có một lực lượng cực kỳ kinh khủng, đang không ngừng đánh thẳng vào đạo phong ấn này.

Một chiếc quan tài như thế chôn ở phía dưới hầm ngầm, Diệp Thiếu Dương tin tưởng đây tuyệt đối không phải là điều gì trùng hợp.

So sánh với những Huyết Vu ở trên kia, Diệp Thiếu Dương càng để ý tới người nằm ở trong quan tài kia, thế nên nguyên thần của hắn vẫn luôn thử tìm kiếm cách tiến nhập quan tài, nhìn xem người nằm bên trong rốt cuộc là cái gì, nhưng vẫn không thể vào được, sau cùng phải bỏ cuộc, nguyên thần trở về vị trí cũ, vừa lúc thấy đoàn người chen ở trong sương mù dày đặc màu xanh nhạt.

Vài người đã ngã xuống.

Cũng vừa lúc đó, một trưởng lão bên cạnh Đàm Tiểu Tuệ đột nhiên thân thể nhoáng lên, té xuống đất ngất đi.

Đột nhiên mất đi một phương trợ lực, Đàm Tiểu Tuệ cũng không chống nổi, cô vừa phải đối kháng Huyền Tố Tú Cầu, vừa phải dùng thần thức rót vào sương mù dày đặc màu tím kia để nhận biết lối ra của ảo cảnh, tuy là pháp lực của cô rất mạnh, cũng không qua nổi tiêu hao như vậy, hơn nữa Lưu trưởng lão lại ngã xuống, khiến cho ngũ phương vu thuật vốn đang cân đối mất đi một góc, Đàm Tiểu Tuệ cắn chặt răng, dùng một phần khí lực Huyền Tố Tú Cầu thu nhỏ lại đến mức tận cùng, sau đó lại tăng trưởng đến lớn nhất, linh lực hoàn toàn phóng thích ra, nhất cử khám phá Đàm Tiểu Tuệ vu thuật, Đàm Tiểu Tuệ ộc phun ra một búng máu, tẽ ngã vào trong lòng Ngô A Bà.

Sau khi mất đi lực cản trở, linh lực Huyền Tố Tú Cầu trong nháy mắt toàn bộ tưới lên trên mười mấy Huyết Vu, đôi mắt những người này thoáng cái sáng lên, cường độ vu thuật cũng thoáng cái tăng lên mấy lần.

Tà vật trong bóng tối màu tím, thoáng cái gia tăng lên gấp bội, dưới áp lực đã tăng lên vài phần, trong khoảnh khắc đã có hai người ngã xuống.

Tình cảnh trong nháy mắt tràn ngập nguy cơ.

"Băng Tàm, mười tám năm trước, cha ta thất bại trong gang tấc, bại trong tay ngươi, hôm nay, ta lại kéo thêm Pháp Thuật Giới tới cùng tính toán món nợ này!"

Trong ba người tọa trấn trên đài cao đối mặt lô đỉnh làm phép, có một người ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt tràn ngập tà tính để nhìn Đàm Tiểu Tuệ.

Đàm Tiểu Tuệ yếu ớt nhìn hắn một cái, cực kỳ ngạc nhiên,"Ngươi là... con trai của Kim Suất!"

Năm xưa Huyết Vu vương Kim Suất chết dưới liên hợp đả kích của Diệp Thiếu Dương và cô, sau khi giải quyết xong hậu quả, cô điều tra được Kim Suất có con trai, vẫn luôn được Kim Suất che giấu, sống nhờ trong nhà một Vu sư, trước nay không tham gia hành động của Huyết Vu, bởi vậy may mắn sống sót.

Hơn nữa, người của cô còn điều tra được, Kim Suất sau cùng chạy tới Miêu Cương, trước khi tiến hành nghỉ thức triệu hoán huyết cổ Thi Vương, còn cố ý đi thăm đứa con trai này, có thể hắn ý thức được bản thân có thể thất bại, bởi vậy đi gặp con trai, không chừng đã truyền cho hắn vu thuật cốt lõi nhất của Huyết Vu bọn họ.

Đàm Tiểu Tuệ thử lùng bắt đứa bé này, sau lại bọn họ thật sự tìm được rồi, khi đó sự tình đã trải qua được ba năm, đứa bé kia khi đó mười hai tuổi, nhìn qua yên ổn giống như một bé trai bình thường, nhưng mà thông qua bọn họ kiểm nghiệm, trong cơ thể hắn thật sự có "Vu chỉ huyết", nói rõ hắn từng tu luyện Huyết Vu thuật.

Chính hắn giải thích là, hắn vốn dĩ không hiểu đó là cái gì, từ nhỏ phụ thân đã dạy hắn, hắn chỉ biết học theo.

Hài tử này rất bình tĩnh, trong mắt tuy rằng có thể nhìn thấy cừu hận, nhưng không giống như người sẽ làm ra chuyện gì ác độc.
Bình Luận (0)
Comment