Chương 3390: Đại Hoạch Toàn Thắng (2)
Chương 3390: Đại Hoạch Toàn Thắng (2)Chương 3390: Đại Hoạch Toàn Thắng (2)
Nguyên Tịch nói xong, thấy mọi người vẫn đang không nói câu nào, vì vậy cười nói: "Mọi người đừng yên lặng như vậy a, có điều gì muốn nói sao?"
"Làm thế nào để kiểm nghiệm đây?" Tô Yên hỏi,"Tôi muốn nói, làm sao để xác định một người có đúng là Cửu Thiên Huyền Nữ hay không?"
"Không biết, nhưng mà tôi nghĩ, nếu như là Cửu Thiên Huyền Nữ, khi tiếp xúc cùng Huyền Tố Tú Cầu này, nhất định sẽ sản sinh ra hô ứng nào đó, ừ... đại khái sẽ có hiện tượng tương đối thần kỳ nào đó. Tiểu Yên, vừa đúng lúc cô thử một chút đi."
"Thôi bỏ đi, tôi không được đâu."
"Bất luận người nào cũng có thể mà, không thử một lần làm sao biết."
Nguyên Tịch trước tiên đóng chặt cửa phòng, rèm cửa sổ cũng kéo lại, lúc này mới gỡ linh phù trên Huyền Tố Tú Cầu, Huyền Tố Tú Cầu này tựa như bóng đèn vừa được cắm điện, chậm rãi sáng lên, thể tích cũng từ từ nở to, to bằng một quả bóng rổ.
Nguyên Tịch vươn một tay dán lên Huyền Tố Tú Cầu, như vậy nó mới ngưng lại không lớn thêm nữa, lơ lửng ở trên tay Nguyên Tịch, không ngừng phát ra ánh sáng màu vàng cam, tia sáng tuy rằng rất mạnh, nhưng tuyệt không chói mắt, nhìn qua mang đến cảm giác rất thoải mái.
"Làm thế nào mà cô làm được?" Tô Yên khiếp sợ hỏi.
"Tôi luyện tập một buổi tối, mới miễn cưỡng có thể đơn giản điều khiển nó." Nguyên Tịch có chút đắc ý, ném Huyền Tố Tú Cầu về phía Tô Yên, thứ này trên không trung di động thong thả tựa như khí cầu, Tô Yên có chút khẩn trương, đứng lên dùng hai tay tiếp lấy, thân thể lập tức sản sinh cảm giác như bị điện giật, cùng Huyền Tố Tú Cầu sinh ra liên hệ thần bí nào đó.
Pháp lực cũng giống như trong nháy mắt tăng cường rất nhiều.
Qua một lúc lâu, Tô Yên mới thích ứng loại cảm giác này, bản thân cô cũng tỉnh táo dần sau cơn kinh ngạc, nhìn về phía Nguyên Tịch,"Phản ứng này là bình thường à? Chính là... giống như bị điện giật vậy."
Nguyên Tịch gật đầu.
Tô Yên ném trả Huyền Tố Tú Cầu lại cho cô, trong khoảnh khắc tú cầu la xa hai tay, ở sâu trong nội tâm cô dĩ nhiên sản sinh một loại tiếc nuối bản năng."Làm tôi giật cả mình, tôi còn tưởng rằng mình là Cửu Thiên Huyền Nữ, may mà không phải." Nguyên Tịch nói: "Cái gì gọi là 'may mà không phải', người khác mong còn không được."
Tô Yên le lưỡi, nói: "Tôi chính là một kẻ nhỏ nhoi trong Pháp Thuật Giới, tôi không gánh vác được sứ mệnh lớn như vậy, không thích hợp với tôi, làm người thường thì tốt hơn."
Cô nhớ lại một chút thời điểm ôm Huyền Tố Tú Cầu thân thể có sinh ra biến hóa, nên hỏi Nguyên Tịch.
Nguyên Tịch một lần nữa dán linh phù lên, Huyền Tố Tú Cầu lại khôi phục kích cỡ bóng chuyền, quang hoa cũng thu liễm, cô gật đầu nói: "Không sai, khi cầm Huyền Tố Tú Cầu trong tay, pháp lực cuồn cuộn không ngừng, đối với thực lực đề thăng gần như là gấp ba lần."
Gấp ba thực lực!
Cái này cũng thật là đáng sợ.
Đám người Diệp Tiểu Mộc khiếp sợ đến một câu nói cũng nói không nên lời.
Tô Yên hít sâu một hơi, cười nói: "Vậy hay là cô đừng tìm Cửu Thiên Huyền Nữ nữa, giữ lại để bản thân dùng là tốt biết mấy."
Nguyên Tịch cũng cười theo,"Tôi cũng muốn a, nhưng mà tôi còn trách nhiệm trên người, cũng không dám tham, nếu không sẽ bị người đánh chết, biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm a."
Diệp Tiểu Mộc suy nghĩ một hồi, nói rằng: "Vậy nếu như vẫn không tìm được Cửu Thiên Huyền Nữ thì sao?"
"Thì cứ để ở chỗ này của tôi, thứ này cũng không thể tùy tiện giao cho người khác, cho nên, nhất định phải tìm được."
"Vậy thật sự không tìm được thì sao?"
Nguyên Tịch mỉm cười,"Không có khả năng, nhất định tìm được."
Ngày hôm sau, Nguyên Tịch trở lại trung tâm hiệp hội, sau một hồi chuẩn bị, công bố chuyện Huyền Tố Tú Cầu, Pháp Thuật Giới một mảng xôn xao.
Chuyện này lượng tin tức quá lớn, mọi người đồn đoán xôn xao, đủ loại suy đoán và lời đồn đãi trong vòng mấy ngày toàn bộ tuôn ra, Song Tuyệt Bát Tử nhất thời được đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, có được Huyền Tố Tú Cầu, Bát Tử liên minh ở Pháp Thuật Giới đã đè áp được Tam Giới Minh một phen, đây cũng chưa phải là mấu chốt nhất, mấu chốt nhất là: cô lấy được Huyền Tố Tú Cầu từ trong tay Ngô Gia Vĩ của Tróc Quỷ Liên Minh, quá trình tuy rằng không biết, nhưng kết quả này lại lộ ra một loại ý nghĩa tượng trưnd: Tróc Quở liên Minh auan hê tết với Nauvên Tịch: thâm chí đã kết minh, nếu không vật trọng yếu như vậy tại sao lại giao cho cô?
Pháp Thuật Giới chính là một phiên bản xã hội thu nhỏ, bát quái cũng rất nhiều, mọi người rất nhanh đoán được Nguyên Tịch thông qua người trung gian Trần Hiểu Húc, từ trong tay Ngô Gia Vĩ lấy được Huyền Tố Tú Cầu, sau đó đào bới về Trần Hiểu Húc, rốt cục đào ra hắn chính là đệ tử đích truyền Mao Sơn, cách đại truyền thụ của Diệp Thiếu Dương, sau đó bản thân YY diễn dịch ra đủ khả năng Nguyên Tịch thông đồng với Trần Hiểu Húc ra sao, làm cho người khác có cảm giác kẻ tâm cơ dụ dỗ thiếu niên ngu ngốc... Sau đó cũng suy đoán đủ kiểu về thực lực của Trần Hiểu Húc... Những lời đồn đãi này truyền tới tai đám người Diệp Tiểu Mộc, ngớ ngẩn đến làm cho bọn họ dở khóc dở cười.
"Còn có một lời đồn," Tô Yên liếc mắt nhìn Diệp Tiểu Mộc,"Nói mấy người chúng ta đều là tiểu đệ của Trần Hiểu Húc, nói Nguyên Tịch sau khi ngủ với cậu rồi mới có cơ hội tiếp cận Trần Hiểu Húc."
"Tôi? Sao cô biết là tôi?"
"Có tên có họ a. Không phải là cậu thì là ai?"
Diệp Tiểu Mộc cười mếu."Nhưng tôi không nổi danh, thế nào mà còn có người bàn chuyện về tôi."
"Cậu không nổi danh, cho nên ngoại giới đều đồn đãi cậu là tiểu đệ của Hiểu Húc, là người xách giỏ cho hắn. Ai bảo lần hành động này Hiểu Húc vẫn luôn đi cùng chúng ta, Nguyên Tịch cũng qua lại nhiều, khiến cho có nhiều tai mắt."
Diệp Tiểu Mộc không nói gì, càng cảm thấy Pháp Thuật Giới là một mảnh đất thị phi bát quái mọc tràn lan.
"Dù sao cũng không liên quan gì đến chúng ta. Đây là chuyện về Trần Hiểu Húc và Nguyên Tịch."
Tô Yên thần bí cười nói: "Cậu thấy rồi đó, rất nhanh thôi sẽ có người tìm tới cửa."
Quả nhiên lúc xế chiều, Diệp Tiểu Mộc đang ở trong tiệm của Lão Quách, cùng ông nghiên cứu Hiên Viên kiếm, Vương Tiểu Bảo phụ trách ở phía trước trông tiệm đi vào nói là có người muốn mua một ít pháp dược.
"Có người mua đồ cậu trực tiếp bán là được, còn tìm ta làm gì." Lão Quách rất không thoải mái.
"Không phải, bọn họ vừa nhìn là biết không phải tới để mua đồ, là chạy tới tìm mấy người chúng ta, vẫn luôn tìm hiểu chuyện này chuyện kia."
Lão Quách có chút hiếu kỳ, vì vậy để Diệp Tiểu Mộc cất thanh kiếm lại, cùng đi đến trước tiệm, nhìn thấy hai người nam, một hơi béo một hơi gầy, "Diệp sư huynh, lại gặp mặt!" Hai người thân thiết như người quen cũ tám đời, khiến Diệp Tiểu Mộc cảm thấy mơ hồ, tỉ mỉ quan sát, thực sự là một chút ấn tượng cũng không có.
Hai người nhìn ra nét khó xử của hắn, vội vã giới thiệu, một người tên là Bàng Điển, một người tên là Hứa Nhan Văn, hai người đều là đệ tử Tam Thanh Sơn, không lâu trước kia trong lần hành động tìm kiếm tú cầu bọn họ cũng tham dự, bọn họ ở trong đội ngũ của Diệp Thần.
Vừa nói như vậy, Diệp Tiểu Mộc liền có chút ấn tượng về bọn họ.
"Sau khi chúng tôi trở về, mấy ngày nay một mực tu chỉnh ở Xuân Thành, vẫn chưa quay về môn phái, vừa lúc đang đi mua sắm ở phụ cận, nghe nói Diệp sư huynh ở chỗ, nên tới đây bái phỏng một chút, thuận tiện cũng mua chút pháp dược." Hai người hành lễ với Lão Quách.
Vừa nói vừa đưa quà tặng lên, năm hộp quà tặng giống nhau, nói là Lão Quách Diệp Tiểu Mộc Tô Yên Trần Ấu Bân và Vương Tiểu Bảo một người một phần, chỉ nhìn hộp thôi cũng thấy rất tinh mỹ, thiết nghĩ đồ vật bên trong có giá trị xa xỉ.