Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3394 - Chương 3401: Cửu Thiên Huyền Nữ (2)

Chương 3401: Cửu Thiên Huyền Nữ (2) Chương 3401: Cửu Thiên Huyền Nữ (2)Chương 3401: Cửu Thiên Huyền Nữ (2)

Đây là ngọn núi bên hông Tam Thanh sơn, tên gọi Kình Thiên, hôm nay trở thành nơi dùng chân vĩnh cửu của hiệp hội trung tâm. Sau ngọn núi có lạch trời vạn trượng, trên núi có sơn tuyền, ngày đêm tuôn trào theo sườn núi, chín tầng mây treo giữa ngân hà, dưới chân núi có Hoàng Hà, chính là Trường Giang chảy ròng ngang dọc mà qua, vờn quanh quần sơn, bao lấy ngọn núi Kình Thiên thành một đảo nhỏ ngăn cách, đại giang quanh co trăm dặm về phía tây, khí thế như cầu vồng.

Trên đỉnh núi Kình Phong thanh tùng cổ bách, mỗi tầng một màu, quái thạch trùng điệp, có động thiên khắp nơi; linh khí từ sông dài thổi lên đỉnh núi, mây tía quanh núi, thật là một mảnh tu tiên bảo địa tuyệt hảo.

"Cửu thiên âm dương cung" cao to hùng vĩ, cổ kính, là trung tâm hiệp hội gần đây mới được khánh thành và hoàn thành lắp ráp, viện môn tổng cộng chín tầng, theo sơn thế kéo dài đến đỉnh núi, quy mô to lớn, Pháp Thuật Giới có một không hai.

Hơn nữa điểm sáng tạo độc đáo nhất của tòa cung điện này là có hai con đường nam bắc để lên núi, hai bên đều là chín tầng, phân thành Đạo môn và Phật môn, đều là chín tầng.

Đạo môn phía nam, cung phụng chư thần: Tam Thanh Tứ Ngự Ngũ Đấu Thất Nguyên Bát Cực Cửu Diệu hai mươi tám tỉnh tú, cùng với hơn mười vị thiên sư, chân nhân trứ danh nhất trong lịch sử: Đạo Tổ Lữ Thuần Dương, thiên sư Trương Đạo Lăng, Cát Hồng Cát thiên tôn, Hứa Tốn Hứa chân quân, Tam Mao Tam chân quân, Trần Đoàn Trần lão tổ, Toàn Chân Vương Trùng Dương, Võ Đang Trương Tam Phong...

Phía bắc là Phật môn, cung phụng chư phật và Bồ Tát: Hoành Thụ Tam Thế Phật, Tứ Đại Thiên Vương, ngũ phương lục thánh, bát đại kim cương, thập đại đệ tử, thập bát La Hán, thập cửu già lam, hai mươi bốn chư thiên, cùng với mấy thiền sư trưởng lão cổ kim trứ danh nhất: Nhất Thế Tổ Sư Đạt Ma, Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang, Thiện Tông Lục Tổ Tuệ Năng, Mật Tông Tổ Sư Nhất Hành, Tam Luận Chi Cưu Ma La Thập...

Vì vậy đệ tử Đạo môn và Phật môn có thể chọn lựa con đường riêng để lên núi, vì đại đa số môn phái Âm Dương Môn đều xuất từ Phật môn hoặc Đạo môn, cung phụng cũng đều là thần phật tương ứng, bởi vậy cũng không có liệt kê ra riêng.

Loại cung điện Đạo Phật nhất thể này, trong lịch sử vạn niên của pháp giới sử cũng chỉ có một tòa này, rất nhiều người đều nghĩ, đây là một hành động vĩ đại đáng được ghi vào trong sử sách. sư, bọn họ đều là hưởng ứng triệu hoán của hiệp hội, tiến tới để tham gia cảm ứng với Huyền Tố Tú Cầu, mỗi người đều thần thái sáng láng, tuy rằng đều nghĩ bản thân không mấy có khả năng, nhưng trong lòng không khỏi vẫn ôm chút hy vọng.

Còn hai phần ba là nam pháp sư đến đây xem lễ, nói trắng ra chính là tới xem náo nhiệt. Nhân số cộng lại so với đi tham gia Vân Đài Sơn Long Hoa Hội còn nhiều hơn.

Ở trên quảng trường đi thông đại điện, rạp che nắng đã được dựng lên, rất nhiều đệ tử phục dịch đang bận rộn làm đủ việc, chuẩn bị chỗ ngồi a nước trà vân vân a.

Quy củ cũ, mấy hàng chỗ ngồi trước mặt nhất đều có tên, là chỗ ngồi dành cho lão đại các phái hoặc đại biểu môn phái.

Sau khi những người này đến nơi rồi ngồi xuống, đều châu đầu ghé tai thảo luận lần hành động này, phán đoán xem hoa sẽ rơi vào nhà nào.

Nguyên Tịch ngày hôm nay ăn mặc đặc biệt hấp dẫn, bỏ đi tư thái cao lãnh, tựa như cánh bướm vờn hoa, chào hỏi ở giữa nơi có các đại lão nổi bật nhất, cùng mấy người này trò chuyện một hồi, lại cùng mấy người khác nói vài câu, mọi người đối với sự tự nhiên của cô cũng chỉ có khen tặng và vui đùa, nhắc tới kết quả cảm ứng lần này, cô vẫn kiên trì làm việc phải công bằng, trừ phi không chọn được, bằng không chọn người nào thì chính là người đó.

Cũng có người chú ý tới, đứng ở hiện trường chào hỏi quan khách ngoại trừ Nguyên Tịch, mấy người khác tất cả cũng đều là người của Song Tuyệt Bát Tử, Tam Giới Minh và Thiên Hạ Hội không có một người nào lộ diện. Vì vậy suy đoán hành động cảm ứng lần này là Song Tuyệt Bát Tử khéo tay bày kế, mấy đại lão khác có thể đều thấy rất không thoải mái.

Trên thực tế nếu bọn họ chẳng những bực dọc mà còn rất phẫn nộ, mấy người này đều đang tụ tập trong phòng của Kiến Minh, đang tiến hành một cuộc thảo luận trong bầu không khí khẩn trương.

Kiến Dương pháp sư nói rằng: "Bên ngoài bây giờ đều đang đồn, lần này kết quả trắc nghiệm nhất định là giả, Nguyên Tịch nhất định sẽ để cho chính cô ta được tuyển. Các vị, tình huống khẩn cấp rồi."

Diệp Thần nói: "Vậy là, hiện tại tam giới đều biết có sự tồn tại của thần dụ và Cửu Thiên Huyền Nữ, một khi để cho cô ta lên làm Cửu Thiên Huyền Nữ, lời cô ta nói sẽ là thánh chỉ, cho dù chúng ta biết rõ là giả, cũng không cách nào phản đối, bằng không về đạo nghĩa sẽ không đứng yên được."

"Còn nữa, hiện tại cô ta dụ dỗ được Trần Hiểu Húc kia, từ Vân Nam trở về bọn ta đã tra xét, thân phận của hắn là thật, mẹ hắn là đệ tử duy nhất gây chia rế quan hệ, nếu như muốn nắm giữ chưởng môn, anh chưa chắc tranh được với hắn."

Tô Ngọc cũng đang ở đó, bưng một ly cà phê, thần sắc thoải mái, nghe đến đây, vùng xung quanh lông mày khẽ cau, nói rằng: "Hắn dù sao chỉ là sư điệt của tôi, chuyện này tôi yên tâm, tuy rằng hắn quái gở, nhưng chúng tôi dù sao cùng nhau lớn lên từ nhỏ, tuy không đi chơi chung với nhau, nhưng vẫn là thân nhân."

Diệp Thần giải thích: "Không phải là ý đó, bọn tôi cũng quan sát Trần Hiểu Húc nhiều ngày rồi, hắn thực sự rất đơn giản tỉnh khiết, bọn tôi đang lo lắng hắn bị Nguyên Tịch lợi dụng, được rồi, hiện tại kỳ thực đã bị lợi dụng."

Tô Ngọc buông tay cười nói: "Cái này tôi cũng không biết nói sao, mọi người cũng biết, quan hệ giữa tôi cùng Nguyên Thần và Nguyên Tịch đều tốt, các anh gọi tôi tới, tôi cũng rất khó xử, các anh không sợ tôi nói cho bọn ho biết à."

Diệp Thần nói: "Lão ca của tôi, ai cũng anh là một dân chơi, đối với Pháp Thuật Giới không có hứng thú gì, nhưng anh có từng nghĩ tới, tương lai Nguyên Tịch vì củng cố địa vị của mình, nhất định sẽ bang trợ hắn cướp giật chức chưởng môn với anh, như vậy hắn lên làm Mao Sơn chưởng giáo, chẳng khác nào Mao Sơn liên kết với bọn họ, liên đới Long Hổ Sơn Nga Mi Sơn mấy môn phái vẫn luôn chống đối cũng đi qua đó, thậm chí gián tiếp mượn hơi Tróc Quỷ Liên Minh, Tô Ngọc, lẽ nào anh không nhìn thấy tầng này?"

Tô Ngọc cứng họng. Hắn thật sự không nghĩ tới tầng này, không phải là chỉ số thông minh không cao, mà là tâm tư của hắn hoàn toàn không đặt ở nơi này, thật không ngờ sâu như vậy, lúc này vừa nghe Diệp Thần nói như vậy, lập tức khẩn trương, bắt đầu tỉ mỉ suy xét.

Diệp Thần rèn sắt khi còn nóng nói rằng: "Tô Ngọc tôi biết anh luôn không thích quản chuyện Pháp Thuật Giới, anh thích chơi vui vẻ là tốt rồi, nhưng sự tình trọng đại, ngươi cho là Nguyên Thần bọn họ vì sao muốn chơi chung với anh, bởi vì anh là Mao Sơn đại thiếu gia, hiện tại có Trần Hiểu Húc, giá trị của anh sẽ thấp rất nhiều, một khi để cho hắn lên làm chưởng giáo, thì anh không còn chút giá trị nào, đến lúc đó một người bạn anh cũng không có."

Tô Ngọc chê cười nói: "Câu này nói nghe cũng quá thực tế rồi, đến lúc đó, có phải các anh cũng không chơi với tôi nữa?"

Diệp Thần đứng lên duỗi người, nhìn bên ngoài cửa sổ kiếng chạm đất, đối diện cửa sổ kiếng chính là sân rộng trước mặt chính điện, trên sân naười đến naười đi. Diên Thần aõ ca eể môt cái. nói rằng: "Anh vem Phán Thuật Giới có bao nhiêu người, chín mươi lăm phần trăm Tô Ngọc anh cũng không nhận ra, là anh cao ngạo không coi ai ra gì sao, không phải, là thực lực và địa vị kém nhiều lắm, các anh ở bên nhau không có tiếng nói chung, chơi đùa cũng sẽ không hài lòng, chỉ có thân phận gần gũi, người ở cùng một giai cấp mới có thể chơi chung với nhau."
Bình Luận (0)
Comment