Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3395 - Chương 3402: Cửu Thiên Huyền Nữ (3)

Chương 3402: Cửu Thiên Huyền Nữ (3) Chương 3402: Cửu Thiên Huyền Nữ (3)Chương 3402: Cửu Thiên Huyền Nữ (3)

Tô Ngọc trầm mặc không nói, Diệp Thần nói đạo lý này, hắn cũng tán đồng, lập tức bất đắc dĩ cười cười nói: "Cho nên trước mắt tôi còn có giá trị lợi dụng?"

Diệp Thần nắm cánh tay của hắn nói rằng: "Lão ca anh cũng đừng mỉa mai như vậy được không, chúng ta đi cùng nhau, lúc này có một việc trọng đại muốn tìm anh giúp, nếu như Mao Sơn các anh và Tróc Quỷ Liên Minh hướng về bên Bát Tử, bọn tôi sẽ vô cùng bị động. . ."

Tô Ngọc nghe xong đã hiểu rồi, trầm ngâm nói: "Mao Sơn sẽ không tỏ thái độ, hoạt động ngày hôm nay vừa kết thúc, tôi sẽ đi về nhà, trước tiên thăm dò một chút ý kiến của cha tôi, bên Tróc Quỷ Liên Minh tôi cũng sẽ đi hỏi một chút."

"Như vậy thì quá tốt rồi, còn nữa. .. Anh phải chỉ điểm Trần Hiểu Húc nhiều hơn, tốt nhất là có thể để cho hắn duy trì cảnh giác đối với Nguyên Tịch, đừng để cô ta nói gì cũng tin, trước kia là do bọn tôi sơ suất, hai huynh muội Nguyên Thần, thực sự rất giảo hoạt."

Tô Ngọc tỏ ý sẽ cố gắng thử xem sao.

Thu Phong nói: "Có Tô công tử ủng hộ, sau này chúng ta cũng tự tin hơn rồi, trước tiên là nói về lúc này đi."

Hắn quay đầu nhìn Kiến Minh và Lý Mộ Hiên vẫn không hề mở miệng, nói rằng: "Hai vị lão đại, dù sao cũng không thể để cho cô ta lên làm Cửu Thiên Huyền Nữ"

Kiến Minh cũng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lý Mộ Hiên, nói: "Nếu cô ta thật sự dám làm như vậy, Thiên Hạ Hội định làm sao?"

Lý Mộ Hiên cau mày nói: "Toàn bộ đều nghe Kiến Minh sư thúc an bài."

"Tốt lắm, chúng ta bây giờ là một trận doanh, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. . . Chư vị nghe cho kỹ, nếu như Nguyên Tịch thực sự dám làm như thế, tự phong mình lên vị trí của Cửu Thiên Huyền Nữ, chúng ta nhất định phải làm khó dễ, cho dù chia rẽ hiệp hội, cũng tuyệt không thể thỏa hiệp, nếu không sau đó sẽ bị đè ép, không ngóc đầu lên được!"

Vài người đều kiên định gật đầu, Thu Phong nói: "Nếu Bát Tử cứng rắn làm vậy thì sao?"

"Thì chúng ta cũng cứng rắn, binh tới tướng đỡ, cũng không được sợ ai

Trong lúc nhất thời, trong ánh mắt mọi người đều bốc cháy lên ý chí chiến đấu. Chỉ có Tô Ngọc có chút bận tâm, nói rằng: "Vậy, giả như. .. Cửu Thiên Huyền Nữ thật sự là Nguyên Tịch?"

Mấy người nghe xong lời này đều ngây ngẩn cả người. Diệp Thần nói: "Làm sao có thể trùng hợp như vậy!"

"Cũng có thể a, mọi người nghĩ đi, Cửu Thiên Huyền Nữ nếu như chuyển thế, trừ phi không phải là pháp sư, chỉ cần là pháp sư, vậy nhất định thiên phú vô cùng tốt, Nguyên Tịch vốn rất nổi bật, không chừng là thiên phú cao nhất trong các nữ pháp sư, có được Huyền Tố Tú Cầu nhìn thì dường như trùng hợp, nhưng cũng có thể đây là cơ duyên a."

Thấy mấy cặp mắt sắc bén đang nhìn mình, Tô Ngọc vội vã xua tay,'Không phải tôi muốn nói giúp cô ấy a, lỡ như thật sự là như thế thì sao đây?"

Mấy người Diệp Thần và Thu Phong nhìn nhau, nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

"Kiếm cớiI"

Kiến Minh mạnh mẽ lên tiếng.

"Lỡ như... ."

"Kiếm cớ!" Kiến Minh nói rằng,"Hết thảy đều là bọn hắn bịa đặt nên, không có lỡ như. Chúng ta chỉ có kiên định điểm này, không cho bọn hắn lấy bất cứ cái cớ gì!"

"Kiến Minh sư thúc nói không sai! Chúng ta nhất định phải kiên định điểm này!" Diệp Thần cũng tỏ thái độ theo, những người còn lại cũng đều gật đầu tán đồng.

Tô Ngọc bừng tỉnh đại ngộ, ý của Kiến Minh chính là bất luận Nguyên Tịch có phải Cửu Thiên Huyền Nữ thật hay không, cũng coi như cô là giả. . . Tô Ngọc đột nhiên cảm thấy có chút đáng sợ, bọn họ coi trọng lợi ích của mình hơn so với tương lai của Pháp Thuật Giới.

Lúc này bên ngoài có người gõ cửa, có một đệ tử phục dịch ở bên ngoài nói hoạt động sắp bắt đầu, bên Nguyên Tịch phái người tới mời bọn họ dự họp.

Kiến Minh đứng lên, dùng ánh mắt thăm dò nhìn sang từng người, người bị hắn nhìn tới lập tức đều đáp trả lại ánh mắt kiên định như nhau, sau đó gật đầu.

Người hắn nhìn cuối cùng là Tô Ngọc, Tô Ngọc nhãn thần có chút do dự, sau đó nhún vai một cái nói: "Anh yên tâm, tôi sẽ không hãm hại đồng đội."

Kiến Minh nói: "Vâv anh đi trước anh nhớ kỹ phải nấn ở môêt nơi hí mật, dù sao quan hệ giữa anh và bọn Nguyên Tịch không tệ, bọn họ chưa chắc sẽ hoài nghi anh."

Tô Ngọc cố sức phun ra một hơi thở, nhún vai nói rằng: "Tôi sẽ làm hết sức, làm không tốt mọi người đừng trách là được."

Hắn mở rộng cửa đi trước.

"Tô Ngọc người này không đáng tin cậy, mọi người biết không, hắn từng có tư tình với Nguyên Tịch." Diệp Thần nói nhỏ.

"Không vấn đề gì, hắn sẽ phân rõ lợi hại." Lý Mộ Hiên nói.

Kiến Minh nói: "Đúng rồi, hắn cũng đáng tin, chỉ là tính cách không ổn, không làm được tích sự gì."

Diệp Thần nói: "Chúng ta thực sự muốn nâng đỡ một người như vậy lên làm Mao Sơn chưởng môn?"

Kiến Minh cười nói: "Chính là không được tích sự gì mới có thể lợi dụng, nếu hắn ra hồn ra dáng, còn cần chúng ta làm cái gì."

Trên quảng trường người đã ngồi đầy, mấy trăm người, các môn phái lớn nhỏ đều có, có một số chưởng môn không tới, cũng cố ý phái đệ tử có tên tuổi đến đây xem lễ. Mọi người biểu hiện ra hỉ hả, nhưng ai cũng biết, hôm nay hoạt động kiểm nghiệm lần này ý nghĩa trọng đại, một khi tuyển ra Cửu Thiên Huyền Nữ, đó chính là người dẫn đầu mới của Pháp Thuật Giới, tất cả mọi người đang suy đoán, Nguyên Tịch có thể để mình lên làm Cửu Thiên Huyền Nữ hay không.

Sau khi mọi người đến đông đủ, Nguyên Thần đi ra chủ trì, trước tiên là nói một phen những lời xã giao, sau đó tiến hành chương trình thứ nhất hội nghị trong ngày hôm nay: treo biển cho Cửu thiên âm dương cung."Mọi người đều biết, tòa cung điện này chia làm nam bắc nhị cung, Đạo Phật liên thể, đây là tiên phong từ cổ chí kim, về chuyện này, tôi muốn đề danh hai người, đại biểu cộng đồng cảm tạ bọn họ, người thứ nhất là Kiến Minh sư thúc, Cửu thiên âm dương cung là sáng ý của lão nhân gia, cũng là nhờ ông dốc hết sức đốc xúc kiến tạo mà thành, xin mời Kiến Minh sư thúc!"

Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, Kiến Minh thiền sư đi tới giữa quảng trường, tiếp nhận micro, cũng là nói một phen những lời khách khí, sau đó giảng giải tòa cung điện này có gì đặc sắc vân vân, sau đó giải thích nguồn gốc của cái tên "Cửu thiên âm dương cung", cửu cửu vi cực, gọi là cửu thiên, ý là địa vị tôn quý cao thượng của Pháp Thuật Hiệp Hội,"Âm dương" này không phải là âm dương kia của Đạo gia, mà là ngụ ý Đạo Phật song tu, mọi người bình đẳng hòa thuận, như âm dương nhị khí dung hợp giao thái, không có chia cao thấp.

Hắn kết thúc nhát biểu đa miera ch Naivên Thần: hai naười liếc nhau, Kiến Minh thiền sư cười nói: "Đã làm phiền."

Nguyên Thần cười,"Khổ cực cho ông."

Nguyên Thần tiếp tục lên tiếng, muốn cảm tạ người thứ hai, đó là Mã Thư Tuấn, nói tấm biển của Cửu thiên âm dương cung chính là hắn tự tay viết. Sau đó một bạch diện thư sinh đi lên trên quảng trường, tiếp nhận micro bắt đầu đọc diễn văn. ..

"Hắn là ai vậy?" Trần Hiểu Húc lặng lẽ hỏi Nguyên Tịch.

"Hắn à, khá nổi danh, hắn là đệ tử Võ Đang, lấy bút nhập đạo, một nét bút viết ra xuất thần nhập hóa, hình như anh cũng hiểu thư pháp, anh xem thử thế nào?"

Trần Hiểu Húc nhìn chằm chằm tấm biển to lớn đặt ở bên ngoài cửa cung chứ chưa treo lên kia, phía trên là một hàng chữ to dát vàng, thành khẩn nói: "Viết đẹp hơn so với anh." Nguyên Tịch cười khúc khích,"Người ta được xưng là đệ nhất thư thánh của Pháp Thuật Giới đó."

"Vậy thì chưa chắc, hắn viết chưa đẹp bằng sư tổ của anh."

"Diệp sư tổ a, em có nhìn thấy chữ của ông ấy ở trên núi, thật đúng là rồng bay phượng múa, khí thế như hồng." Trần Hiểu Húc tiếp tục nhìn chằm chằm bảng hiệu, nói: "Vị sư huynh này chữ cũng không kém, nhưng nét chữ không có thần vận như sư tổ của anh."

"Tiểu thư, chúc mừng a."
Bình Luận (0)
Comment