Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3403 - Chương 3410: Hiên Viên Sơn Sụp Đổ (1)

Chương 3410: Hiên Viên Sơn Sụp Đổ (1) Chương 3410: Hiên Viên Sơn Sụp Đổ (1)Chương 3410: Hiên Viên Sơn Sụp Đổ (1)

Diệp Thiếu Dương ngơ ngẩn, lập tức nói rằng: "Về chuyện Cửu Thiên Huyền Nữ, ta không có gì để nói, dù sao Pháp Thuật Giới cần một người như vậy, ngươi nghĩ cách bảo vệ tốt cô ta, để cho cô ta mau chóng đi tìm nghe thần dụ, tìm kiếm Nhân thần quan."

Ba người đang nói chuyện, Đạo Phong đã tới rồi.

Hắn cũng là vì chuyện Cửu Thiên Huyền Nữ mà tới.

Từ Văn Trường không có được tin tức hữu dụng nào từ bên Diệp Thiếu Dương, trái lại bị hắn hỏi rất nhiều về tình hình Âm ty gần đây —— Âm ty tuy rằng bị Thái Âm sơn chiếm đoạt, nhưng gần đây thật đúng là không có phát sinh biến cố gì.

Bên Vô Cực Quỷ Vương tựa hồ cũng không có động tác gì, có lẽ có, nhưng chỉ là âm thầm khởi động, ngoại nhân chẳng hay biết.

Sau khi Từ Văn Trường trở về, Diệp Thiếu Dương hỏi Đạo Phong: "Gần đây huynh bận việc yêu đương quá ha, không thấy bóng dáng đâu hết."

"Việc yêu đương?"

"Không phải là Dương Cung Tử sống lại rồi sao, hai người đã nhiều năm không gặp, ở bên nhau chàng chàng thiếp thiếp, cũng rất bình thường thôi mà."

Đạo Phong không nói gì, lười đáp lại lời trêu ghẹo của hắn, nói rằng: "Con trai đệ ở Hiên Viên sơn biểu hiện không tệ."

"Ò..." Nhắc tới Diệp Tiểu Mộc, Diệp Thiếu Dương luôn thấy hơi ngượng ngùng.

Đạo Phong nói tiếp: "Hắn đã tế luyện Hiên Viên kiếm, có thể nắm trong tay tám phần mười thần kiếm lực."

Nhanh như vậy sao! Tiểu tử này khá đó. Trong lòng Diệp Thiếu Dương có chút đắc ý, nhưng câu nói tiếp theo của Đạo Phong khiến cho tim của hắn bị bóp nghẹt."Ta tới báo tang. Đoàn người của bọn họ ngộ nhập 'Bích Thủy Đàm, lúc này gần như đã toi mạng rồi."

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, thứ gọi là 'Bích Thủy Đàm' này không biết ai đã tùy tiện đặt tên, nghe rất bình thường, trên thực tế là Hiên Viên sơn thần tích, ở sâu trong quần sơn, được cho rằng là địa phương năm xưa sau khi Hiên Viên thánh đế mở không gian, bảo lưu thần tích, cùng Lôi Trì hô ứng, một sâu một cạn, một xa một gần, âm dương phân chia, tượng trưng cho vạn pháp tự nhiên.

Nơi đó luân là thánh đỉa của Hiên Viên sơn. có naười nói năm ấyV chư vì đại lão cách mỗi mười năm đều phải tiến vào Bích Thủy Đàm một lần, để nhận biết ý chí Hiên Viên thánh đế lưu lại, nếu có thể khai ngộ, đối với tu hành có trợ giúp rất lớn.

Sau lại phong thủy Hiên Viên sơn bị phá, Hiên Viên sơn vạn lý cũng trở thành Hiên Viên phế tích trong mắt thế nhân, nhưng Bích Thủy Đàm và Lôi Trì vẫn còn, một nơi có thể xác minh đạo tâm, một có thể lịch kiếp đắc đạo, nhưng bởi vì có tàn niệm Hiên Viên thánh đế thủ hộ, tà ma ngoại đạo không được đi vào, nhiều năm qua mấy pháp sư nhân gian đỉnh phong nhất, Nguyên Tịch Lý Mộ Hiên Kiến Minh vân vân, đều từng đến Bích Thủy Đàm, nhưng không nắm được trọng điểm, hiệu quả quá nhỏ.

Những điều này đều là Diệp Thiếu Dương nghe Lão Quách nói, hắn cảm thấy bình thường, dù sao thượng cổ thần tích như thế này, vẫn cần phải có cơ duyên.

"Tụi nó. . đi Bích Thủy Đàm làm cái gì, tụi nó chỉ có chút ít thực lực, cơ sở quá kém, căn bản không ngộ ra được cái gì."

Đạo Phong đáp: "Không phải tụi nó muốn đi, tụi nó bị Thải Vân Tiên Tử đuổi tới đó."

Thải Vân Tiên Tử ... Diệp Thiếu Dương sửng sốt,"Người này, năm ấy không phải đã chết rồi sao?"

"Chết lúc nào? Thái Bình Giáo Chủ, Ti Mệnh Tinh Quân, Thải Vân Tiên Tử , mấy vị này cũng chưa chết, chỉ là rơi lả tả trong Tam Giới Lục Đạo, bặt vô âm tín —— cũng có thể đại đa số đi luân hồi chuyển thế, nhưng Thải Vân Tiên Tử vẫn ở tại Hiên Viên sơn, Thải Vân sơn của cô không còn, cô vẫn luôn ẩn núp ở sâu trong phế tích, tĩnh tu không ra, ta nghe hộ pháp Hỗn Độn Giới nói vậy đó."

Diệp Thiếu Dương có chút ngơ ngác, thực lực Thải Vân Tiên Tử hắn biết, đừng nói cô tu luyện mười bảy năm, thực lực tám phần mười là có tiến bộ, cho dù không có tiến bộ, đó cũng không phải là người bọn tiểu tử mới nhập môn Diệp Tiểu Mộc có thể đấu thắng a, thế nhưng... Bọn họ làm sao lại chọc giận tới đám người Thải Vân Tiên Tử vậy?

Đối mặt nghi vấn của hắn, Đạo Phong giải thích là bởi vì thanh Hiên Viên kiếm!

Hiên Viên kiếm là di vật năm đó của Hiên Viên thánh đế, Thải Vân Tiên Tử thân là đệ tử và hậu nhân Hiên Viên, tất nhiên nhận ra, Hiên Viên kiếm vừa hiện thân ở Hiên Viên phế tích, lập tức bị Thải Vân Tiên Tử nhận ra, cô luôn theo dõi, dẫn bọn họ tới thánh địa Bích Thủy Đàm.

Đây hết thảy là do Đạo Phong phái người theo dõi phát hiện, sau đó người của hắn nghe lời Đạo Phong, không đi tới hỗ trợ, mà chỉ thủ ở bên Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói xong, trước tiên có chút khẩn trương, nhưng sau đó cũng bình thường trở lại, làm một pháp sư, chỉ có trải qua sinh tử chân chính mới có thể trưởng thành, hắn tin tưởng Tiểu Mộc có thể làm được.

"Cô nương kia có phải là Cửu Thiên Huyền Nữ hay không?"

Đạo Phong nói ra mục đích thực sự đến tìm hắn.

"Thế nào mà huynh cũng quan tâm chuyện này." Diệp Thiếu Dương nở nụ cười, nói: "Huynh cảm thấy thế nào?"

"Ta đã tự mình đi xem thử, cô nương kia thiên phú thường thường."

"Nhưng cũng không có ai quy định Cửu Thiên Huyền Nữ nhất định phải thiên phú rất cao, cô ta chỉ là một người dẫn đường, sứ mệnh chính là nghe hiểu thần dụ, tìm ra Nhân thần quan."

Diệp Thiếu Dương khoát khoát tay,"Đừng đoán mò. Nói thật nói với mọi người, cô nương kia căn bản không phải là Cửu Thiên Huyền Nữ!"

Hai người cùng quay đầu nhìn hắn.

"Dựa vào cái gì?" Đàm Tiểu Tuệ không phục.

Diệp Thiếu Dương vung tay,"Bởi vì, Huyền Tố Tú Cầu thực sự vẫn đang ở chỗ của anh a."

Hai người thoáng cái ngơ ngác, nhất là Đàm Tiểu Tuệ, ngẩn ngơ một lát, thất thanh nói: "Làm sao có thể!"

"Sao lại không thể? Em cho rằng anh là đồ ngốc sao, căn bản anh không tin cô nương ngực bự kia, ái chà tên gì nhỉ, Nguyên Tịch đúng không, cô ta nhìn ranh như khỉ, vừa nhìn là biết không có ý tốt, anh tin cô ta mới sợ."

"Đúng vậy, lúc đó em vẫn thắc mắc vì sao anh tin cô ta, hỏi anh, kết quả anh vẫn gạt em." Đàm Tiểu Tuệ giận hắn liếc mắt.

"Lúc đó không nói cho em biết, là do anh vẫn chưa nghĩ ra sau đó nên làm sao, không ngờ nhanh như vậy bọn họ đã hành động, ái chà, lấy cọng lông gà làm lệnh tiễn, thực sự là mỉa mai."

"Thực sự ở trong tay anh, vậy thứ anh đưa cho hắn là cái gì?"

"Hàng giả, tìm một hình cầu tương tự, bên trong quán chú một ít nguyên khí, đồng thời hạ một đạo phù chú, để cho nó có thể được pháp sư kích hoạt, sau đó nguyên khí phát ra bị người ta hấp thu... Nói trắng ra chính là pháp khí do cá nhân chế tạo ra, anh quán chú nguyên khí tương đối nhiều, đủ dùng một trận."

Đàm Tiểu Tuệ thoáng cái hiểu ra, cảnh giới của Diệp Thiếu Dương bây cuồn cuộn, tùy tiện phong ấn một ít vào đó, đối với người bình thường mà nói cũng hầu như là không bao giờ lấy hết được. Hơn nữa ngoại trừ bản thân Diệp Thiếu Dương, Nguyên Tịch bọn họ đều là lần đầu tiên tiếp xúc Huyền Tố Tú Cầu, cũng không ai biết tú cầu chân chính là dạng gì, sẽ dựa vào chủ trước mà xem đồ dỏm kia là thật.

Nói như vậy, đại sự mang tính bùng nổ mấy ngày gần đây phát sinh ở Pháp Thuật Giới, hóa ra chỉ là một vỡ hài kịch. . Chuyện này thật quá mỉa mai.

"Lúc anh đưa thứ đồ giả cho cô ta, lẽ nào không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện ngày hôm nay sao?"

"Nghĩ tới, tuy rằng không biết sẽ chọn ra ai, chọn thế nào, nhưng bọn họ nhất định sẽ lợi dụng Huyền Tố Tú Cầu để giở trò."

"Vậy sao còn đưa, vì sao không trực tiếp cự tuyệt?"

Diệp Thiếu Dương nhìn cô một cái, có chút đắc ý mà nói: "Chính là anh muốn xem thử bọn họ có thể chọn ra ai, anh đem cho tú cầu giả, thứ nhất là để thức tỉnh Hiểu Húc —— chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng, đến lúc đó nó mới có thể nhìn thấu bộ mặt thật của Nguyên Tịch, nếu không bây giờ nó đang mê mẩn đến thần hồn điên đảo, nói cái gì nó cũng không tin. Thứ hai... Em đoán thử mới vừa rồi vì sao anh không nói thật với Từ Văn Trường?"
Bình Luận (0)
Comment