Chương 3433: Tịch Diệt (3)
Chương 3433: Tịch Diệt (3)Chương 3433: Tịch Diệt (3)
Nhuế Lãnh Ngọc nói: "Tiểu Tô ngươi không hiểu tình huống, Thiếu Dương làm như vậy không chỉ vì tính khí của cá nhân hắn, mà là một loại rèn luyện, buộc hắn trưởng thành, một khi hắn bị trục xuất khỏi môn phái, mất đi thân phận, hắn sẽ thấy rõ rất nhiều chân tướng, người cũng sẽ mau trưởng thành hơn một chút. Ngươi thật sự nghĩ sư huynh ngươi chuyên quyền độc đoán như thế sao?"
"Ra là như vậy!"
Tô Khâm Chương bừng tỉnh đại ngộ, nhìn Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương gật đầu,"Ngươi phải tuyên bố, khai trừ nó khỏi Mao Sơn sơn môn, lý do... nhất thời chưa nghĩ ra, hình như nó cũng không phạm sai lầm gì."
"Chống đối sư trưởng, không phục tùng mệnh lệnh, từng đó là đủ rồi." Đạo Phong bổ sung.
"Ừ đúng vậy, dù sao trong lòng nó biết rất rõ. Thế nào?"
Tô Khâm Chương gãi đầu một cái, nói: "Sư huynh nói phải là phải, đợi đệ trở lại sơn môn —— "
"Không cần trở lại, thừa dịp đang có nhiều người ở đây, ngươi hãy tuyên bố chuyện này!"
"Làm như vậy, tất cả mọi người đều biết!"
Nhuế Lãnh Ngọc nói: "Vẫn chưa rõ sao, làm vậy chính vì muốn tất cả mọi người đều biết, để cho nó cảm nhận lòng người ấm lạnh, chặt đứt tất cả những lợi ích tông môn mang đến cho nó, nó mới có thể nhận rõ mình là ai."
Vì vậy Tô Khâm Chương đi ra khỏi cửa.
"Tức chết mất!" Tô Khâm Chương đi rồi, Diệp Thiếu Dương tức giận nắm lấy chén trà trên bàn muốn đập xuống, ngẫm lại đây không phải là tác phong của mình, cho tới bây giờ chưa từng làm như vậy, đành đặt xuống.
Nhuế Lãnh Ngọc cầm lấy cánh tay của hắn cười nói: "Anh cũng nguôi giận đi, Hiểu Húc đứa nhỏ này em thấy thiên phú cực cao, sẽ không tệ đâu."
"Đúng vậy, ta tức giận chính là điều này a! Nó có thiên phú như thế, tương lai nhất định có thể thành đại khí, vừa lúc kế thừa Mao Sơn đại thống, nhưng ai ngờ nó là một đạo sĩ lại đi học hòa thượng không sát sinh! Quả thực lãng phí thiên phú!" Lâm Tam Sinh nói: "Được rồi nói chính sự đi, ta còn phải mau trở về Không giới để bố trí phòng thủ."
Cái chết của Tiểu Mã khiến cho mọi người trong lòng đều rất đau buồn, nhưng mà sau cùng tỉnh phách hắn không tiêu tan, không biết bay đến địa phương nào, hơn nữa lời phát quyết dành cho hắn tựa hồ ám chỉ hắn sẽ leo lên Phong Thần bảng... Cũng không ai có thể xác định chuyện này, càng không biết Phong Thần bảng ở đâu.
Nhưng mà chuyện này đối với tâm trạng bi thương của mọi người mà nói nhiều ít cũng là một sự trấn an, chí ít, thần hồn Tiểu Mã có khả năng còn tồn tại. Tương lai nói không chừng còn có cơ hội gặp lại hắn.
"Nếu như Phong Thần bảng thật sự tồn tại, ta nghĩ chỉ có thể ở một chỗ..." Nhuế Lãnh Ngọc nhìn mọi người rồi nói, không đợi cô nói xong, Lâm Tam Sinh giành nói trước,"Tu Di Sơn?"
Nhuế Lãnh Ngọc gật đầu,"Tam giới tuy lớn, nhưng chỉ có nơi đó không ai giao thiệp được, bằng không mặc kệ ở đâu, trăm ngàn năm qua không thể nào không bị người ta phát hiện, chí ít không thể một chút tin tức cũng không có."
Mọi người đưa mắt nhìn nhau nhìn, Diệp Thiếu Dương nói: "Không cần biết là như thế nào, ít nhất còn có tia hy vọng, tương lai sẽ có một ngày ta leo lên trên Tu Di Sơn tìm thử."
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, phun ra, nói rằng: "Trước tiên không nói chuyện khác, mau thảo luận bước tiếp theo nên làm thế nào."
Hôm nay Vô Cực Quỷ Vương đã tế luyện Thanh Châu đỉnh, Minh Hà Lão Tổ cũng được thả ra rồi, bên bọn họ lại mất đi nhiều cường giả Tu La giới như vậy... Cục diện dưới mắt khiến cho mọi người tâm tình đều rất ngưng trọng.
Những cuộc thảo luận kiểu này đương nhiên là do Lâm Tam Sinh chủ trì, hắn cho rằng hiện nay Vô Cực Quỷ Vương chắc chắn sẽ không chủ công nhân gian, thông qua vài lần hành động gần đây, hắn phán đoán kế hoạch của Vô Cực Quỷ Vương là đánh bại, hoàn toàn diệt trừ những gì có thể uy hiếp thế lực của hắn, nói trắng ra là đối với Tu Di Sơn chư thần y cũng còn kiêng ky, nhưng hiện nay mà nói, nhân gian đối với y không tồn tại uy hiếp gì, cho nên mục tiêu kế tiếp của y có lẽ sẽ là Không giới.
"Chúng ta đều đi qua đó, hiện tại bắt đầu bố trí, đến lúc đó tử thủ." Qua Qua đề nghị.
Lâm Tam Sinh khoát khoát tay,"Nếu như Thái Âm sơn và Minh Hà thế lực cùng đi tấn công, cộng thêm Thi tộc đại quân, Không giới căn bản không thủ được, đừng suy nghĩ vô ích." "Cũng không thể bỏ qua như vậy!"
"Chúng ta vẫn còn thời gian, thứ nhất, lần hành động này, Thái Âm sơn tổn thất rất nhiều binh lực, Thi tộc đại quân hầu như toàn bộ bị phá hủy... Bọn họ cần thời gian để khôi phục, không thể nào tùy tiện tiến công Không giới. Thứ hai... Có Minh Hà Lão Tổ kéo theo, đối với chúng ta mà nói lại là việc tốt."
"Sao lại nói như vậy, có hắn ngược lại sẽ là chuyện tốt?" Tứ Bảo không hiểu được.
Diệp Thiếu Dương tiếp lời, lên tiếng: "Hiện nay nhất định là việc tốt, bởi vì Minh Hà Lão Tổ lòng tham rất lớn, hắn mong muốn nhất thống Tam giới, là chính tai ta nghe thấy. Cái này nghe sai sai đúng không, hắn muốn nhất thống Tam giới, còn cần Vô Cực Quỷ Vương làm gì."
Lâm Tam Sinh nói: "Đúng vậy, Quỷ Vương thoạt nhìn là thả ra một trợ thủ đắc lực, không sai, nhưng trợ thủ này cũng là đối thủ cạnh tranh, thậm chí là địch nhân sau này."
Tứ Bảo nói: "Nếu như hai người ước định phân chia thiên hạ thì sao?"
Lâm Tam Sinh cười nói: "Ngươi cho là giống như hai huynh đệ chia ra ở riêng, mỗi người một nửa sao, hai người đều không phải người ngu, đều biết đối phương không hào phóng như vậy, cho nên, phải có một người buông tha."
Diệp Thiếu Dương cau mày nói: "Ta đây không rõ, nếu như vậy, Quỷ Vương tại sao phải thả hắn ra, tăng độ khó cho mình?"
Lâm Tam Sinh trầm ngâm chốc lát, nói rằng: "Cho nên ta đoán, như vậy Quỷ Vương đã có biện pháp thuyết phục Minh Hà Lão Tổ, để cho hắn từ bỏ dự định nhất thống Tam giới."
"Nếu người ta mặc kệ thì sao?"
"Quỷ vương kia nhất định có biện pháp khiến hắn nghe lời." Lâm Tam Sinh nói,"Với mưu lược của Quỷ Vương, những thứ chúng ta có thể nghĩ tới, chắc chắn y cũng đã nghĩ tới, nếu đã thả Lão Tổ ra ngoài, nói rõ y nắm chắc có thể kiểm chế được hắn.
Tứ Bảo nói: "Hiện tại Quỷ Vương nắm trong tay lực luân hồi, ta nghĩ y còn hơn Minh Hà Lão Tổ một bậc."
Lâm Tam Sinh khoát tay nói: "Cái này chúng ta sẽ không quan tâm giùm Quỷ Vương, nói chuyện trước mắt đi, chúng ta chỉ còn lại chút thời gian cuối cùng, nhất định phải tìm được biện pháp chiến thắng Quỷ Vương, ta từng tỉ mỉ suy nghĩ, với thực lực của chúng ta bây giờ thì không đấu lại, nghĩ cũng đừng nên nghĩ, có thể kỳ vọng một người là Đạo Phong, một thực lực, tuy rằng ta biết điều này rất khó."
Hắn nhìn hai người một chút, nói tiếp: "Mặt khác chính là mau chóng tìm được Nhân thần quan, đi tiếp thu chư thần lực, như vậy cộng thêm những người chúng ta, còn có người của nhân gian Pháp Thuật Giới, vậy thì có thể đánh."
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm gật đầu, nói: "Mọi người phân công nhau đi làm đi."
Hắn đứng lên đi tới phía trước Lương Châu đỉnh, nhìn từ trên xuống dưới đây đại đỉnh bằng đồng thau này, hỏi Đạo Phong: "Huynh dự định làm gì nó bây giờ?"
"Học theo Quỷ Vương, tế luyện thành pháp khí."
Đoàn người đều trợn to hai mắt, vừa cảm thấy không thể tin được, vừa tràn đầy chờ mong. Chanh Tử hưng phấn mà nói: "Nếu Phong Thần có thể tế luyện nó, nhất định cũng có thể thu hoạch lực lượng đáng sợ như lực luân hồi!"
"Thử trước coi sao, còn không biết có thể thành hay không."