Chương 3434: Trở Lại Tu Di Sơn (1)
Chương 3434: Trở Lại Tu Di Sơn (1)Chương 3434: Trở Lại Tu Di Sơn (1)
Tuy vẫn chưa thử, nhưng Đạo Phong cũng biết chuyện này chắc chắn khó mà làm được, tuy có mấy đại đỉnh vẫn luôn tồn tại trên đời này, nhưng từ cổ chí kim chưa từng nghe nói được ai tế luyện, Vô Cực Quỷ Vương là người đầu tiên, thực lực của mình còn thấp hơn một bậc so với Vô Cực Quỷ Vương, có thể thành công hay không, thực sự cũng không nắm chắc được.
"Được rồi, trong âm ty ta nhớ còn có một chiếc đỉnh... là đỉnh gì nhỉ? Lương Châu đỉnh? Còn có cái ở Nam Hải Tuyển Nhãn kia, hay là lão đại cũng tế luyện một cái thử xem?" Chanh Tử nêu ý kiến.
"Ta không muốn cái đó, hơn nữa chắc chắn nó đã sớm bị Quỷ Vương dòm ngó, không lấy đi được đâu. Con đường này cũng không thích hợp với ta." Diệp Thiếu Dương nhớ lại trước kia lĩnh ngộ quy tắc thời gian, hiện tại hắn chỉ có thể lĩnh ngộ được một ít, còn chưa nắm chắc được, nhưng mà... Hắn không nhịn được hoang tưởng một chút, giả như hắn thực sự nắm được lực lượng thời gian, có phải sẽ lợi hại tới cực điểm hay không?
"Có việc thì gọi ta."
Một câu nói ngắn gọn xem như lời từ biệt, Đạo Phong hai tay ôm lấy Kinh Châu Đỉnh, thu nhỏ nó bằng kích cỡ một lư hương, Diệp Thiếu Dương nhìn hắn đầy kinh ngạc, hỏi hắn là làm sao làm được như vậy, Đạo Phong không trả lời.
Dương Cung Tử khoát tay với mọi người, cũng đi theo.
Diệp Thiếu Dương đuổi theo vài bước, hỏi Đạo Phong: "Chuyện Nhân thần quan và Cửu Thiên Huyền Nữ, huynh cũng nêu chút ý kiến chứ."
Đạo Phong quay đầu lại nhìn hắn một cái nói rằng: "Ý kiến gì?"
"Chính là ý kiến của huynh, quan điểm về chuyện quan trọng này, huynh không nói làm sao đệ biết."
Đạo Phong trầm mặc một chút, vừa đi ra ngoài cửa vừa nói: "Ta không có ý kiến, bởi vì cho tới bây giờ ta cũng không tin cái gì Nhân thần quan, ta chỉ tin tưởng chính ta."
Nói chưa hết lời, hắn đã đi ra ngoài, đóng cửa lại.
Diệp Thiếu Dương nhún vai với mọi người.
Mọi người tiếp tục thảo luận, Diệp Thiếu Dương lấy ra Huyền Tố Tú Cầu cho mọi người xem, sau đó nói đến những chỉ tiết có liên quan đến phong ấn Xi Vưu, đoàn người đều kinh thán không thôi.
Tứ Bảo vỗ bắp đùi nói rằng: "Ta có một kế xin chư vị yên lặng lắng nahe " Ngô Gia Vĩ nói: "Nói tiếng người đi."
"Ta có một biện pháp nói cho mọi người nghe thử, không phải Vô Cực Quỷ Vương thả Minh Hà Lão Tổ ra để kết minh với hắn sao, chúng ta cũng có thể thả Xi Vưu ra kết minh với chúng ta, thực lực Xi Vưu so với Minh Hà Lão Tổ chắc chắn là không kém hơn, đương nhiên, làm thế nào thuyết phục hắn là cả vấn đề, nhưng mọi người có thể từ từ suy nghĩ, coi có thể nghĩ ra biện pháp gì hay không?"
"Không có cách nào hết." Lâm Tam Sinh không cần suy nghĩ,"Khi thực lực một cá nhân mạnh hơn ngươi, ngươi sẽ không có biện pháp nào thực sự nắm được hắn trong tay, cho dù Xi Vưu chịu đi đối phó Vô Cực Quỷ Vương, đối với chúng ta mà nói, cũng là đánh được sói lại rước thêm hổ, tuyệt đối không được."
Mọi người thương lượng một hồi, Lâm Tam Sinh vẫn giữ chủ ý phải tìm ra Nhân thần quan thực sự, để đi tới Tu Di Sơn tiếp thu chư thần lực. Căn cứ hai câu thần dụ trước, Nhân thần quan có thể là Trần Hiểu Húc, vì vậy Lâm Tam Sinh nói với Diệp Thiếu Dương: "Thời gian của chúng ta không còn nhiều, phải tranh thủ đưa Hiểu Húc đi Tu Di Sơn thử một chuyến, có phải là hắn hay không, xem hắn có thể tiếp thu chư thần lực hay không sẽ biết."
Diệp Thiếu Dương nói: "Ngươi xem hắn bây giờ bị mê hoặc đến thất điên bát đảo, cho dù thực sự lĩnh ngộ chư thần lực, hơn phân nửa cũng sẽ bị cô gái kia lừa dối, đưa cả thiên hạ cho cô ta."
"Nhưng chúng ta không có thời gian chờ hắn trưởng thành nữa."
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm, suy nghĩ một lần nữa về thần dụ, thì thào nói: "Hắn có phải là Nhân thần quan hay không còn chưa thể nói được, với lại nửa câu phía sau 'Thảo mộc sinh huy' hình như không khớp với hắn..."
"Cho nên mới phải thử một lần, nếu như không phải là hắn, chúng ta sẽ phải nhanh chóng tìm người khác."
"Bây giờ hả?"
"Ngay đêm nay, càng sớm càng tốt."
"Nhưng mà ta vừa mới hạ lệnh trục xuất người ta khỏi môn phái..."
Lâm Tam Sinh buông tay nói: "Hai chuyện này không có gì xung đột hết, hơn nữa ngươi cũng không cố ý muốn làm như vậy."
"Phải, chỉ là mới vừa trục xuất người ta khỏi môn phái, bây giờ lại gọi người ta đến làm việc, sư tổ như ta đây thực sự có chút mất mặt a."
Không còn cách nào khác, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho Tô Khâm Chương, báo tin với Trần Hiểu Húc, kêu hắn không được đi chung với Dương nhìn thấy hắn có chút bối rối, đang nghĩ làm thế nào để xoa dịu bầu không khí, Trần Hiểu Húc nói: "Sư tổ có chuyện gì cứ trực tiếp dặn dò là được."
Vì vậy Diệp Thiếu Dương nói ra suy đoán liên quan đến Nhân thần quan, nhưng không nói chuyện Huyền Tố Tú Cầu là giả, sau đó nói ra quyết định của mình.
Trần Hiểu Húc nghe xong, nói rằng: "Nhân thần quan, không phải là Cửu Thiên Huyền Nữ sẽ chỉ ra, sau khi thức tỉnh rồi mới có thể đi Tu Di Sơn tiếp thu chư thần lực sao?"
"Cũng chỉ là suy đoán, dù sao ai lớn lên cũng phải lên kiệu hoa một lần, ngươi cứ đi thử coi sao, bọn ta đều nghĩ đó chính là ngươi."
Trần Hiểu Húc hỏi tình huống Tu Di Sơn, chần chờ nói: "Nếu như ngay cả sư tổ cũng không lên được Tu Di Sơn, vậy con càng không cần suy nghĩ."
"Vậy phải xem ngươi có phải là Nhân thần quan hay không, thử đi rồi tính tiếp."
Từ Văn Trường cũng khuyên bảo, hắn là do Diệp Thiếu Dương kêu Chanh Tử tìm tới, kỳ thực cho dù Diệp Thiếu Dương không tìm hắn, chính hắn cũng sẽ tới. Người hôm nay Âm ty có thể dựa vào không nhiều lắm, Tu La giới xảy ra chuyện lớn như vậy, Âm ty cũng muốn tìm người để cùng phân tích cục diện, tính toán cho tương lai.
Vừa lúc Diệp Thiếu Dương chủ động tìm hắn, sau khi nghe kế hoạch của Diệp Thiếu Dương, đương nhiên là hắn ủng hộ một trăm lần.
Nói là làm liền.
Đoàn người Diệp Thiếu Dương mang theo Trần Hiểu Húc xuyên qua hư không, đi tới Quỷ Vực, sau đó Từ Văn Trường dẫn bọn họ đi theo đường hầm bí mật, đi tới Vô Lượng Giới, trên đường Diệp Thiếu Dương nhớ tới cái gì, nói chuyện nửa đùa nửa thật: "Âm ty bây giờ không phải là càng lúc càng thiếu người chứ, sao mà đi tới đâu cũng là ngươi ra mặt, mười bảy năm trước là ngươi, bây giờ vẫn là ngươi."
Từ Văn Trường bất đắc dĩ cười nói: "Không phải ta thì là ai, tất cả mọi người đều bận việc, không ai đến được, Lão Thất Lão Bát phải quản lý câu hồn áp giải, Ngưu Mã nhị tướng phải duy trì trị an, các tỉ chủ, tướng quân đều bận việc của mình, chỉ có ta đây một người rảnh rỗi không có chức vụ, ta không đến thì ai đến."
Tứ Bảo nói: "Nói vậy là không chính xác rồi, phải nói là người rảnh rỗi đẳng cấp, bằng không công tào quỷ binh âm ty đâu chỉ hàng vạn hàng ngàn, tùy tiện điều mấy người cũng không là vấn đề, chủ yếu vẫn là không đủ đẳng cấn " "Được rồi được rồi, đừng nói lời tâng bốc ta nữa." Từ Văn Trường thở dài một cái "Âm ty hôm nay bị chiếm, nhà cũng sắp mất rồi, thân phận địa vị gì, nói trắng ra đều là tù nhân."
Đến Linh giới, mọi người cùng nhau đi tới phía trước Linh Sơn, kết quả bởi vì quá nhiều người, ngay lúc đầu đã có nhiều ngọn sóng từ bốn phương tám hướng kéo tới, mọi người cùng nhau chống lại, gian nan đi tới.
Đi tới khoảng cách nhất định, thực sự không chống nổi, Diệp Thiếu Dương để đoàn người trước tiên lui ra ngoài, vốn dĩ hắn đã sớm biết dựa vào nhân số sấm sơn sẽ không có bất kỳ ưu thế nào, để cho bọn họ cùng nhau tới cũng là để cảm thụ, tương lai nói không chừng vẫn phải tới, lúc này khó mà duy trì được, nên để cho bọn họ đi hết, bản thân cùng Trần Hiểu Húc tiếp tục đi về phía trước, sóng dữ kéo tới, hai người cùng nhau chống chọi.
"Chư vị đại thần, lại là ta, lần này ta đưa Nhân thần quan tới, Nhân thần quan a, các ngươi không biết sao!"