Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3453 - Chương 3460: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (2)

Chương 3460: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (2) Chương 3460: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (2)Chương 3460: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (2)

Vương Tiểu Bảo vừa muốn động thân né tránh, Tinh Thần thiền sư đã di động trước hắn, trong miệng niệm lên chú ngữ, đánh ra một chuỗi phật châu, lăng không tản ra, vây quanh Vương Tiểu Bảo, không ngừng bắn ra phật quang.

Phật quang này cường độ công kích hữu hạn, nhưng chỉ một chiêu cũng vô pháp công phá được nó, phong tỏa toàn phương vị, tránh cũng không tránh khỏi, chỉ có thể làm phép phòng ngự.

Thứ Tinh Thần thiền sư muốn chính là điều này.

Vương Tiểu Bảo tâm như gương sáng, biết chiêu thức phật châu ấy của hắn kỳ thực chính là ép mình phòng ngự, thời cơ trong nháy mắt,"Thiên phật đính" từ trên đỉnh đầu trống không sẽ rơi xuống bao mình lại.

Thiên phật đính, cũng là một trong những pháp thuật bí truyền mạnh nhất Ngũ Đài Sơn, lại do Tỉnh Thần thiển sư tự mình thi triển, tự nhiên thế không thể đỡ.

"Nguy rồi!" Tô Yên kinh hô một tiếng.

Diệp Tiểu Mộc lập tức muốn tiến lên, bị Tô Yên bắt lại cổ tay nói rằng: "Cậu định làm gì! Đơn đả độc đấu cậu không thể lên, nếu không sẽ bị người ta nói này nói nọ! Hơn nữa hắn không dám hạ sát thủ đối với Tiểu Bảo."

Trong lúc nói chuyện, Vương Tiểu Bảo làm phép đánh rơi Phật châu, nhưng Thiên phật đính cũng rơi xuống, bọc hắn vào chính giữa.

"Ma Kha Già Diệp, Đại Uy Thiên Long!"

Tinh Thần thiền sư không đợi Thiên phật đính hạ xuống mà bắt đầu niệm chú, trong khoảnh khắc Vương Tiểu Bảo bị bao lấy, hai tay hắn hướng về phía trước chỉ một cái, linh lực hội tụ, nhanh chóng tạo thành một hư ấn ở phía trên Thiên phật đính, trấn áp Thiên phật đính.

Tứ Bảo ở phía xa nhìn thấy hết thảy những điều này, gật đầu khen: "Động tác liền mạch nhuần nhuyễn, tiết tấu không tệ, người này mấy năm nay không có ở không."

"Cậu không lo lắng con trai cậu?"

Diệp Thiếu Dương hỏi.

"Tôi yên tâm con trai của tôi."

Bên trong chiến trường, Tỉnh Thần thiền sư nhìn kiệt tác của mình, không khỏi có chút đắc ý, nhưng vẫn là làm ra một bộ tư thái tiếc thương nói rằng: "A di đà phật, không phải là lão tăng ta muốn huyễn kỹ, thật sự là Tăng nhân tuổi còn trẻ ban nãy bị Vương Tiểu Bảo một kích đánh bại cũng đứng lên, dương dương đắc ý nói với Vương Tiểu Bảo rằng: "Tiểu tử này rất ngang ngược, phải để cho hắn nếm thử chút lợi hại."

Tỉnh Thần thiển sư hỏi Vương Tiểu Bảo,"Hiện tại ngươi có thể trả lời lão tăng vấn đề phía trước chưa?"

"Nếu tôi không nói thì sao?"

"Vậy cũng chớ trách lão tăng cưỡng ép mang ngươi về Ngũ Đài Sơn, thẩm vấn cho kỹ."

"Ngươi cũng không già, đừng kêu lão tăng này lão tăng nọ." Vương Tiểu Bảo than thở,"Cha tôi luôn nói tôi gặp chuyện không nên vọng động, xem ra đúng thật, hôm nay không dễ thu dọn chiến trường."

Tinh Thần thiển sư nói: "Lão tăng nguyện ý thay vi phụ quản giáo ngươi một phen."

"Sợ ông không có tư cách này. Tôi thấy xấu hổ thay ông, ông cứ ép tôi trả lời, vậy tôi đây sẽ trả lời."

Lời còn chưa dứt, cả người Vương Tiểu Bảo đột nhiên phát quang, một bó linh quang từ ót bốc lên, mạnh mẽ chống đỡ Thiên phật đính, đỡ cả hư ấn ở bên trên, hóa thành một pho tượng La hán chín đầu mười tám cánh tay, mỗi một tay đều cầm một pháp khí khác nhau, nhẹ nhàng xoay tròn, hoàn toàn đánh nát Thiên phật đính.

Vương Tiểu Bảo làm phép lần nữa, hòa tan La hán này, hóa thành phật quang khắp bầu trời, rơi vào trên người mình, thế là cả người dường như được mạ thêm một tầng kim phấn, trước mọi người đang trợn mắt hốc mồm, đánh móc sau gáy Tinh Thần thiền sư.

"Kim thân la hán!"

Tỉnh Thần thiền sư thất thanh kêu to,"Ngươi rốt cuộc là ai!"

Vương Tiểu Bảo không để ý tới hắn, triển khai thế tiến công đối với hắn.

Tỉnh Thần thiền sư hoảng hốt, quơ thiền trượng bắt đầu phòng thủ.

Lực khoẻ mạnh của Tinh Thần thiền sư tuy rằng kém xa so với Tứ Bảo, nhưng có thể ở trong một đám đệ tử Ngũ Đài Sơn trổ hết tài năng, được Tứ Bảo nhìn trúng, sau cùng lên làm phương trượng Ngũ Đài Sơn, thiên phú đương nhiên là có, lại gặp lúc thiên địa linh khí nồng đậm gấp bội thật là thời gian tốt, khổ tu hơn mười năm, hôm nay cũng là công pháp có chút thành tựu, ngay cả Vương Tiểu Bảo kỳ tài ngút trời, từ nhỏ lại có Đại chu thiên thổ nạp tâm pháp và La hán kim thân phụ thêm, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, hai người đều là La hán cảnh giới, nhưng Tinh Thần thiền sư là Nhưng mà Vương Tiểu Bảo dùng La hán kim thân phá Thiên phật đính của hắn, thứ nhất khí thế như hồng, thứ hai Tỉnh Thần thiền sư sửng sốt vì thân phận của hắn, về khí thế bị thấp đi một nửa, Vương Tiểu Bảo lại là rèn sắt khi còn nóng, về công pháp cũng chiếm tiện nghỉ, trải qua liều mình quên chết cường công, Tinh Thần thiền sư luống cuống tay chân ứng phó, lại bị thất bại.

"Trứt"

Vương Tiểu Bảo tiếp tục giành công, bức hắn phải lộ sơ hở lớn, hét lớn một tiếng, một chưởng vỗ trúng trước ngực hắn.

Tinh Thần thiền sư phụt một tiếng phun ra một búng máu, người bay về phía sau đi, ngã lộn nhào rơi trên mặt đất.

Tăng nhân trẻ tuổi cùng mấy đồng môn cùng tiến lên đỡ hắn dậy.

"Cùng tiến lên aI"

Tăng nhân trẻ tuổi mang theo mấy đồng môn định xông lên, đột nhiên Vương Tiểu Bảo từ trong túi đeo lưng lấy ra một món đồ, đưa đến trước mặt bọn họ.

Vài người theo bản năng ngây ra một lúc, đúng lúc này, Tinh Thần thiền sư run giọng gọi ra: "Kim văn bình bát!"

Tất cả mọi người đều giật mình, tuy rằng chưa thấy qua, nhưng mọi người cũng đều nghe nói qua đại danh Kim văn bình bát, đây là trấn sơn chỉ bảo của Ngũ Đài Sơn năm đó, đệ nhất pháp khí, được tiền nhậm phương trượng đưa cho Tứ Bảo, vẫn luôn là pháp khí thiếp thân của hắn.

Tinh Thần thiền sư năm ấy từng gặp qua, bản môn chí bảo, đương nhiên không có khả năng nhận sai.

"Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?"

Lúc này, trong đám người xem náo nhiệt vang lên một tiếng nói lười biếng bất đắc dĩ ,"Hắn là thiếu chủ của Ngũ Đài Sơn các vị, Vương Tiểu Bảo, cha hắn chính là Phật môn đệ nhất tăng Tứ Bảo... Ta nói để cho hắn đi là tốt rồi, cứ nhất định tìm hiểu chuyện này làm gì."

Người nói chuyện là Tô Ngọc, hắn là một tay chơi, không có lập trường không lập trường gì, vẫn kẹp ở trong đám người xem náo nhiệt, lúc này cũng rất sợ sự tình phát triển theo hướng tệ hơn nên bắt đầu hoà giải.

Tuy rằng Bát Tử Liên Minh và Tam Giới Minh cao tầng đều biết thân phận của Vương Tiểu Bảo, nhưng dù sao cũng không công khai, đại bộ phận mọi người vẫn là không biết thân phận của hắn, lúc này nghe Tô Ngọc công bố như thế, đại danh Tứ Bảo ai chưa từng nghe qua? Lúc này từng người đều cả kinh nói không ra lời. "Cậu là... Tiểu Bảo?" Tinh Thần thiền sư không thể tin được lỗ tai của mình, mắt trừng to như trứng ngỗng, ngây ngốc nhìn Vương Tiểu Bảo.

Vương Tiểu Bảo nhún vai, thu lại La hán kim thân, nói rằng: "Lúc tôi năm tuổi ông có tới nhà của tôi, so với khi đó ông đã già hơn nhiều."

Tinh Thần thiền sư mặt mày nhăn nhó, lẩm bẩm nói: "Vì sao cậu không nói sớm?"

"Tôi không muốn nói cho ông biết, miễn cho ông bị xấu hổ, nhưng ông cứ nhất định truy vấn tôi... sao phải thế chứ."

Tỉnh Thần thiền sư muốn nói hai câu cứng rắn để hóa giải một chút, nghĩ đến Tứ Bảo đứng sau lưng hắn, lại thực sự nói không nên lời, nhiều người như vậy —— người có mặt mũi trong Pháp Thuật Giới đa số đều đang ở đây —— tất cả đều đang nhìn mình chằm chằm.

Nghĩ đến bộ dạng ban nãy của bản thân, thật sự là trò cười, còn bị thua tại chỗ... mỗi một câu nói ban nãy của Vương Tiểu Bảo đều như một lưỡi dao đâm vào tim hắn.

Tinh Thần thiền sư nghĩ đến bản thân cẩn thận chặt chế mấy năm nay, thậm chí không tiếc buông tha lập trường để lấy lòng người khác, vì một cái tên, bây giờ trước mắt bao người, đạo tâm của hắn bị phá rồi.

"Hay, hậu sinh khả úy." Tỉnh Thần thiền sư than thở một tiếng.
Bình Luận (0)
Comment