Chương 3461: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (3)
Chương 3461: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (3)Chương 3461: Ngũ Đài Sơn Nghe Ai (3)
Tỉnh Thần thiền sư nghĩ đến bản thân cẩn thận chặt chẽ mấy năm nay, thậm chí không tiếc buông tha lập trường để lấy lòng người khác, vì một cái tên, bây giờ trước mắt bao người, đạo tâm của hắn bị phá rồi.
"Hay, hậu sinh khả úy." Tỉnh Thần thiền sư than thở một tiếng.
Một đệ tử đang đỡ hắn bất mãn nói thầm: "Vậy thì đã sao, đã là chuyện hơn mười năm trước rồi, cũng không thể dùng phương trượng trước kia đến đè ép người hiện đang giữ chức."
"Ngươi câm miệng cho ta!" Tinh Thần thiền sư dạy dỗ hắn một tiếng, lấy từ trong túi ra một hạt châu lớn cỡ trái vải, lóe ra ánh sáng ấm áp nhu hòa, vừa nhìn là biết không phải đồ vật bình thường.
Đây là Phật cốt xá lợi của thiền tông Đạt Ma, trấn sơn chi bảo của Ngũ Đài Sơn, cũng là tín vật của phương trượng, Tỉnh Thần thiền sư mang theo người.
Hắn cúi đầu nhìn xá lợi một chút, đẩy mấy người đệ tử ra, đi tới trước mặt Vương Tiểu Bảo, nhét xá lợi vào trong tay hắn, không khỏi thê lương mà nói rằng: "Năm ấy phụ thân cậu truyền vị trí phương trượng lại cho ta, ta đã nói với hắn, tạm lĩnh kỳ vị, hỗ trợ quản lý sơn môn, giả như ngày sau hắn cảm thấy ta làm không tốt, tùy thời có thể thu hồi vị trí phương trượng, hôm nay đến lúc rồi, xin giao xá lợi này lại cho hắn."
Nói xong, không đợi Vương Tiểu Bảo có bất kỳ bày tỏ gì, đã đẩy mọi người ra, mấy người đệ tử ngây ra một lúc rồi đuổi theo hắn, nhưng cũng không đuổi kịp.
Vương Tiểu Bảo ngơ ngác nhìn xá lợi trong tay, cũng đuổi theo xuống dưới núi.
"Ai nha, thằng nhóc này thật đúng là vừa hạ sơn đã gây rắc rối! Ta phải đuổi theo Tinh Thần."
Ngô Gia Vĩ nói: "Hắn không thích hợp làm phương trượng, bỏ đi là đúng rồi."
Tứ Bảo nói: "Ngươi nói nghe nhẹ nhàng nhỉ, ngươi đi làm nha? Ta cũng biết hắn không phải là lựa chọn tốt nhất, nhưng đệ tử Ngũ Đài Sơn mấy trăm người, không có một người đầu lĩnh làm sao bây giờ, hơn nữa trong đó đại bộ phận vẫn đều là đệ tử của hắn, hắn thật sự bỏ đi, Ngũ Đài Sơn cũng sẽ rối loạn, ta đi khuyên hắn một chút, đợi điện thoại liên lạc! À, lỡ như có đánh nhau thì lưu cho ta mấy người a."
Lão Quách nói: "Đánh nhau cái con khỉ, không đánh nổi đâu, nếu thật Tứ Bảo đã nhanh chóng hạ sơn rồi.
Trên quảng trường, thế nào mà lại thình lình xảy ra một hồi chiến đấu khôi hài như vậy, sau khi chấm dứt, mọi người hai mặt nhìn nhau, tựa hồ cả đám còn chưa phục hồi tỉnh thần lại.
Rất nhiều người đã quên mất vốn dĩ định làm gì, đến Nguyên Tịch cũng có chút ngơ ngác, bản năng cầm microphone muốn nói chuyện, suy nghĩ hồi lâu lại quên mất bản thân muốn nói gì.
"Chuyện... Nhân thần quan... Đúng rồi, nhân thần quan đã chọn được, là Vương Tiểu Bảo và —— sai rồi, là Diệp Tiểu Mộc và Trần Hiểu Húc. Ừ..."
Cô lấy lại tỉnh thần, cuối cùng cũng tìm lại được chút cảm giác, nói: "Mới vừa rồi là việc nhà của Ngũ Đài Sơn, chúng ta không tiện hỏi đến, chuyện này bây giờ sẽ lướt qua, nói tiếp chuyện chính sự đi. Hôm nay Nhân thần quan cũng đã chọn được, bước tiếp theo nên là để cho bọn họ đi tới Tu Di Sơn tiếp nhận chư thần lực, nhưng chuyện này cũng không thể gấp gáp, rốt cuộc phải thế nào mới có thể đi Tu Di Sơn, có điều kiện gì hay không, chúng ta không hề hay biết, cho nên vẫn là mời Cửu Thiên Huyền Nữ từ từ tham tường, một khi có gì tiến triển, sẽ công bố ở trong nhóm wechat, xin mọi người lưu ý."
Nói xong cô đưa ánh mắt nhìn về phía Kiến Minh thiền sư.
Hiện nay hắn là lực lượng chống lại lớn nhất.
Kiến Minh thiền sư trầm tư không nói, chủ yếu là đầu óc hắn có chút loạn, vốn dĩ trước đó Tam Giới Minh bọn họ mở cuộc họp, tất cả mọi người cho rằng nhân thần quan sẽ là Nguyên Thần, bọn họ đã thương lượng xong sẽ nhảy ra tranh đấu đến cùng, cho dù làm chia rẽ Pháp Thuật Giới, cũng không thể để cho Nguyên Thần lên làm Nhân thần quan, nếu không hắn sẽ lấy tay che trời, từ nay về sau ở Pháp Thuật Giới sẽ nói một không hai rồi.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, bọn họ lại lập Trần Hiểu Húc và Diệp Tiểu Mộc hai người kia —— về Diệp Tiểu Mộc, bọn họ không hiểu nhiều lắm, chỉ biết là một tân tú thực lực tốt gần nửa năm may mới được khám phá ra, đồng thời được Tróc Quỷ Liên Minh nhìn trúng, không hơn.
Hắn chính là hàng tặng kèm.
Trọng điểm là Trần Hiểu Húc kia, để cho bọn họ thực sự lúng túng. Ban nãy khi Vương Tiểu Bảo và Tinh Thần thiền sư đánh nhau, sư huynh đệ hai người bọn họ đã thảo luận qua, Trần Hiểu Húc này nhìn qua ở Pháp Thuật Giới không có địa vị gì, nhưng vướng tay chân không ngớt.
Đầu tiên người này thực lực cường thực sự, cảnh giới không ở dưới Kiến Minh, tuy rằng hắn được xưng là không đả thương người, nhưng không đến mức bỉ naười đánh cñna không đánh trả. Thứ hai hắn là đê † Mao Sơn, còn là đích truyền của Diệp Thiếu Dương, địa vị của mẹ hắn ở Mao Sơn sợ là đến Tô Khâm Chương cũng không thể làm gì được, mà Mao Sơn tuy rằng thối lui khỏi Pháp Thuật Hiệp Hội, nhưng cũng lôi đi một vài môn phái siêu cấp, tự thành nhất phái, lực ảnh hưởng không thể khinh thường.
Đại biểu trận doanh này là Mao Sơn, mà đại biểu Mao Sơn chính là Trần Hiểu Húc (Tô Ngọc phế vật này bọn họ chưa từng xem trọng).
Nghĩ tới đây, Kiến Minh chợt hiểu dụng tâm của huynh muội Nguyên Thần:
Bọn họ nhất định là đạt thành hiệp định nào đó cùng Mao Sơn. Khó trách lần trước có tình báo nói Tô Khâm Chương cùng đám người Nguyên Thần khôi phục liên hệ... Cho nên Nguyên Thần bọn họ làm như vậy là bày ra một cái bẫy.
Nếu như Tam Giới Minh nhảy ra phản đối Trần Hiểu Húc, thoáng cái đã đắc tội với mấy môn phái siêu cấp do Mao Sơn cầm đầu, vốn dĩ bọn họ cùng Song Tuyệt Bát Tử chính là so sánh thực lực một đối một, hiện nay bởi vì quan hệ của Bạch Vi, Thiên Hạ Hội đã nghiêng qua, hôm nay đắc tội thêm một đám môn phái siêu cấp Mao Sơn... Trên cơ bản có thể không cần lăn lộn nữa.
Chớ đừng nói chỉ là phía sau Trần Hiểu Húc không chỉ có mấy môn phái siêu cấp, còn có Tróc Quỷ Liên Minh.
Nếu gây thù hằn nhiều mặt, không cần suy nghĩ cũng biết một chút phần thắng cũng không có.
Nếu như thừa nhận Trần Hiểu Húc... Điều có hại đương nhiên cũng rất nhiều, nhưng sau khi cân nhắc, tựa hồ cũng chỉ có thể như vậy.
Kiến Minh ngẩng đầu nhìn sang Nguyên Tịch, lẩm bẩm nói: "Lợi hại a!"
Nguyên Tịch hiểu rõ lời ngầm của hắn, làm bộ nghe không hiểu, cười tủm tỉm nhìn hắn."Kiến Minh đại đại, có gì chỉ giáo?"
"Tam Giới Minh bọn ta, đối với kết quả này duy trì hoài nghi, nhưng vì hòa bình của Pháp Thuật Giới, bọn ta tạm thời giữ nguyên ý kiến."
Nguyên Tịch gật đầu không ngừng."Kiến Minh đại đại lấy đại cục làm trọng, không thể tốt hơn."
"Đừng vui mừng quá sớm, ta còn chưa nói hết."
Hắn đưa mắt chuyển tới trên mặt Bạch Vi, nói: "Nhân thần quan đã chọn được, vậy xin hỏi Cửu Thiên Huyền Nữ, bọn họ lúc nào có thể đi tiếp thu chư thần lực?"
Bạch Vi trầm ngâm nói: "Vậy cần bọn họ thức tỉnh tỉnh ngộ, cái này cần thời aian" "Phải cần bao lâu?"
"Cái này khó xác định, phải xem bản thân hai người bọn họ."
"Ba tháng thì thế nào?"
Bạch Vi vừa muốn mở miệng, Nguyên Tịch nhẹ nhàng ho khan một tiếng, chỉ có một mình Bạch Vi nghe thấy.
Cô biết đây là nhượng bộ lớn nhất của Kiến Minh, phải chừa cho hắn chút hy vọng, nếu không sẽ ép hắn trở mặt tại chỗ, sự tình cũng không tiện cứu vãn, bởi vậy mới gửi tín hiệu cho Bạch Vi.
Bạch Vi làm bộ suy nghĩ một hồi, nói: "Ba tháng, hẳn là đủ."
"Được, vậy lấy ba tháng làm hạn định, sau ba tháng, nếu như nhị vị đây có thể tiếp nhận chư thần lực, bọn ta sẽ không có gì đáng nói, tất cả sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, đi càn quét Thái Âm sơn; nếu như đến lúc đó vẫn không làm được... cũng đủ để chứng minh đây là một âm mưu lừa đời lấy tiếng, ngày hôm nay trước mặt chư vị tông sư, ta nói rõ mọi điều, tất cả cũng là vì Pháp Thuật Giới, đến lúc đó cũng đừng nói Tam Giới Minh ta phá hư đoàn kết của Pháp Thuật Giới!"