Chương 3476: Kế Hoạch Mới (4)
Chương 3476: Kế Hoạch Mới (4)Chương 3476: Kế Hoạch Mới (4)
"Vậy... Vậy ông có con cái sao?"
"Ví dụ, ví dụ có được không?"
Diệp Thiếu Dương nhìn cô, cắt đứt suy nghĩ miên man của cô, nói rằng: "Không nên suy nghĩ những thứ vô dụng này, ta phải nói cho cô biết một sự thực... Cô là Cửu Thiên Huyền Nữ." "Ta?" Tô Yên thoáng cái ngơ ngác, nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, nỗ lực muốn đứng lên lại té ngã.
"Chính là cô."
"Không thể nào như vậy được!" Tô Yên không tin.
Đúng lúc này, đột nhiên xa xa có một nhân ảnh bay tới, Diệp Thiếu Dương nhận thấy, ngẩng đầu nhìn lên, lại là Nhuế Lãnh Ngọc!
Tại sao cô ấy cũng tới?
Diệp Thiếu Dương muốn hỏi có phải cô tìm mình vó việc gì hay không, lời đã đến khóe miệng, trong lòng chợt run lên, tỉ mỉ nhìn lại Nhuế Lãnh Ngọc, lập tức hít một hơi lãnh khí, nói: "Ngươi không phải là Nhuế Lãnh Ngọc!"
"Nhuế Lãnh Ngọc" khẽ cười không nói gì.
Y là Vô Cực Quỷ Vương!!
Trong nháy mắt Diệp Thiếu Dương liền hiểu, y tới vì Cửu Thiên Huyền Nữ! Vì Cửu Thiên Huyền Nữ thực thụ.
"Làm thế nào người tới được nhân gian!" Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói rằng: "Đây là một luồng thần niệm của ngươi?"
"Thử xem. Không phải thử thì sẽ biết sao."
Vô Cực Quỷ Vương vẫn đang đi tới bên này.
Diệp Thiếu Dương không chậm trễ, một tay ôm lấy Tô Yên, xoay người chạy lên hướng ngọn núi, vừa lớn tiếng gọi Qua Qua, kêu nó đi về nhà.
Nếu hắn nói về nhà, thì không phải là quay về nhà mình ở Thạch Thành, mà là khách sạn của mình ở dưới chân núi, hắn tin tưởng Qua Qua có thể nghe ra được, hiểu rõ suy nghĩ của mình:
Lãnh Ngọc là thân thể của Quỷ vương ở nhân gian, lần trước ở Tu La giới rất vất vả mới dùng Tinh Thần lực tách bọn họ ra xa nhau, một khi để cho Quỷ Vương một lần nữa chiếm được thân thể Lãnh Ngọc, như vậy y có thể tung hoành ngang dọc ở nhân gian.
Cho nên hắn muốn Qua Qua nhanh chóng trở lại báo tin cho Nhuế Qua Qua gật đầu một cái, xoay người rời đi, Vô Cực Quỷ Vương cũng không đi bắt nó, thậm chí còn không thèm liếc mắt, dù sao y vì Cửu Thiên Huyền Nữ mà đến, dồn hết lực chú ý tất cả trên người cô, đối với Qua Qua trẻ ranh mà nói không hề để mắt tới.
Chí ít Diệp Thiếu Dương cho là như vậy.
Hắn ôm Tô Yên, cắm đầu cắm cổ chạy, vừa kích hoạt Tuyết Hoa Mã Não Giới —— hắn cần phải hỗ trợ, mặt khác nội tâm hắn cảm thấy rất là phiền muộn.
Lẽ ra Vô Cực Quỷ Vương không cách nào chiếu hình đến nhân gian, cho nên, kẻ đến tám phần mười là một luồng thần niệm của y.
Nhưng nếu quả thật là một luồng thần niệm, bản thân khẳng định đánh thắng được, chỉ là... Điều khiến cho Diệp Thiếu Dương cảm thấy không hiểu là Vô Cực Quỷ Vương cũng không phải không biết điểm này, cho nên chỉ bằng một luồng thần niệm muốn tới bắt mình, chẳng lẽ là giả heo ăn thịt cọp?
Đây không phù hợp tác phong của Vô Cực Quỷ Vương.
Nhưng mà chân tướng ra sao, chỉ có thử xem thực lực của y mới biết được, nhưng Diệp Thiếu Dương không dám mạo hiểm, với thực lực của hắn bây giờ, cho dù chống lại Vô Cực Quỷ Vương thật sự, chỉ cần không giao đấu thì sẽ có cơ hội chạy thoát, nhưng nếu thật sự giao đấu rồi sẽ rất khó nói.
Cho nên hắn dùng Tuyết Hoa Mã Não Giới triệu hoán Đạo Phong nhanh chóng đến hỗ trợ, vốn dĩ hắn còn muốn thông qua hồn ấn gọi mọi người cùng tới, nhưng ý niệm vừa lóe lên trong đầu lập tức vụt tắt, ở trước mặt cường giả tuyệt đối, nhiều người cũng không nhất định có được ưu thế đám đông, Diệp Thiếu Dương không muốn để cho bọn họ cùng mình mạo hiểm.
Mặc dù với thực lực của hắn có thể đào tẩu, nhưng cũng không phải nhờ vào chạy nhanh là được———chỉ nói riêng về tốc độ, có thể tùy tiện gọi một lệ quỷ tới, tuyệt đối tốc độ cao hơn hắn, ưu thế của hắn vẫn là đến từ pháp lực.
Hắn vừa chạy trốn, một tay vừa không ngừng kết ấn, lăng không vẽ ra các loại Bất định phù, để lại sau lưng, trong quá trình Vô Cực Quỷ Vương đuổi kịp, trước tiên cần phải đánh nát những phù này mới được, tuy rằng không phải là rất mất sức, nhưng sẽ làm chậm trễ một chút thời gian.
Diệp Thiếu Dương bỏ chạy một mạch, Vô Cực Quỷ Vương lại ở phía Sau một mạch đuổi theo.
"uOâ +a là aj2" Tô Yên ở trong ngực hắn cuối cùng cũng trở lại bình thường, ngây ngốc hỏi một câu.
"Vô Cực Quỷ Vương."
HAj2"
Tô Yên thoáng cái đứng hình, sau đó đầu vang lên một tiếng oong, Vô Cực Quỷ Vương... lại là cô ta?! Tuy rằng trước đó đã nghĩ tới cô ta có thể là một đối thủ cực kỳ lợi hại, nếu không với thực lực của "Ngô Gia Vĩ" cũng sẽ không vừa nhìn thấy cô ta chưa đánh đã bỏ chạy. Nhưng cô vẫn không ngờ được, cô nương mới nhìn qua xinh đẹp phóng khoáng như vậy lại chính là Vô Cực Quỷ Vương trong truyền thuyết.
Đây chính là đại ma đầu số một trong tam giới!
Hơn nữa nghe ý của "Ngô Gia Vĩ", cô ta còn vì mình mà chạy tới!
Tô Yên căng thẳng thì căng thẳng, nhưng trong lòng cũng không khỏi nảy sinh cảm giác huyền ảo, tựa như thoáng cái mình đã trở thành một đại nhân vật, đại Boss số một tam giới cho tới bây giờ chỉ nghe qua tên, hiện tại đang nhắm vào mình.
Cảm giác này... dĩ nhiên khiến cô cảm thấy có chút tự hào.
"Chúng ta chạy thoát chứ?"
"Ngươi không cần lo lắng."
"Ừ, tôi tin tưởng ông."
Diệp Thiếu Dương cười nói: "Ý của ta là, có thể chạy thoát tất nhiên không có gì để nói, không chạy thoát được... vậy thì chết chắc rồi, cho nên không có gì phải lo lắng."
Tô Yên không nói gì."Tiền bối, lúc này ông còn nói giỡn, thực sự là..."
Bởi vì Diệp Thiếu Dương đang ôm hông của nàng, trên đường đi xóc nảy như điên, thân thể Tô Yên không khỏi bị hạ xuống một chút, vì vậy vòng tay của hắn sắp sửa chạm tới ngực cô.
Khi Tô Yên ý thức được điểm này, có chút xấu hổ, muốn nói hắn thả mình xuống để điều chỉnh lại vị trí, lại sợ người ta nói mình lắm chuyện, dù sao bây giờ là đang chạy trối chết chứ không phải đang đùa.
Thế nhưng cứ chạy trốn như vậy, ngực Tô Yên thực sự hơi đau, nhịn hơn nửa ngày thực sự không chịu được nữa mới đỏ mặt để cho hắn thả mình xuống để đổi tư thế khác.
"Hiện tại không được, không được chậm trễ."
"Thế nhưng... Tôi sắp không chịu nổi rồi." "Cô muốn đi vệ sinh? Vậy cứ xả đại đi, giữ mạng quan trọng hơn."
Tô Yên hắc tuyến đầy đầu."Tôi... Trên người tôi rất đau."
"Trên người... Ở đâu?"
"Ông... siết tôi đau quá."
Lúc này Diệp Thiếu Dương mới chú ý tới vị trí cánh tay mình đang siết, ho khan hai tiếng nói rằng: "Cô đừng quá chú ý, ta đã nói xem cô như con mình, hơn nữa bây giờ đang chạy thoát thân, không lo được nhiều như vậy."
Tô Yên muốn suy sụp, yếu ớt nói rằng: "Không phải là tôi để ý chuyện đó, mà thật sự là đau... Ông đi một bước là nhói một cái, đau không chịu nổi..."
Diệp Thiếu Dương không nói gì, vì vậy nhắc cánh tay cô lên, dùng sức vung lên, để cho cô nghiêng người ngồi ở trên bả vai mình, hai tay Tô Yên theo bản năng ôm lấy cổ hắn.
Lúc này khẩu trang của hắn đã sớm rớt ra, mặc dù là buổi tối, Tô Yên vẫn có thể nhìn thấy gò má của hắn, chợt có một cảm giác đặc biệt quen thuộc, giống như là... Diệp Tiểu Mộc?
Ý niệm này để cho lòng cô cả kinh.
Quay đầu nhìn lại, Vô Cực Quỷ Vương theo đuổi không buông, trước sau bọn họ duy trì cự ly mấy trăm mét.
Diệp Thiếu Dương cho là mình sẽ chạy thoát, thế nhưng hắn từ từ phát hiện mình đoán sai tình thế: Nếu như chỉ là một mình mà nói, đích xác có cơ hội đào tẩu, nhưng trong lòng ngực mình còn ôm một người, không riêng tốc độ bỏ chạy chậm đi rất nhiều, uy lực một tay kết ấn cũng không đủ, bởi vậy sau một khoảng thời gian, cự ly đôi bên kéo lại gần hơn rất nhiều.
Tô Yên vẫn luôn quay đầu nhìn lại, trong lòng lo lắng, nói rằng: "Tiền bối, nếu như cô ta bắt được tôi thì sẽ thế nào, giết tôi sao?"