Chương 3480: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (1)
Chương 3480: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (1)Chương 3480: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (1)
Tô Yên sắp khóc rồi, hai tay giữ chặt chăn, gần như cầu xin mà nói rằng: "Tiền bối ông hãy nghe tôi nói, cưỡng bức người khác... là phạm pháp, được rồi ông là quỷ thi pháp luật không quản được ông, nhưng ông là tiền bối của tôi, nếu như chịu không nổi, hãy đi tắm nước lạnh một cái, nếu như vẫn không được thì chỗ này có máy vi tính, ông lên mạng xem vài trang rồi tự mình giải quyết, cùng lắm thì tôi trốn đi... Thực sự không được ông đi ra ngoài tìm người tự nguyện, tôi bỏ tiền cũng được, chỉ cầu xin ông đừng cưỡng bức tôi, dù sao ông cũng là trưởng bối của Tiểu Mộc phải không, tôi còn phải gọi ông một tiếng thúc thúc."
Cô nói một hơi, thấy Diệp Thiếu Dương hai mắt trợn tròn nhìn mình chằm chằm, càng thêm khủng hoảng, cầu khẩn nói: "Tiền bối, coi như tôi van xin ông được không?"
"Cô đang nói cái gì vậy!"
Diệp Thiếu Dương cuối cùng cũng phục hồi tỉnh thần lại, giơ tay gõ một cái lên trán cô,"Toàn nói lung tung vớ vẩn, trời ơi, bộ nhìn ta giống loài cầm thú như vậy sao!"
"Sặc? Không phải là ông muốn..."
"Dĩ nhiên là không!"
Tô Yên lúc này mới tỉnh táo lại, rụt rè nói rằng: "Tôi biết không nên hoài nghi ông, nhưng đối với chuyện này tôi cũng là lần đầu tiên, ông lại đột nhiên ngồi lên giường của tôi, làm vậy tất nhiên là khiến người ta sợ hãi..."
"Được rồi được rồi, cô mau đứng lên thay quần áo, ta dẫn cô đi làm việc chính, đến một chỗ."
"Bây giờ trời còn chưa sáng, đi đâu?"
Diệp Thiếu Dương chậm rãi phun ra ba chữ: "Tu Di Sơn!"
Nửa giờ sau, hai người đi tới Quỷ Vực, Diệp Thiếu Dương mang theo cô đi thẳng một mạch đến Âm ty, trên tường thành và ngoài cửa thành Âm ty vẫn bị các loại u linh quỷ binh bao vây nghiêm mật, Diệp Thiếu Dương mang theo Tô Yên rế đường nhỏ đi vào, ở một chỗ vắng vẻ gặp được Từ Văn Trường. Trước đó Diệp Thiếu Dương đã đốt Thông tri phù muốn gặp mặt hắn, hắn đã sớm chờ ở đây.
"Đạo Phong đã nói hết toàn bộ nói ta." Vừa gặp mặt Từ Văn Trường đã khẽ nói, sau đó trên dưới quan sát Tô Yên, gật đầu, sau đó đi phía trước mở đường.
Dọc theo đường đi tới Vô lượng giới, Diệp Thiếu Dương và Từ Văn Trường đều rất khẩn trương, bọn họ rất sợ Vô Cực Quỷ Vương lại bày mai phục ở chỗ này để chặn bọn họ, cũng may là lên đường bình an đến Thần giới.
Lúc này Diệp Thiếu Dương mới thở dài một hơi, nói kế hoạch với Tô Yên —— dọc theo đường đi Tô Yên vẫn luôn ngơ ngác, nhưng lại không dám hỏi, hôm nay cuối cùng cũng đã biết nguyên do, trong lúc nhất thời cực kỳ căng thẳng.
"Tiền bối, tôi... thực sự được chứ?"
"Đương nhiên, cô là Cửu Thiên Huyền Nữ!"
"Nhưng tôi phải làm sao?"
"Ta đâu có biết, trước tiên cô tranh thủ lên Tu Di Sơn, nghe thần dụ, trở về nói cho bọn ta biết."
Tô Yên còn đang do dự, Diệp Thiếu Dương đã kéo cô đi vào Thái Hư Hóa Cảnh.
Một đợt hoa sóng kéo tới, trên đầu sóng là một thần chỉ hình thành từ một đám hơi nước đang ngồi, nhìn hình tượng là một tăng nhân, còn treo Phật hiệu, Diệp Thiếu Dương cũng lười phân biệt xem là ai —— ở đây chư thiên thần phật nhiều lắm, mỗi lần tới trình tự đều không giống nhau.
Hắn súc lực một chưởng phá nát đầu sóng, nói với Tô Yên: "Cô quan sát một chút, cô là Cửu Thiên Huyền Nữ, theo lý mà nói cô sẽ có biện pháp đối phó thế tiến công này."
"Nhưng tôi không biết phải làm sao."
"Cho nên mới kêu cô quan sát, cảm thụ một chút."
Diệp Thiếu Dương mang theo cô đi về phía trước, không ngừng bổ xẻ những cơn sóng lớn, với thực lực của hắn đối phó một ít sóng lớn phía trước vẫn miễn cưỡng có thể, nếu như đến dưới Tu Di Sơn rồi, cho dù là Vô Cực Quỷ Vương cũng hết cách.
Tô Yên theo hắn di động về phía trước, lúc đầu rất căng thẳng, trốn ở phía sau hắn không dám hành động, sau khi từ từ thích ứng, bắt đầu hiếu kỳ, bắt đầu quan sát bốn phía, cảnh tượng trước mắt này... hình như hơi quen thuộc?
Hình như là ký ức của kiếp trước?
Ở chỗ sâu trong ý thức của Tô Yên bắt đầu xuất hiện một vài hình ảnh, nội dung phức tạp đến không cách nào hình dung, căn bản không phải cảnh tượng nơi nhân gian. Nhưng ở trong sự phức tạp này lại lộ ra một loại yên lặng đơn giản. như biến thành một tiếng nói khác, từ từ để cho cô trầm tĩnh lại, đi nghênh đón những hình ảnh trong đầu kia, cô tiến nhập một loại cảnh giới vong ngã.
Khi cô mở mắt, hình ảnh ở sâu trong ý thức đã chồng chéo lên những gì ở trước mắt, cô cảm giác bên trong thân thể hình như có một khí quan không nhìn không thấy thoáng cái mở ra, các loại ký ức của kiếp trước thoáng cái toàn bộ lan tràn ra.
Toàn thân cô run rẩy, dựa cả người vào lưng Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cảm giác rất huyền diệu, cộng thêm đang phải trực tiếp đối đầu với những ngọn sóng, không có thời gian kiêng dè cô.
Tô Yên lằng lặng nghe thần dụ, vừa cảm nhận thế giới thần kỳ diệu kỳ này.
Kiếp trước kiếp này, số mệnh, lời thì thầm của thần, vô tận luân hồi...
Tuy chỉ ngắn ngủn một hồi, nhưng Tô Yên thấy như đã trải qua ngàn vạn kiếp dài dằng dặc, cô nghe hiểu thần dụ, cũng đã hiểu tất cả.
"Hóa ra là như vậy..." Cô thở dài một hơi, yếu ớt nói.
"Cái gì như vậy, cô chuẩn bị nha, ta sẽ nỗ lực đưa cô đến trước núi, nhưng ta không chịu nổi công kích sau cùng, có thể lên được núi hay không, phải dựa vào cô."
Diệp Thiếu Dương đề khởi chân khí, chuẩn bị cho bước cuối cùng.
Ở phía sau, Tô Yên đột nhiên vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói rằng: "Không cần."
"Cái gì?" Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn cô, thấy biểu tình của Tô Yên rất nghiêm túc, không giống như bình thường, trong lòng chấn kinh, nói rằng: "Cô nói vậy là sao."
"Ta nghe được thần dụ rồi, không cần lên núi. Nhân thần quan mới cần phải lên núi, tiếp thu chư thần lực, ta chỉ là một sứ đồ, không cần lên núi."
"Cô nghe hiểu rồi?"
Lúc này nhất đợt sóng hoa xô tới, mắt thấy vô pháp chống đỡ, Diệp Thiếu Dương nhanh chóng kéo Tô Yên hấp tấp lui về, cách xa Tu Di Sơn, cùng Từ Văn Trường rời khỏi Thần giới, về tới Vô Lượng Giới.
Diệp Thiếu Dương mở to hai mắt nhìn, mặt đối mặt đánh giá Tô Yên, Từ Văn Trường thần tình cũng giống như vậy, cũng chờ xem cô sẽ nói gì.
Thực sự là thời khắc kích động lòng người.
Tâ Vân lai nói- "Ta đã biết Nhân thần auan là ai thế nhưng †a khêna thể nói."
Trời đất!
"Vì sao!" Diệp Thiếu Dương gần như nhảy dựng lên.
"Chuyện liên quan đến an nguy tam giới, không thể nói với bên thứ ba."
"Bà mịa, ngay cả ta cô cũng không tin?"
"Không phải là không tin, là sợ truyền ra ngoài, hơn nữa làm sao ông biết nhất định không có ai nghe trộm?"
Diệp Thiếu Dương tức giận không thôi,"Cô thực sự... Được rồi, hay là ta mở ra một khoảng không gian, ngăn cắt thiên địa, cô chỉ nói cho một mình ta nghe được không? Nếu như ngay cả ta cô cũng không tín nhiệm, vậy chúng ta cúi chào, dù sao ta cũng không phải nhất định gánh trách nhiệm này."
Tô Yên vẻ mặt do dự nhìn hắn, chỉ chốc lát, gật đầu.
"Từ công, ông không vấn đề gì chứ?"
Từ Văn Trường gật đầu, lùi sang bên cạnh.
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng niệm chú làm phép, ở trên hư không mở ra một không gian tuyệt đối an toàn, bao vây mình và Tô Yên vào giữa.
"Được rồi hiện tại có thể nói."
Tô Yên nhìn hắn, do dự luôn mãi, chậm rãi nói rằng: "Diệp Thiếu Dương."
Diệp Thiếu Dương ngây ra một lúc, lập tức cảm thấy bất ngờ,"Ý, làm sao cô biết ta là Diệp Thiếu Dương, ta chưa nói với cô mà." Đột nhiên hiểu ra điều gì, vỗ ót một cái,"Cô đã khai thiên thính, cái gì cũng biết nhỉ? Cửu Thiên Huyền Nữ quả nhiên lợi hại nha! Cô nói mau đi, ta nghe đây."