Chương 3481: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (2)
Chương 3481: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (2)Chương 3481: Cửu Thiên Huyền Nữ Thật (2)
Không đợi Tô Yên mở miệng lần nữa, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng kêu sợ hãi của Từ Văn Trường: "Tiểu Thiên sư cẩn thận!"
Diệp Thiếu Dương bỗng dưng cả kinh, hắn mở ra một phương hư không, ngăn cách khả năng có người nghe lén, đồng thời cũng cắt đứt nhận biết của bản thân đối với ngoại giới, bởi vậy cũng không nhận thấy được nguy hiểm, bị Từ Văn Trường kêu lên một tiếng như thế, lúc này mới vội vàng triệt tiêu pháp thuật, lập tức nhìn thấy một đạo huyết quang từ chỗ xa vô cùng bay tới, như cầu vồng rơi xuống, cuối cùng hầu như đã đến trên đỉnh đầu.
Nói cách khác, mình đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để chạy trốn, muốn chạy đã không còn kịp rồi.
Trong tình thế cấp bách hắn vừa niệm chú vừa cắt ngón tay, dùng máu kích phát linh lực Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ở trong nháy mắt đến mức tận cùng, hướng lên khoảng không ném đi, lại lấy kiếm làm trung tâm, kết thành một đạo pháp trận cực mạnh.
Cho dù là trong nháy mắt đã đủ để hắn hoàn thành kết ấn, nhưng khi hắn muốn ném Tô Yên ra đã không còn kịp rồi.
Tuy rằng sau khi Từ Văn Trường phục hồi tỉnh thần lại đã đưa tay đi bắt Tô Yên, nhưng trong nháy mắt kế tiếp, huyết quang chảy thẳng xuống, đụng lên trên pháp trận Diệp Thiếu Dương bố trí, pháp trận không vỡ, thế nhưng dư ba theo độ nghiêng bốn phía chạy chồm xuống, trực tiếp đánh vào người Từ Văn Trường.
Từ Văn Trường kêu lên một tiếng đau đớn, cắn răng chịu đựng, khi lần nữa đi bắt Tô Yên, phía sau lại có luồng năng lượng cuốn tới.
Trong nháy mắt đầu tiên, chỉ bằng bản năng cũng có thể cảm giác được thế tiến công này mình không thể chống đỡ, không thể làm gì khác hơn là lánh qua một bên, nhưng không buông tha, lần thứ hai đi bắt Tô Yên.
"Bỏ đi Từ công, cô ấy ở chỗ này của ta vẫn an toàn chút!"
Diệp Thiếu Dương lên tiếng, nhìn về hướng phía sau Từ Văn Trường, chỉ thấy một cô nương cười tươi như hoa đi tới.
Từ Văn Trường thấy ánh mắt của hắn lướt qua nhìn hướng phía sau mình, cũng sửng sốt một chút, quay đầu nhìn lại, là Nhuế Lãnh Ngọc —— phải nói là Vô Cực Quỷ Vương đã di tới.
Quả nhiên bọn họ sớm đã bị theo dõi, tám phần mười là cố ý để cho Tô Yên lên Tu Di Sơn tiếp thu thần dụ, sau đó sẽ đến chặn bọn họ, thứ nhất giải quyết cô...
Diệp Thiếu Dương cũng là nhìn ra hết thảy những điều này, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy huyết quang phân giải trở thành vô số hạt nhỏ li tỉ, tổ hợp thành một sợi dây buộc, hình dạng tựa như chuỗi ADN, hoặc như là mũi khoan hình xoắn ốc, mà pháp trận Diệp Thiếu Dương kết thành ở phía trên, chính là mục tiêu của mũi khoan, thừa nhận năng lượng kinh khủng cực kỳ, pháp trận không bị nứt ra, nhưng ở dưới trọng áp không ngừng trầm xuống.
Diệp Thiếu Dương sống chết ngăn cản, trong lòng cảm thấy không thể hiểu được, Vô Cực Quỷ Vương rõ ràng ở đối diện, lúc này người đang công kích mình là ai? Hữu Quân sao?
Kết quả ở phía sau Vô Cực Quỷ Vương, quỷ xa ở trong một mảnh mây đen cũng đi tới.
"Diệp Thiếu Dương, Quỷ Vương nói thực lực ngươi không tệ, ta còn không tin, hôm nay mới biết y không nói khoác, ngươi là một nhân gian pháp sư, lại có thể có thực lực bực này, thật là cũng không dễ dàng..."
Là một giọng nói rất xa lạ, tiếp theo ở trong huyết quang, những hạt nhỏ đang xoay tròn hợp thành gương mặt, Diệp Thiếu Dương phải nhìn một hồi mới nhớ tới thân phận của hắn, là Minh Hà Lão Tổ không thể nghỉ ngờ.
Nỗi bất ngờ trong lòng lập tức tiêu thất.
Có thể hình thành áp bách mãnh liệt như vậy đối với mình, ở phe Quỷ Vương, ngoại trừ y cùng Hữu Quân, cũng chỉ có Minh Hà Lão Tổ.
"Cửu Thiên Huyền Nữ thực sự là có được không tốt chút công phu nào."
Vô Cực Quỷ Vương vừa nói vừa đi tới, lúc này mấy đạo quang hoa từ đàng xa bay tới, trong đó một xanh một trắng bắn thẳng về phía Quỷ Vương, chính là Đạo Phong và Dương Cung Tử.
Hai người quấn lấy Quỷ Vương, chiến đấu lập tức lại bắt đầu.
Từ Văn Trường ngây ra một lúc, quay đầu nói với Diệp Thiếu Dương: "Phải dùng hết mọi năng lực cứu cô ấy đi, cô ấy là hy vọng của tam giới!"
"Còn cần ngươi nói!"
Từ Văn Trường trực tiếp xông về quỷ xa. Hắn tuy rằng rất ít cùng người ta tranh đấu, nhưng dù sao cũng là đại lão thê đội thứ nhất của âm ty, cho dù không phải là đối thủ của Hữu Quân, trong khoảng thời gian ngắn cũng là không có vấn đề.
Song phương đi vào chiến đấu, cũng chỉ có mấy người này.
Cuộc chiến của những đỉnh cấp cường giả, nhiều người kỳ thực vô Oanh...
Pháp ấn dưới công kích kỳ huyễn của Minh Hà Lão Tổ rốt cục vẫn phải nát, sau đó huyết quang biến ảo hình dạng, như bóng với hình kéo tới phía Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương tập trung hoàn toàn tinh thần để chống đỡ, cảm giác áp lực từ từ gia tăng, nếu như lúc này có người xem cuộc chiến, trên tràng diện thấy Diệp Thiếu Dương thành thạo điêu luyện, nhưng chỉ có chính hắn hiểu rõ, mình không phải là đối thủ của Minh Hà Lão Tổ này.
Đây là chênh lệch tuyệt đối về thực lực, kỹ xảo các thứ, trong cuộc chiến đấu lệch cấp như vậy tác dụng không lớn.
Hơn nữa Diệp Thiếu Dương căn bản cũng không muốn đánh nhau, hắn muốn bỏ chạy chỉ là chạy không thoát, Minh Hà Lão Tổ vẫn như bóng với hình đuổi theo hắn, khởi điểm hắn còn vừa đánh vừa lui, mãi cho đến lối vào Quỷ Vực, bị Minh Hà Lão Tổ ngăn ở phía trước. Minh Hà Lão Tổ nắm chắc phần thắng, không nóng nảy cường công, hắn tựa hồ rất hưởng thụ trận chiến đấu này, một mực tiêu hao hắn, nhưng là tuyệt đối nắm trong tay cục diện, huyết quang tràn lan như mạng nhện gắt gao cuốn lấy Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương kỳ thực sợ nhất như vậy.
Đối phương nếu quả như thật sự tăng mạnh thế tiến công, tất nhiên sẽ có chỗ yếu, bản thân tìm cơ hội mạnh tay đánh một cú còn có cơ hội, giống như bây giờ từng chút một tiêu hao, chỉ cần không có ngoại lực tham gia, kết quả cuối cùng nhất định là bản thân như đèn cạn dầu mà chết... Kỳ thực nếu như chỉ có một mình mình, liều mạng trọng thương cũng không phải không có cơ hội đào tẩu, vấn đề là bản thân còn ôm Tô Yên, thực lực và phương diện tốc độ đều giảm đi, đây mới là trí mạng nhất.
"Ngươi cũng không lợi hại gì mấy, ngươi không lợi hại bằng Quỷ Vương, thậm chí so với sư huynh của ta cũng không mạnh hơn được bao nhiêu đã muốn bắt nạt ta như vậy." Diệp Thiếu Dương trong lòng lo lắng, bên ngoài vẫn ung dung như cũ, làm cho hắn đoán không ra thực lực của chính mình, đồng thời cũng là hấp dẫn lực chú ý của hắn.
"Không cần khiêu khích ta, lão phu ở Minh Hà khổ tu nhiều năm, thứ khác không được, chỉ được tính khí rất tốt."
"Ta rất hiếu kỳ, ngươi cùng Quỷ Vương đã đạt thành nhất trí hay chưa, giả sử các ngươi nắm trong tay tam giới, thiên hạ này làm sao chia."
"Chia 5-B." Minh Hà Lão Tổ lại bằng lòng trò chuyện cùng hắn.
"Ngươi cũng không mang họ Lô, chia 5-5 đến phiên ngươi?" Diệp Thiếu Dương tiếp tục nói: "Lô lão gia ta nói với ngươi, không phải là ta khiêu khích ngươi, ngươi cùng hắn chia 5-5 là không thể làm được, cho dù là chia 2-8 cũng không có phần của ngươi. Đây không phải là vấn đề địa bàn, ngươi phải biết rằng Quỷ Vương làm tất cả, căn bản cũng không phải là để giành địa bàn, thống nhất tam giới chỉ là kế hoạch sơ bộ của y, y muốn dùng quy tắc của mình để cải tạo tam giới, biến thành hình dạng như y mong muốn."
Nói đến đây hắn dừng lại một chút, quả nhiên Minh Hà Lão Tổ hỏi tới: "Thì sao hả?"
"Một khi để cho y làm được điều này, đến lúc đó mặc kệ ngươi có bao nhiêu địa bàn, đều sẽ trở thành cái đỉnh trong mắt y —— địa bàn nhỏ, ngươi không có thực lực chống lại y, địa bàn lớn, ngươi sẽ như Phong Đô đại đế, vốn dĩ Quỷ Vực bị y chiếm phân nửa, y còn chưa phải thấy đủ, còn đuổi cả đại đế xuống đài, cho dù ngươi lợi hại hơn nữa, cũng không căn cơ thâm hậu như đại đế ở âm ty, đến lúc đó y sẽ bỏ qua ngươi?"