Chương 3507: Tình Thế Hỗn Loạn (1)
Chương 3507: Tình Thế Hỗn Loạn (1)Chương 3507: Tình Thế Hỗn Loạn (1)
"Chuyện đó không gây trở ngại khi kết hôn, đây là quan hệ kiếp trước kiếp này, kiếp trước không cần biết cậu là ai, đời này cũng vẫn bản thân cậu."
Vừa nói cô vừa quay đầu nháy mắt với Diệp Tiểu Mộc, cười nói: "Cho nên cậu yên tâm đi, tôi vẫn có thể kết hôn. Được rồi, nói như vậy giống như lo lắng không ai thèm lấy mình vậy, tôi cũng không nói là muốn gả cho cậu."
"Ặc..." Diệp Tiểu Mộc bất ngờ không kịp đề phòng.
"Ha ha ha!" Vương Tiểu Bảo cười ha ha.
Đợi một hồi, khách quý lục tục đều tới.
"Ông lão ngồi ở giữa là ai vậy?" Diệp Tiểu Mộc nhìn thấy một ông lão mặc áo thời đường ngồi giữa vòng vây của một đám người, ngồi ở vị trí trung tâm nhất. Lúc ông ngồi xuống thời gian, những người khác đều đứng lên thăm hỏi.
"Ông lão đó là ai vậy?" Diệp Tiểu Mộc tò mò hỏi.
"Ngô Hải, lão đại đứng sau màn Thiên Hạ Hội, cũng là tổng bầu của Âm Dương Môn." Vương Tiểu Bảo nói.
Ông chính là Ngô Hải!
Diệp Tiểu Mộc nhớ lại hình như từng gặp trong một điển lễ nào trước đó, lại giống như chưa từng gặp, nói chung có nghe người ta nói qua, đây là một người cực kỳ lợi hại, ông lợi hại không chỉ ở thực lực cá nhân, chủ yếu cống hiến của ông là dùng thời gian mười mấy năm, để cho địa vị Âm Dương Môn từ từ tăng lên, đến mức độ hầu như có thể ngồi cùng hàng ngũ với Đạo Phật môn, vào trong này đương nhiên là có rất nhiều phần là vì tư lợi, nhưng mà công hiến đối với Âm Dương Môn cũng là không ai có được, cũng chính vì điều này, đã được các môn phái Âm Dương Môn lớn nhỏ ủng hộ, có được lực ảnh hưởng chưa từng có.
Nhưng mà những năm gần đây, cũng có tin nghe đồn lọt ra, nói hắn vẫn lợi dụng lực ảnh hưởng của mình để áp chế bọn thanh niên, nâng đỡ người của bản thân Thiên Hạ Hội —— chủ yếu là Lý Mộ Hiên, thông qua một loạt thủ đoạn củng cố địa vị thống suất của Thiên Hạ Hội ở trong chư phái Âm Dương Môn.
Đương nhiên cái này Diệp Tiểu Mộc cũng chỉ là nghe nói, đối với những tin đồn thị phi trong Pháp Thuật Giới hắn cũng không rõ lắm. Nhưng mà Ngô Hải vẫn luôn ở phía sau màn, không đồng ý trực tiếp tham gia bất luận tranh giành phe phái gì, ngày hôm nay ông đã tới đây, có thể cho thấy Ngô Hải ngồi xuống không lâu, sư huynh đệ Kiến Minh cũng đến rồi, đi theo phía sau là một nhóm thành viên Tam Giới Minh. Bọn họ vừa đi tới, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.
Kiến Minh vẻ mặt bình tĩnh, đi về hướng chỗ ngồi của mình, khi đi ngang qua bên cạnh Ngô Hải, nheo mắt nhìn ông, đột nhiên đi tới trước mặt ông, khom người nói rằng: "Ngô sư thúc, ngày hôm nay ngài muốn tới chủ trì công đạo sao?"
Ngô Hải hơi ngây ra một lúc, lập tức cười nói: "Pháp Thuật Giới vẫn luôn thái bình, nào có công đạo gì cần phải chủ trì."
"Trước kia không có, ngày hôm nay có thể sẽ có."
Kiến Minh cười cười, nói rằng: "Ta cũng không che giấu gì, ngày hôm nay Pháp Thuật Giới có biến đổi lớn, mong Ngô tiền bối có thể chuẩn bị đội ngũ."
Lý Mộ Hiên ở bên Ngô Hải định mở miệng, bị ngô Hải đè lại, nói rằng: "Hiền điệt, có một số việc, không đơn giản như ngươi nghĩ, trước đó ta đã khuyên ngươi, hôm nay ta vẫn muốn khuyên ngươi... Có một số việc chỉ cần ngươi không làm, tùy thời đều có thể làm, một khi ngươi làm, vậy cũng chỉ có hai loại khả năng thành công hoặc thất bại, mà lỡ như thất bại, sẽ không có cơ hội lật lại."
"Thế nhưng nếu không làm, vĩnh viễn sẽ không thành công." Kiến Minh cười cười, đi về hướng vị trí của mình.
Sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, tiếng chuông trước điện vang lên, trang nghiêm và du dương.
Tô Yên nghe tiếng Diệp Tiểu Mộc hít sâu, quay đầu nhìn hắn, nói rằng: "Cậu rất căng thẳng sao?"
"À, hơi hơi."
Tô Yên nắm tay hắn, nói rằng: "Không sợ, chúng ta có người chống sau lưng."
"Không sợ, ta chính là người chống sau lưng cho ngươi!" Kê Tử từ trong ba lô chui đầu ra nói chuyện , kết quả bị Tô Yên tàn nhẫn đậy lại.
Diệp Tiểu Mộc gãi đầu,"Không có gì, tôi căng thẳng là bởi vì... nhiều người quá, tôi thấy hơi ngượng ngùng."
Tô Yên không nói gì.
Tiếng chuông qua đi, Bạch Vi mặc hán phục cầm microphone chậm rãi đi tới ngay phía trước quảng trường, bắt đầu nói những lời dạo đầu vô dụng thế nhưng bất kỳ hoạt động gì cũng phải nói, sau đó mới chuyển đề tài, nói rằng“: "Naàv hôm nay triêu tân moi noười đến. là bởi vì á mât viêc chuvên rất trọng yếu quan trọng cần công bố... Ta sẽ đi thẳng vào vấn đề ba, Nhân thần quan thực sự là Nguyên Thần, chứ không phải Diệp Tiểu Mộc, cũng không phải Trần Hiểu Húc...
Chuyện này, trước đó đã có tin đồn truyền ra, làm mọi người suy đoán đủ kiểu, không khỏi khiến cho có người nghĩ bọn ta ở che giấu, trên thực tế chuyện này không có gì phải che dấu, ngày hôm nay tìm mọi người cùng nhau tới đây, chính là muốn nói rõ ràng chuyện này.
Vì sao nói Nhân thần quan thực sự là Nguyên Thần, mọi người suy nghĩ một chút, Nguyên Thần hai chữ này, không phải càng thêm phù hợp với thần dụ hơn sao, cái này trước đó đã giải thích, mọi người cũng đều biết, không cần thiết lặp lại lần nữa. Nhưng có việc cần phải giải thích một chút, trước đó ta công bố Diệp Tiểu Mộc và Trần Hiểu Húc hai người này là Nhân thần quan, thật sự là một hành động bất đắc dĩ, thứ nhất là để thăm dò những lực lượng tà ác, bảo vệ Nhân thần quan thực sự..."
Cô nói tới chỗ này, Vương Tiểu Bảo đột nhiên đứng lên nói rằng: "Nói cách khác, nếu có Vô Cực Quỷ Vương hay ai đó đến đây giết người diệt khẩu, kẻ phải chết cũng là hai người bọn hắn, Nhân thần quan thực sự Nguyên Thần có thể sống sót. Là như vậy sao?"
Hắn đột nhiên làm khó dễ, thoáng cái làm rối loạn tiết tấu nói chuyện của Bạch Vi, cô và đoàn người cùng nhau quay đầu nhìn về phía hắn.
Một số người lúc này mới phát hiện tồn tại của hai người bọn họ, quá kinh ngạc, châu đầu kề tai thảo luận.
Lúc ban đầu trong ánh mắt Bạch Vi hiện lên một vẻ bối rối, nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường, làm ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, gật đầu nói: "Không ngờ hai vị cũng tới, tuy rằng làm như vậy thật có lỗi với hai vị, nhưng là vì toàn bộ Pháp Thuật Giới thậm chí nhân gian... Thật sự là không có cách nào khác. Mong hai vị có thể hiểu cho."
"Ngươi giả bộ giống y như thật vậy!"
Những lời này không phải là Vương Tiểu Bảo nói, là một người phía sau Kiến Dương lên tiếng gây rối.
Bạch Vi làm bộ không có nghe thấy, tiếp tục nói: "Ta tin tưởng đại đa số đồng môn cũng sẽ hiểu được... Nhưng chúng ta thực sự suy nghĩ không chu toàn, chủ ý này lúc đó là do ta đề ra, phải trách ta... không liên quan đến Nguyên Thần, ai cũng biết ta là đệ tử Thiên Hạ Hội, ta thân là Cửu Thiên Huyền Nữ, có một số việc, phải luôn gánh vác trách nhiệm..."
"Ta nói tiếp, bởi vì sau lại xảy ra một việc, dẫn đến Trần Hiểu Húc trốn đi, Diệp Tiểu Mộc cũng hạ sơn ly khai, chúng ta bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là công bố chân tướng, hôm nay cũng đến phiên Nguyên Thần Nói đến đây, cô đột nhiên cất cao giọng, thân thể chuyển hướng về phía đại điện, lớn tiếng nói: "Cho mời Nhân thần quan thực sự Nguyên Thần thiên sư!"
Áo bào trắng, từ trong đại điện long hành hổ bộ đi tới, trong tay cầm theo một phất trần, nhìn tư thái thấy được trong sự bình tĩnh lộ ra một loại bỏ khí phách không phải ta thì là ai.
Hắn vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Bạch Vi đứng ở một bên nói rằng: "Còn có một điểm có thể chứng thực Nguyên Thần chính là Nhân thần quan, đó là tu vi, điểm này trước kia ta chưa nói, thần dụ trong đề cập tới một điểm, người có thiên phú cùng tu vi mạnh nhất, đó là Nhân thần quan... Mọi người đều biết, ở trong hàng đệ tử đời thứ hai, sư huynh Nguyên Thần thực lực có một không hai trong tam giới..."