Chương 3523: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (1)
Chương 3523: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (1)Chương 3523: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (1)
"Hay là để tôi đến đó một chuyến trước đã, Tiểu Cửu em đi cùng anh, đến Vân Nam, em thay anh đi gặp Đạo Phong, dù sao thực lực của em cũng đủ mạnh, anh và Vũ Tình đi xem tình huống bên chỗ cô ấy."
Tứ Bảo nói: "Hay là để tôi đi cho?"
"Tôi nghĩ vừa lúc có thể dẫn Tiểu Mộc cùng đi, tự mình dạy cho hắn một chút."
Lão Quách nói rằng: "Nếu đệ là Nhân thần quan, vậy lúc nào sẽ đi Tu Di Sơn tiếp thu chư thần lực?"
"Đi con khỉ, đệ đã đi mấy lần, lần nào cũng đều bị sóng đánh bật trở về."
Lão Quách nhíu nói rằng: "Không thể nào, nếu như đệ thực sự là Nhân thần quan, không lý nào không lên núi được."
"Đệ đã nói không phải là đệ mà, nhất định là Tô Yên đã lầm." Diệp Thiếu Dương nhún vai nói,"Nếu như đệ là Nhân thần quan, vậy thật là đáng sợ"
Một câu nói khiến đoàn người đều tò mò nhìn hắn.
Diệp Thiếu Dương nói tiếp: "Đệ còn chưa nói chuyện tuổi tác Nhân thần quan có hạn chế, chỉ nói một điểm, đệ bị phong ấn mười sáu năm mới trở về, trở về lại trở thành cái gì Nhân thần quan, nghe cũng có vẻ hợp lô-gic, nhưng mọi người có nghĩ tới điều này hay không: Nhân thần quan là chư thần tuyển trạch, là năm ấy mai phục phục bút vì thiên kiếp, cho nên... Ở đây có một lỗ thủng lớn vô cùng mọi người có nghĩ đến không?"
Đoàn người đều không hiểu gì mà nhìn hắn.
Lão Quách đột nhiên mở miệng: "Đệ muốn hỏi, giả như đệ chưa trở về, vậy đệ có còn là Nhân thần quan hay không?"
"Vấn đề là ở chỗ này!"
Diệp Thiếu Dương mạnh mẽ vỗ đùi, nói rằng: "Nếu nói Tiểu Mộc và Hiểu Húc, sau khi sinh ra bởi vì thiên phú nên được lựa, thậm chí trước khi sinh ra đã được lựa chọn, điều này đệ có thể hiểu được, nhưng đệ bị nhốt trong quá khứ mười sáu năm, trong mười sáu năm này, cũng không có ai nói gì về Nhân thần quan, lại đợi sau khi đệ trở về mới có, đây là trùng hợp hay là gì?
Quan trọng hơn là, giả như đệ vẫn bị vây trong quá khứ chưa về thì Sao, vậy ta vẫn là Nhân thần quan chứ? Nếu như đệ là Nhân thần quan, tam diđi há không nhải là vì đê mà bị châm trễ2 Nếu nhì đê không nhải Nhân thần quan... Vậy đã nói rõ thần dụ sẽ thay đổi."
Tiểu Cửu phân tích: "Mặc kệ anh có trở về hay không, Nhân thần quan cũng sẽ là anh, anh được chọn làm Nhân thần quan, đã nói lên anh nhất định sẽ trở về vào lúc này, không riêng gì anh, còn có Vô Cực Quỷ Vương, nếu như Quỷ Vương không trở lại, cũng không có cái gì gọi là thiên kiếp, cũng sẽ không cần phải có cái gọi là Nhân thần quan."
"Cho nên, đây hết thảy đều đã định trước? Quyết định để anh cùng Quỷ Vương trở về vào năm nay, cho nên thiên kiếp vẫn sẽ kéo dài, đây hết thảy đều đã được định trước. Hiểu ý của em không, tựa như một trình tự kịch bản gốc, từ vừa mới bắt đầu đã quyết định các hướng đi, một việc chúng ta tưởng bản thân khổ cực phấn đấu có được, kỳ thực đều là trời định, đừng nói chúng ta, cho dù là Quỷ Vương cũng chạy không thoát."
Tiểu Cửu lẩm bẩm nói tiếp: "Hắn đã trở về, cho nên thiên kiếp mới có thể trở lại, Nhân thần quan cũng là ứng kiếp mà sinh, hắn cho rằng đây hết thảy là do hắn thúc đẩy, kỳ thực chẳng qua hắn cũng chỉ là quân cờ, quân cờ của chư thần tạo hóa luân hồi..."
Ngô Gia Vĩ than thở: "Thật không biết Quỷ Vương nếu như hiểu được điều này sẽ suy nghĩ như thế nào."
Diệp Thiếu Dương nói: "Quỷ Vương ta không biết, thế nhưng ta rất sợ hãi, thậm chí cảm giác hết thảy những gì mình làm đều không có ý nghĩa gì nữa —— đều là chuyện đã định đoạt từ trước, làm hay không làm thì có ý nghĩa gì?"
"Nhưng nếu như đệ không làm gì hết, sự tình sẽ thúc đẩy phát triển như thế nào, tiểu sư đệ dù sao đệ cũng đừng nghĩ như vậy, ta không tin bất cứ chuyện gì đều đã được định sẵn, nếu không lấy đâu ra không gian song song?"
Tiểu Cửu tiếp lời: "Đúng vậy, sự lựa chọn của anh sẽ sinh ra kết quả bất đồng, điều này đã được nghiệm chứng."
"Chúng ta không nói chuyện này, tôi muốn nói là... Nói chung không cũng không biết nên nói như thế nào, quên đi, chuyện nên làm vẫn phải làm." Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười với mọi người.
Khi trời chạng vạng tối, Diệp Thiếu Dương lên núi một chuyện, gặp mặt Tô Yên và Diệp Tiểu Mộc, Tô Yên vẫn là bề bộn nhiều việc, nhưng mà cũng may đã không phải là một mình bận việc, ngoại trừ Diệp Tiểu Mộc và Vương Tiểu Bảo đang giúp đỡ, Tô Yên lại chọn lựa một nhóm người có khả năng cao lại đáng tin trong hàng đệ tử phục dịch, giúp đỡ mình xử lý sự tình các loại.
Rất nhiều công việc bàn giao đều lộ ra manh mối, điều quan trọng Hiệp Hội, hẹn được phần lớn trong số họ, ngày mai quay về Tam Thanh Sơn họp mặt trực tiếp.
Theo ý của Tô Yên, việc làm ăn các thứ của Pháp Thuật Hiệp Hội đương nhiên không thể gián đoạn, tốt nhất là không bị ảnh hưởng từ lần "thay đổi triều đại" này, cho đòi bọn họ tới gặp, một mặt là cho bọn hắn uống một viên thuốc an thần, về phương diện khác cũng phải cần nghe bọn hắn báo cáo đại thể về tình hình đầu tư, còn có phương diện dòng chảy tài sản ra vào các thứ.
Phương diện này Tô Yên không hiểu lắm, cũng may mấy đại lão vẫn luôn phụ trách công tác tài vụ và kế toán và quản lý đầu tư của Trung tâm hiệp hội, đều do Ngô Hải giới thiệu đã phần nào "quy thuận" ê-kíp mới, Tô Yên chỉ cần hiểu đại khái là được.
"Cảm giác này giống như là đột nhiên trở thành tổng tài của một xí nghiệp lớn." Tô Yên cười khổ oán giận cùng Diệp Thiếu Dương. Cô tranh thủ hai mươi phút, nói chuyện với Diệp Thiếu Dương một lát.
Diệp Thiếu Dương nói bản thân không có cách nào lên được Tu Di Sơn, Tô Yên cười nói: "Diệp thúc thúc ngay từ vừa mới bắt đầu thúc đã sai rồi, thúc luôn muốn dựa vào ngoại lực để lên núi, nhưng tình hình thật sự ở Tu Di Sơn là, ngoại lực càng mạnh, kích khởi phản kháng càng mạnh, đừng nói là thúc, cho dù là Vô Cực Quỷ Vương cũng đừng mơ lên núi."
Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này lập tức ngơ ngẩn.
"Không cần ngoại lực, lẽ nào chờ hoa sóng đánh tới sao, vậy thì sẽ không chịu nổi một kích."
"Đây là bẫy rập do chư thần bày ra, người thường tự nhiên sẽ bị đụng văng, nhưng nếu như là Nhân thần quan, căn bản không nên phản kháng, bằng không tàn niệm của chư thần sẽ tự động liệt thúc vào người bình thường, đối với thúc tiến hành công kích không khác biệt, thúc càng mạnh, sẽ nhận lại công kích càng cường, vĩnh viễn không lên núi được!"
Thì ra là như vậy!
Diệp Thiếu Dương sửng sốt một hồi lâu, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói rằng: "Vậy cũng không đúng nha, lần trước ta đưa Hiểu Húc lên núi, chính là cứng rắn xông qua a."
"Không thế nào, mọi người phát huy thực lực càng mạnh, gặp phải thế tiến công càng cường, nếu như dựa vào lực khoẻ mạnh là có thể lên núi, vậy cũng có thể trực tiếp đi diệt Quỷ Vương, còn làm cái gì Nhân thần quan."
Vì vậy Diệp Thiếu Dương kể lại tình hình vào hôm đó, Tô Yên suy nghĩ mêt chút nói rằno: "Tuv rằng tôi không biết Hiểu Húc đã trải aua điều nhưng rất có thể là một bước cuối cùng hắn đã bỏ qua chống cự, trái lại được chư thần công nhận xuất thân, lúc này mới có thể lên núi, thúc cho là thúc cứng rắn đi lên được, kỳ thực cũng không phải, nếu không thúc đi đẩy một cái nữa cho tôi xem?"
Diệp Thiếu Dương cảm thấy cũng phải, vốn dĩ hắn luôn cảm thấy chuyện này có lỗ thủng, nghe Tô Yên nói như vậy, rốt cuộc đã hoàn toàn hiểu ra.
"Cho nên có thể nói, ta có thể lên Tu Di Sơn bất cứ lúc nào?"
"Đương nhiên."
Diệp Thiếu Dương nhất thời có chút hơi kích động,"Trên núi có cái gì, à, phải nói là, ta sẽ gặp phải cái gì ở trên núi, tiếp thu chư thần lực sao? Lần trước Hiểu Húc từ trên núi đi xuống hình như cũng không có thay đổi gì?"