Chương 3525: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (3)
Chương 3525: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (3)Chương 3525: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (3)
Nói xong, Tạ Vũ Tình muốn xem thử phản ứng của Diệp Thiếu Dương, lại phát hiện cả buổi trời hắn không ngẩng đầu lên.
"Anh sao vậy, say xe à?" Cô gắng sức nâng đầu Diệp Thiếu Dương lên, lại kinh ngạc phát hiện vành mắt Diệp Thiếu Dương đỏ au, nhất thời ngơ ngác.
"Đừng nói với em là anh bị bệnh đau mắt hột nha."
Diệp Thiếu Dương cười gượng gạo, nói: "Tiểu thần côn, mười bảy năm rồi không được nghe biệt danh này, em khiến anh thoáng cái nhớ lại khi vừa xuống núi học đại học. Đậu móa nhoáng cái đã qua bao nhiêu năm."
Tạ Vũ Tình cũng có chút cảm động, lại nói: "Trước kia anh không phải kiểu người thích hồi ức quá khứ."
"Già rồi."
Ô tô chạy thẳng đến nhà Tạ Vũ Tình—— Diệp Tiểu Mộc không có ở nhà, vừa tiện Diệp Thiếu Dương ngủ ở phòng của hắn.
Sau khi vào phòng ngay từ đầu hắn còn có chút xa lạ, nhưng nhanh chóng cảm thấy quen thuộc, dạo một vòng đánh giá, chủ yếu là căn phòng của Diệp Tiểu Mộc, tìm kiếm hơi thở cuộc sống của con trai từ các vật dụng bên trong phòng.
Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau hơn chín giờ, Diệp Thiếu Dương rời giường rửa mặt, Tạ Vũ Tình đã bưng tới một dĩa bánh bao thật lớn, mùi thịt xông vào mũi.
"Mua ở đâu vậy?"
"Rất quen thuộc phải không, thử một miếng đi."
Vì vậy Diệp Thiếu Dương cầm lấy cắn một cái, mùi vị quen thuộc khiến cho hắn kêu lên,"Má ôi, là bánh bao thịt lớn, sáng sớm em đã vội đi mua, thật là có tâm he he, à không đúng, nơi này là Xuân Thành, lẽ nào cũng có bán bánh bao thịt lớn?"
"Vì sao nhất định phải là mua?" Tạ Vũ Tình nghiêng đầu cười với hắn.
Tuyết Kỳ nói: "Vũ Tình tự làm đó, làm cho ngươi ăn, hai bọn ta hơn sáu giờ đã thức dậy, còn không cảm kích à!"
"Không thể nào!" Diệp Thiếu Dương kêu to,"Cô ấy... cũng biết nấu ăn sao?"
"Nè anh đừng có khinh thường người khác có được không! Dầu gì em cũng làm mẹ rồi, làm cơm lẽ nào còn khó hơn so với bắt cướp?" Diệp Thiếu Dương cười ha ha nói: "Em đừng nói nữa, đối với em mà nói có khả năng làm cơm thật sự còn khó hơn so với bắt cướp.
"Tuyết Kỳ đem bánh bao vào lại nhà bếp đi, không cho anh ta ăn nữa."
"Đừng đừng, anh tin là được rồi đúng không?" Diệp Thiếu Dương vội vàng dùng hai tay giữ lại bánh bao.
Tuyết Kỳ đứng bên cạnh nói cho hắn biết, nguyên liệu bánh bao là trong một lần quay về Thạch Thành, Tạ Vũ Tình đi tìm ông chủ cửa tiệm kia xin công thức, vốn dĩ công thức này có bao nhiêu tiền cũng sẽ không bán, thứ nhất là tấm lòng thành của Tạ Vũ Tình, vốn là khách hàng cũ nhiều năm, thứ hai là vì quan hệ của tổ tiên hắn với Diệp Thiếu Dương... Tuy rằng bọn họ không hiểu rõ lắm, nhưng cũng cảm thấy hữu duyên, lúc này mới đưa công thức làm bánh cho cô.
Những năm gần đây, cô đã sớm học được cách làm cơm, vì bản thân cô công việc bận rộn, bình thường cũng hay nấu một nồi bánh bao thịt lớn để trong tủ lạnh, làm bữa sáng mỗi ngày cho Diệp Tiểu Mộc, ngày hôm nay cũng là vì có Diệp Thiếu Dương mới cố ý làm cho hắn...
Diệp Thiếu Dương trong lòng cảm khái không nguôi, quay đầu nhìn Tạ Vũ Tình, cô lại có chút xấu hổ mà cúi đầu.
Diệp Thiếu Dương ăn uống thoải mái, một bữa sáng ăn hơn mười cái bánh bao thịt, Tạ Vũ Tình cũng ăn mấy cái, dọn dẹp xong thì đi ra ngoài, Tuyết Kỳ không muốn làm kỳ đà, muốn kéo theo Qua Qua cùng ở nhà xem tỉ vi, Diệp Thiếu Dương không đồng ý.
"Hay là cùng đi đi, chuyện này có thể rất nghiêm trọng, không chừng sẽ có việc dùng đến các ngươi."
"Ngươi đang ra lệnh cho ta sao?" Tuyết Kỳ mở to đôi mắt khiêu khích nhìn hắn.
Diệp Thiếu Dương cười khổ,"Ta nào dám, trong số nhiều người như vậy, chỉ có ngươi là ta ra lệnh không được, coi như ta nhờ ngươi được không, tiểu thư?"
"Vậy cũng có khác gì mấy!"
Tuyết Kỳ lúc này mới hài lòng đứng lên, vào nhà vệ sinh trang điểm.
Tạ Vũ Tình khó chịu nói: "Anh nhờ vả cô ấy làm gì, anh mua cho cô ấy một ly kem, cô ấy sẽ ngoan ngoan đi theo anh."
"Ta bất kham đến như vậy sao?" Tiếng phản đối của Tuyết Kỳ truyền ra từ trong nhà vệ sinh.
"Còn nói là không phải đi!" cô ấy ra ngoài đi bộ, không biết là tên biến thái hay là bọn buôn người nhắm trúng cô, nói sẽ dẫn cô đi ăn kem, cô ấy cảm thấy cũng được, cứ vậy mà đi theo, đi ngang qua một cửa hàng thì đòi họ mua kem cho ăn, người ta muốn dụ dỗ cô đi, nên không ngừng mua cho cô, sau cùng đi theo đến nhà người ta, đã ăn hơn hai mươi ly kem, họ phải trói cô ấy lại, cô cũng không giãy giụa, mãi cho đến khi ăn hết kem rồi động thủ đánh ngã họ, sau cùng bọn em tính thử, dọc trên đường đi đã ăn hết ba mươi ly kem của người ta."
Diệp Thiếu Dương cười mếu, phần tử phạm tội này trong lòng hẳn là cũng rất bực bội.
"Này, cô đừng chuyện gì cũng kể hết ra như vậy chứ, ngày hôm đó thực sự là ta không có tiền!"
"Ngày hôm nay cô có tiền sao? Một mình cô ở nhà quanh năm không biết xấu hổ còn nói?"
"Thôi nha, mấy năm nay tôi giúp cô chăm con giặt quần áo làm cơm, mướn một bảo mẫu cũng phải tốn tiền mà, hiếm có người nào được như tôi"
Hai người đấu khẩu vài câu, Tạ Vũ Tình đi lấy xe, chờ Tuyết Kỳ thu dọn xong, mọi người cùng nhau ra ngoài.
Tạ Vũ Tình chạy chiếc xe việt dã của mình, mang theo ba người bọn họ chạy tới địa điểm xảy ra chuyện, trên đường lấy ra một túi tài liệu thật dày ném cho hắn,"Sáng sớm hôm nay em đặc biệt nhờ Tể Thịnh đưa tới, anh xem thử, những vụ án từng xảy ra đều nằm ở đây."
Diệp Thiếu Dương mở túi hồ sơ, vừa rút ra tài liệu ra vừa nói: "Đây là thời đại nào rồi, sao còn dùng hồ sơ giấy như vậy, tốn tiền quá."
"Nói anh cũng không hiểu, anh mau xem đi."
Diệp Thiếu Dương cảm giác cảnh này rất quen thuốc, năm ấy không chỉ một lần mình và Tạ Vũ Tình cùng đi điều tra án kiện, đều là cô lái xe còn mình xem hồ sơ, cảm giác đã lâu lắm rồi.
Hồ sơ có giấy tờ còn có ảnh chụp, Diệp Thiếu Dương xem qua một lượt, Tuyết Kỳ ở bên cạnh nói: "Ngươi xem cái này sao bằng ta trực tiếp nói cho ngươi biết, nước đó chắc chắn là nước Ấm Thủy Hà, cảm giác của ta sẽ không sai đâu, hơn nữa ta có thể cảm giác được dưới đáy nước sâu có... sinh linh gì đó trong Ấm Thủy Hà, nhưng mà ta không dám xuống phía dưới quá sâu."
Diệp Thiếu Dương cau mày nói: "Ngươi chưa từng sống trong Ấm Thủy Hà, làm sao nhận ra khí tức Ấm Thủy Hà?"
"Ta chưa từng sống ở đó, nhưng thân thể này từng sống ở đó." quỷ dạ xoa, vốn là sinh linh cường đại sinh trưởng ở Âm Thủy Hà, tuy rằng nguyên thần bị diệt, nhưng còn có "ký ức cơ thể ", những thứ này đều truyền cho Tuyết Kỳ.
"Anh thấy thế nào?" Tạ Vũ Tình quay đầu liếc mắt nhìn Diệp Thiếu Dương.
"Không thấy thế nào hết, anh nghĩ không có khả năng là Ấm Thủy Hà."
"Này!" Tuyết Kỳ la lên.
Diệp Thiếu Dương khoát khoát tay nói với cô: "Không phải ta hoài nghỉ ngươi, chỉ là Ấm Thủy Hà xuất hiện ở nhân gian... Ngươi tự mình suy nghĩ xem chuyện này khó tin ra sao, hiện tại ta cũng không suy đoán điều gì, đợi lát nữa nhìn thấy rồi sẽ biết."
Diệp Thiếu Dương tiếp tục xem tư liệu, tổng cộng có hơn mười địa phương "biến chất", lớn nhỏ đều có, đa số đều là ở trong núi sâu không có người sống, bị phát hiện là bởi vì có sơn dân ở cách đó không xa vào núi hái thuốc, phát hiện trên núi thỏ rừng, gà rừng các loại động vật đều trở nên rất kỳ quái, gặp phải người cũng không bỏ chạy, cứ đứng yên như khúc gỗ, hoặc là sẽ chạy rất chậm, sơn dân bắt mấy con về nhà ăn, đun sôi lên mới phát hiện thịt đã thúi, căn bản không ăn được.