Chương 3529: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (7)
Chương 3529: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (7)Chương 3529: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (7)
Tạ Vũ Tình nắm tay Diệp Thiếu Dương, ra sức dụi dụi hai mắt, thích ứng một hồi lâu mới từ từ có thể thấy được mọi thứ, trước mắt một mảnh tối đen như ban đêm, nhưng lại không giống với buổi tối, mà cảm giác giống như buổi tối mang theo mắt kính râm, nhìn kỹ là từng đốm từng đốm "sương mù" hiện lên xanh biếc giữa bóng tối, từ trong nước không ngừng dâng lên, chậm rãi lưu động lên trên và về phía đông.
"Trời ạt"
Đây là lần đầu tiên Tạ Vũ Tình nhìn thấy cảnh tượng đồ sộ như vậy, ngay lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Diệp Thiếu Dương nói: "Cho nên anh nói rồi mà, đây không phải là tà vật làm, chí ít không phải là một tà vật làm."
"Không chừng không phải là tà vật bình thường?"
"Tà vật không bình thường cũng không được, muốn bày ra trận thế lớn như vậy, trừ phi là Quỷ Vương tự mình làm." Diệp Thiếu Dương phun ra một hơi, lắc đầu, quay đầu vừa định nói gì với Qua Qua, trong nước truyền đến một chuỗi tiếng bọt nước phát động.
Là những nhân loại và động vật nãy giờ vốn không nhúc nhích, làm như ngửi được khí tức của loài người, bắt đầu chậm rãi du động hướng về phía bên này.
Lúc này nhóm người mới phát hiện tà vật cũng không chỉ nổi trên bề mặt nhiều như vậy, hóa ra dưới nước vẫn còn tiểm ẩn rất nhiều, lúc này lần lượt nổi lên.
Diệp Thiếu Dương tỉ mỉ đánh giá, thật đúng là loài động vật nhỏ nào cũng có, cũng khó trách, đây dù sao cũng là ngọn núi, phụ cận ngọn núi động vật nhỏ chỉ cần là đến nơi đây uống nước, đều khó mà thoát được một kiếp.
"Thấy không, không có côn trùng, cũng không có chuột, nhỏ nhất là mèo hoang. Biết tại sao không?"
Không đợi có người trả lời, Diệp Thiếu Dương tự nói: "Nơi này âm khí quá mạnh mẽ, chỉ có sinh linh hình thể đủ lớn trong cơ thể mới có đầy đủ dương khí, để sinh ra phản ứng cùng âm khí nơi đây, quá trình dương khí bị tiêu hao, sẽ làm sinh linh chết đi đồng thời biến thành tà vật, dương khí trong cơ thể càng mạnh, quá trình này càng dài, chuyển hóa thành tà vật cũng cường đại hơn, tựa như những ai từng nuôi cá đều biết, ngư trùng — chính là con bọ gậy, chỉ dùng để làm mồi cho cá, thế nhưng cá quá nhỏ. na#ứ@c lai sẽ bỉ bo aâv cắn chết " Tuyết Kỳ cau mày nói: "Ngươi lấy ví dụ này thật là không ra sao cả."
"Ta vừa mới nghĩ ra tức thì, hay là ngươi thử nghĩ ví dụ khác tốt hơn đị?"
"Hồi học môn Ngữ Văn giáo viên chết sớm, không biết."
"Chắc là ngươi chưa từng đi học đâu nhỉ?"
Tuyết Kỳ lập tức trừng mắt,"Diệp Thiếu Dương, ngươi đang sỉ nhục chỉ số thông minh của ta sao?"
Tạ Vũ Tình kêu lên: "Thôi hai người nói xong chưa, bọn nó lên tới đây rồi kìa, mấy người cũng mặc kệ đúng không?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Có anh ở đây, chút tà vật ấy có gì phải sợ."
"Biết anh đối phó được, nhưng nhiều tà vật như vậy cùng tới, tóm lại cũng có chút da đầu tê dại a."
"Ta đây sẽ đi luyện tay luyện chân một lát!"
Không đợi Diệp Thiếu Dương sai bảo, Qua Qua xông tới trước hết.
Những tà vật này vốn hành động rất thong thả, thế nhưng khi tiếp cận đến một khoảng cách nhất định cùng Qua Qua, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, bỗng dưng vọt tới, một số miêu yêu thậm chí còn bay lên trời.
Nhưng mà... đẳng cấp thực sự quá chênh lệch, Qua Qua đối mặt những tà vật này, quả thực giống như là quái vật chơi game đánh cho hết màn, cứ một chưởng nối tiếp một chưởng, những tà vật này sau khi chết, tất cả đều nổ tan tỉnh phách, bay đi âm ty.
"Không nên diệt hồn, lưu lại mấy con sống!" Diệp Thiếu Dương hét lên với nó.
"Không liên quan tới ta, bọn họ hồn phách đều đã tản ra, thân thể vừa bị thương, hồn phách cũng nát theo."
Có chuyện như vậy sao?
Diệp Thiếu Dương kinh ngạc, mơ hồ nghĩ tới điều gì.
Qua Qua vừa đánh vừa đi, không bao lâu sau đã đi tới bờ nước, Tuyết Kỳ hô lên với hắn: "Ngươi cẩn thận một chút!"
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe rầm một tiếng, một quái vật lớn từ trong nước lao tới, còn chưa thấy rõ dáng dấp, đã nhìn thấy một cái miệng rất lớn, há ra ngậm lấy Qua Qua, rơi vào trong nước.
"Á!" Tạ Vũ Tình la hoảng lên.
"Đừng sợ." Diệp Thiếu Dương vỗ về cô, quả nhiên vài giây sau, ở cách nơi Qua Qua rơi xuống nước không xa, mặt nước bắt đầu lật lên sóng lớn, là Qua Qua, nó lau lau nước trên mặt, hét ầm lên với Tuyết Kỳ: "Sao ngươi không nói trước là còn có thứ lớn đến thế!"
"Ta còn chưa kịp nói, ngươi đã bị người ta nuốt mất, ta còn cách gì để nói!"
"Đó là cái gì?" Diệp Thiếu Dương hỏi.
"Không biết, sau khi bị ta giết chết nó đã chìm thẳng xuống dưới, hình dáng giống như cá trê, thế nhưng có hai cái đùi, ta muốn lôi nó lên trên, nhưng nó vẫn cứ chìm xuống, phía dưới thực sự quá tối, sau lại ta không tìm thấy."
Tuyết Kỳ nói: "Ta cũng có gặp, phía dưới còn có rất nhiều, cảm giác rất giống linh châu ngư trong Ấm Thủy Hà."
Linh châu ngư... Diệp Thiếu Dương trong lòng khẽ giật mình, thứ này tuy rằng hắn chưa từng thấy bao giờ, thế nhưng có đọc ở trong sách —— danh tự sinh linh Quỷ Vực đều do pháp sư nhân gian đặt, bắt đầu từ cổ đại đã không ngừng có pháp sư nhiệt tình làm chuyện này, xuống Quỷ Vực tìm các loại sinh linh, đặt tên cho bọn nó, sau đó liệt kê các hình thái đặc thù, tổng hợp thành sách, lưu truyền cho đời sau, bởi vì Quỷ Vực là nơi tràn ngập nguy hiểm, trong quá khứ pháp sư chết khi làm chuyện này không phải số ít, nhưng vẫn có người làm, vì để pháp sư hậu đại trong tương lai lỡ như gặp phải những tà vật này, chí ít biết đó là cái gì, nên đối phó thế nào.
Đây là công đức lớn lao.
Lúc ban đầu Sơn Hải Kinh cũng đã được hình thành như vậy.
Thế nhưng sinh linh Quỷ Vực rất nhiều, cho tới hôm nay cũng chưa có chép xong, trước kia Diệp Thiếu Dương có nghe Thanh Vân Tử nói, dè dặt phỏng đoán, hiểu biết của nhân gian đối với các sinh linh Quỷ Vực, tối đa không quá hai phần mười.
Còn tám phần mười sinh linh kia, pháp sư nhân gian chưa từng gặp, hoặc có gặp cũng không còn mạng để ghi lại tên.
Càng đến gần Thái Âm sơn, sinh linh nhân loại không biết lại càng nhiều hơn.
Nhưng mà linh châu ngư này, Diệp Thiếu Dương có gặp ở trong sách, là một loại cá số lượng không phải là hiếm nơi Ấm Thủy Hà, trong sách nói cái đầu của nó rất lớn, chiều dài chừng năm ba thước, trong miệng mọc đầy răng nhọn, hình dạng có vài phần tương tự như cá trê của nhân gian, thế nhưng mọc thêm hai cái đùi, có thể đi lại ở trên bờ, bởi vì trong cơ thể có linh châu, có thể hội tụ âm khí, cho nên gọi là linh châu ngư.
Nhưng mà loại cá này mặc dù cái đầu lớn, thế nhưng thực lực lại khá Thủy Hà thường tìm giết bọn nó để cướp đoạt linh châu, cho nên bọn nó thông thường đều hoạt động nơi nước sâu, không dám thò đầu ra.
Diệp Thiếu Dương tỉ mỉ nhớ lại dáng dấp thứ lúc nãy vừa nhảy lên, đáng tiếc thời gian lộ diện quá ngắn, mình lại không chuẩn bị nên không nhìn thấy rõ chút nào.
Giả như... thật sự là linh châu ngư, như vậy vấn đề đã xuất hiện rồi: sinh linh Quỷ Vực, sao lại xuất hiện ở nhân gian?
Nếu như là trước đây, Diệp Thiếu Dương nghe nói tới chuyện như vậy, tuyệt đối sẽ xem là chuyện mơ tưởng hão huyền, dù sao âm dương cách xa nhau, người thường nơi nhân gian không cách gì đi đến Quỷ Vực, sinh linh Quỷ Vực cũng không tới được nhân gian, bằng không thế giới này đã sớm loạn tung lên rồi.
Nhưng lúc này thiên kiếp giáng xuống, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, Diệp Thiếu Dương trầm ngâm một lát, hỏi Tuyết Kỳ: "Trước đó ngươi có thấy rõ không? Chắc chắn chứ?"
"Không chắc chắn, ở phía dưới ta thấy không rõ lắm, lúc ta muốn nhìn cho kỹ, bọn nó đều chạy mất, bơi tới khu vực nước sâu, sâu không thấy đáy ta không dám xuống phía dưới, sợ sẽ bơi tới Quỷ Vực."
Diệp Thiếu Dương nghe xong lời của cô, nhớ ra điều gì đó, hỏi Tạ Vũ Tình: "Đập nước này sâu bao nhiêu?"