Chương 3530: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (8)
Chương 3530: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (8)Chương 3530: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (8)
"Em đã điều tra hồ sơ, đập nước này sâu trung bình ba mét, nơi sâu nhất là gần năm mét, với quy mô một đập nước, coi như là rất sâu rồi."
Diệp Thiếu Dương không để ý, hỏi Qua Qua: "Lúc nãy ngươi lặn xuống có sâu tới năm mét không?"
"Ôi, đâu chỉ năm mét, để bắt xác cá kia, chí ít phải xuống đến hai ba mươi mét!"
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn về phía Tạ Vũ Tình, Tạ Vũ Tình nói: "Đừng nhìn em, tin tức này của em không có vấn đề gì hết, trước đó Tuyết Kỳ cũng nói như vậy, cảm giác không thấy đáy."
Lúc này những sinh linh bị tà hóa tụ lại không ít, Diệp Thiếu Dương không để Qua Qua đi tới đó, tự mình rút kiếm ra, ở trên bãi cát trước mặt bọn họ tùy ý vẽ vài đường, để cho mọi người lui về phía sau, những tà vật này nhào tới phía trước, kích hoạt pháp trận, linh khí bay vụt, tựa như có có một mũi dao nhọn vô hình, chém tơi tả những tà vật này này.
Bất luận tới nhiều hay ít, kết quả đều giống nhau, đối mặt những nét vẽ phù trận giản đơn của Diệp Thiếu Dương chúng nó không còn sức đánh trả chút nào.
Tạ Vũ Tình nhìn đến trợn mắt hốc mồm.
"Được rồi chúng ta bàn chính sự nào, Tuyết Kỳ, lần trước ngươi xuống đến bao sâu?"
Tuyết Kỳ suy nghĩ một chút nói rằng: "Mấy chục mét lận."
"Nói cách khác, vùng nước này vốn chỉ sâu tối đa năm mét, hiện tại đã biến thành mấy chục mét thậm chí sâu hơn?"
Tuyết Kỳ nói: "Đại khái là kết nối với Ấm Thủy Hà, ta đã nói mấy lần các ngươi không tin thôi."
"Cho tới bây giờ ta vẫn chưa tin a, nhưng không thể kết luận như thế, chuyện này cần được xác nhận." Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút nói rằng: "Ta nên tìm Chanh Tử đến đây, để cho cô ấy đi xuống phía dưới thăm dò nơi này nước sâu cỡ nào."
Lập tức định ấn hồn ấn của Chanh Tử, Tuyết Kỳ nói rằng: "Đừng tìm cô ấy, cô ấy là sinh linh nhân gian, tuy rằng kỹ năng bơi giỏi, nhưng cũng hữu hạn, Ấm Thủy Hà bề ngoài không có gì, thế nhưng sau khi xuống tới mấy chục mét, phía dưới âm khí càng ngày càng nồng nặc, sinh linh thông thường sẽ không chịu được, hơn nữa ở chỗ sâu hàn lãnh cực độ, chỉ có số ít sinh linh Quỷ Vực một mực sống trong nước sâu mới có thể thích ứng, bản tôn ta là Thiên la dạ xoa chính là một trong số đó, cho nên thật sự muốn xuống nước sâu, ta thích hợp hơn so với Chanh Tử. Đương nhiên, thật ra thích hợp nhất là Mỹ Hoa, cô ấy là Hà Cơ, tiếc là cô ấy đã mất."
Mỹ Hoa... Nghe thấy cái tên này, trong lòng Diệp Thiếu Dương nhói lên một cái, nhanh lên đè lại nỗi thương cảm, nói rằng: "Nếu như ngươi xuống dưới, sẽ gặp nguy hiểm chứ?"
"Đương nhiên, phía dưới Ấm Thủy Hà vật gì cũng có, có những thứ ta còn chưa từng nhìn thấy, nhưng mà có thể thử một lần."
"Vậy khổ cực ngươi đi xuống một chuyến vậy."
"Chuyện của mình, không có gì cực khổ, nhưng mà làm như thế mục đích là gì chứ?"
"Nếu như không dò được đáy, vậy bắt một sinh linh chỉ Ấm Thủy Hà mới có lên đây, ta muốn xác nhận nơi nay có phải thật sự kết nối với Ấm Thủy Hà hay không, mới có thể quyết định bước tiếp theo nên làm gì."
Tuyết Kỳ gật đầu, đứng dậy chém giết những tà vật xung quanh để đi tới, sau đó tung người nhảy xuống nước.
"Cô phải cẩn thận đó nha!"
Tạ Vũ Tình nhìn bóng lưng của cô, không yên tâm hô một tiếng, nhìn Tuyết Kỳ nhảy xuống, một lúc sau, có chút lo lắng hỏi Diệp Thiếu Dương: "Sẽ gặp nguy hiểm chứ?"
"Không đến mức đó đâu, cho dù có nguy hiểm cũng có thể chạy thoát."
Tạ Vũ Tình thở dài nói: "Con bé này gần đây tâm tình không bình thường, sau này trở về phải quan tâm nhiều hơn."
Diệp Thiếu Dương nói: "Vấn đề của cô ấy không thể nào chỉ an ủi vài câu là có thể giải quyết."
"Nói vậy là sao?"
"Lúc nãy em vừa gọi cô ấy là 'con bé này', nói rõ bình thường em đều xem nó như con gái?"
"Chuyện này... Tuy rằng em biết linh hồn của cô ấy đã lớn, nhưng nhìn cô ấy vẫn là một bé gái, có đôi khi không khỏi xem cô ấy như một đứa trẻ. Hơn nữa chính tính cách cô ấy biểu hiện ra cũng rất trẻ con."
Diệp Thiếu Dương than thở: "Cho nên tất cả mọi người xem cô ấy như trẻ con, đây là điều khiến cô ấy buồn bực nhất, trước kia chúng ta lơ là, đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ một chút, nếu để cho chúng ta đột nhiên biến thành đứa trẻ, mỗi ngày đều bị người ta đối xử như con nít, đựng rất cao."
Tạ Vũ Tình than thở: "Thực sự em cũng không biết làm sao a, ta cũng đi tìm Lão Quách hỗ trợ nghĩ cách, ông ấy cũng không có cách gì, những chuyện như thế này có lẽ chỉ có anh có thể làm được, nhưng anh mãi không trở về..."
"Được rồi. Hiện tại anh đã trở về, chuyện này giao cho anh."
Tạ Vũ Tình mắt sáng ngời,"Anh có cách sao?"
"Không có, nói thật chuyện này rất phiền toái, nhưng mà trên đời này cũng không có gì chuyện gì thật sự không làm được, đợi xử lý xong chuyện này anh sẽ từ từ nghĩ cách."
Tạ Vũ Tình nghe hắn nói như vậy, hết sức vui vẻ, nói rằng: "Em biết anh cũng không thân thiết với Tuyết Kỳ như mấy người khác, nhưng cô ấy rất thân với em, cô ấy sống chung với em nhiều năm như vậy, cũng coi như là con gái anh đi, cho dù là con gái nuôi cũng được ha, à không được! Em còn nhớ khi xưa anh từng chụp ảnh cô ấy mặc áo ngủ, nếu như là con gái nuôi, vậy chính là ông bố cầm thú rồi!"
Đây đã là chuyện của bao nhiêu năm trước, tới bây giờ cô ấy vẫn còn nhớt
Diệp Thiếu Dương thực sự hết chỗ nói rồi.
Trong lúc hai người nói chuyện trên trời dưới đất, thời gian vẫn đang trôi đi, Diệp Thiếu Dương nhìn điện thoại di động thấy đã qua hơn mười phút, Tuyết Kỳ còn chưa thấy đi lên, khó tránh khỏi có chút sốt ruột, kêu Qua Qua xuống nước tiếp ứng.
Sau khi Qua Qua xuống phía, hai người lại tiếp tục chờ ở trên bờ.
Tạ Vũ Tình nói rằng: "Ở đây anh là người lợi hại nhất, sao anh luôn phái người ta đi làm việc, còn mình ngồi nhìn?"
"Anh đi, ý em là kêu anh tự mình xuống nước?"
"Có gì không được sao?"
"Người ta là nhân loại đó đại ca ơi, anh xuống nước sẽ chết đuối."
"Nơi này có bình dưỡng khí."
"Vậy cũng không được a, ở dưới nước anh không là gì cả, Tuyết Kỳ có thể một mình đấu với năm người như anh."
"Ồ, em còn tưởng anh là vạn năng cơ."
"Vạn năng cũng là từ cơ sở nhân loại mà lên, anh cũng không biết cưỡi mây đạp gió hô phong hoán vũ, xuống nước cũng sẽ bị chết đuối bị súng bắn ñna eẽế chết " Tạ Vũ Tình nghiêng đầu nhìn hắn,"Vậy trong chuyện này, anh có thể làm gì nào?"
"Anh có thể làm được nhiều thứ, nhưng mà phải chờ điều tra hiểu rõ hơn nữa đã."
Hai người đang nói chuyện, phía trước cách đó không xa trên mặt nước bắt đầu có hoa sóng lẩm nhẩm, hai người lập tức không nói gì nữa, chăm chú quan sát, nhưng bọt nước chỉ lẩm nhẩm, chứ không có ai đi lên, Diệp Thiếu Dương hoài nghỉ phía dưới đang có chiến đấu.
Hắn ấn hồn ấn, phát đi tín hiệu tìm kiếm Qua Qua và Tuyết kỳ, hai người lục tục hồi đáp tín hiệu, biểu thị tất cả bình thường, Diệp Thiếu Dương yên lòng, nói với Tạ Vũ Tình tin tức này, Tạ Vũ Tình cũng thở ra một hơi dài, khôi phục thú vui muốn nói chuyện, nói rằng: "Anh mới vừa nói nếu trúng đạn anh cũng sẽ chết, thật hay giả vậy."
Diệp Thiếu Dương vô cùng khiếp sợ mà nhìn cô,"Em mới quen anh ngày đầu tiên sao, anh là đầu đồng tay sắt sao?"
"Sặc, không phải mười bảy năm nay anh bế quan đã tiến hóa rồi sao, em tưởng là..."
"Tưởng anh là quỷ à! Rốt cuộc anh vẫn còn là một nhân loại, anh cũng không phải tà vật!"
"Vậy nhân loại thì thiệt thòi nhỉ?"
"Nói như thế nào nhỉ, nhân loại có ưu thế của nhân loại, sau này trở về em sẽ thấy, ây da, em đã theo anh nhiều năm như vậy, sao anh thấy em giống như lính mới vậy."