Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3524 - Chương 3531: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (9)

Chương 3531: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (9) Chương 3531: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (9)Chương 3531: Quỷ Vương Bắt Đầu Hành Động (9)

"Dù sao em cũng không phải pháp sư." Tạ Vũ Tình nhún vai, lại nghĩ tới điều gì, hỏi: "Được rồi, giờ em mới nhớ ra, anh nói người đó... Thằng bé đó tên là Nguyên Thần đúng không, lần này nó thất bại, vì sao không trả thù anh, cho dù đánh không lại anh, có thể dùng súng, nếu như sợ chịu trách nhiệm, có thể mướn một sát thủ hay gì đó, đúng không, anh có lợi hại đến mấy thì người ta bắn lén sau lưng chẳng phải cũng chết sao?"

"Em nói thử xem, giết chết anh nó sẽ được lợi gì? Anh biến thành quỷ sẽ không tìm nó? Hiện tại nó chỉ là đánh mất địa vị, không trở ngại nó làm chuyện khác, tuy rằng có thể nửa đời sau sẽ hơi ấm ức. . Có thể nó sẽ chuyên tâm tu luyện, chờ cơ hội báo thù, nếu nó giết anh, vậy thì phải giết cho chết hẳn, nếu như anh không chết, nó sẽ chết thảm hại hơn, nói chung không thể có kết cục tốt, nó cũng không phải đứa ngốc, tại sao phải làm như vậy?"

"Vậy... Lỡ như có chuyện ngoài ý muốn, một người thật sự muốn giết người, thế nào cũng sẽ có cơ hội. Đến lúc đó thần không biết quỷ không hay, cũng không ai hoài nghỉ đến nó đúng không?"

"Thuận theo đại đạo trời ban ân huệ, chấp mê bất ngộ trong lòng có quỷ, làm chuyện xấu sau khi chết vẫn phải trả nợ, hơn nữa còn phải trả lại gấp mấy lần, hắn không dám, hơn nữa em thật sự cho rằng bắn lén có thể giết chết anh? Anh không đỡ được thì không biết trốn sao?"

"Anh có thể trốn đạn?" Tạ Vũ Tình nghỉ ngờ thật sự.

"Không tin? Không phải em có súng sao, thử một cái là biết ngay."

"Bỏ đi, lỡ như bắn chết anh Tiểu Mộc sẽ không có cha.

Hai người đang tám chuyện thì trên mặt nước phía trước bọt nước cuồn cuộn lớn hơn, từ phía dưới xuất hiện màu phơn phớt đỏ giữa sắc đen, Diệp Thiếu Dương nhìn, nghĩ tám phần mười là máu loãng.

Phich!

Một bóng người nhảy ra khỏi mặt nước, là Qua Qua, đáp thẳng xuống bờ, theo sát đó Tuyết Kỳ cũng nhô đầu ra khỏi nước, tay đang kéo một thứ gì đó to lớn trắng bóng, cứ kéo mãi tới chỗ nước cạn gần bờ, sau đó bơi thẳng đến nơi xa xa.

"Ngươi đi đâu đó?" Diệp Thiếu Dương hô lên.

"Ta tìm một chỗ hong khô quần áo."

Chơi trò gì vậy? Muốn hong khô quần áo sao phải quay lưng lại với người khác? Diệp Thiếu Dương đi tới chỗ cự vật bị cô tha lên bờ —— lúc này tạp binh tà vật trong đập chứa nước đã bị thanh lý sạch sẽ, trên dưới quan sát, giống như là một con cá to lớn, trắng bóng, lại mọc ra một thứ giống như đầu người, mặt mũi dữ tợn, giống như La sát ác quỷ trong truyền thuyết.

"Đã chết rồi sao?"

"Chết rồi, nhưng khá tốn sức." Qua Qua đi tới, nâng đầu quái vật kia lên, cố sức tha lên chỗ nước cạn gần bờ.

Thân thể quái vật bắt đầu toát ra khí màu trắng, thân thể đột nhiên tan chảy hóa thành dịch thể.

"Quả nhiên là thứ ở Ấm Thủy Hà!" Diệp Thiếu Dương sợ hãi than thở.

Tạ Vũ Tình vội hỏi: "Vậy là sao?"

"Nghe đồn sau trong Ấm Thủy Hà có một vài sinh linh không thể lên bờ, thân thể vừa tiếp xúc không khí, lập tức sẽ ăn mòn hòa tan, em mau chụp mấy tấm ảnh đi!"

Tạ Vũ Tình nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, mới vừa chụp được hai tấm, chỉ nghe một tiếng nổ bụp, ba người ngẩng đầu nhìn lại, giữa mặt nước đột nhiên bốc lên một con sóng lớn, trực tiếp hướng về phía Tuyết Kỳ.

"Tiểu Tuyết cẩn thận!"

Tạ Vũ Tình hô to về phía cô.

Tuyết Kỳ lúc này còn chưa lên bờ, thấy sóng lớn kéo tới, do dự có nên lộn trở lại hay không, Diệp Thiếu Dương vội vàng nói: "Lai giả bất thiện, ngươi lên trước rồi tính tiếp!"

Vì vậy Tuyết Kỳ nhảy lên bờ, chạy đến phía sau Diệp Thiếu Dương.

Sóng lớn thay đổi phương hướng, đánh tới trước mặt Diệp Thiếu Dương.

Sóng lớn cao chừng hai ba tầng lầu, nếu xuất hiện ở gần bờ biển cũng có thể được coi là sóng lớn, chớ đừng nói chi nơi đây chỉ là một đập chứa nước diện tích nhỏ như vậy, quang cảnh nhìn qua vô cùng đáng sợ.

"Không chạy sao?"

Tạ Vũ Tình núp ở phía sau Diệp Thiếu Dương, nơm nớp lo sợ mà hỏi.

"Trước đó không phải em nói anh vô dụng sao, dù sao cũng phải làm chút gì chứ."

Diệp Thiếu Dương nhặt nhánh cây từ dưới đất lên, ở trên bờ cát trước người vẽ thật nhanh vài đường, niệm một lượt chú ngữ, sóng lớn cũng vừa ập tới, những đường nét hắn vẽ trên mặt đất đột nhiên toát ra mây tía, hợp thành môt chữ "Sắc" to lớn trước mặt moi người: sóng lớn đung lên trên đó tựa như đánh vào một bức tường vô hình, trong vòng năm thước ngang, một bọt nước cũng không tiến vào được.

"Cũng khá đó."

Tạ Vũ Tình từ từ bớt căng thẳng, vỗ vai Diệp Thiếu Dương một cái, muốn hỏi cái gì, thấy gương mặt hắn nghiêm túc, ánh mắt như tìm kiếm điều gì trong cơn sóng lớn màu đen.

Trong lúc bất chợt, hắn chợt xông thẳng về phía sóng lớn, rơi xuống đất, rút kiếm, huy khảm, tốc độ nhanh đến hầu như không nhìn thấy, chỉ nghe thấy rầm một tiếng, sóng lớn bị rạch ra một cái khe, tản ra hai bên.

Diệp Thiếu Dương vọt vào.

Sóng lớn ở phía sau hắn ý đồ hợp lại, đồng thời hóa thành một cột nước xoay tròn, dùng phương thức xoay tròn trái với quy luật vật lý mà xoay quanh, từ từ thu nạp, sau cùng tạo thành một quả cầu nước to lớn.

Tạ Vũ Tình ngây ngốc nhìn cảnh này, không cần nghĩ cũng biết Diệp Thiếu Dương đang ở chính giữa.

"Qua Qua, ngươi có nên đi vào xem thử hay không?"

Tạ Vũ Tình vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn như rung trời "quả cầu nước" to lớn kia đột nhiên vỡ ra được, rớt xuống mặt nước, tất cả trở lại bình lặng.

Diệp Thiếu Dương từ giữa bước ra, những nơi đi qua, nước đều tách ra hai bên, y phục trên người hắn vẫn còn khô.

Phát hiện trên vai rơi xuống vài giọt nước, Diệp Thiếu Dương ra vẻ màu mè đưa tay phủi đi, đi tới bên bờ, đoàn người mới phát hiện tay kia của hắn còn kéo theo một thứ thật dài.

Nhìn sơ qua giống như là một con rắn, to bằng hông của một người, trong sắc đen kịt hiện lên sắc than chì.

Diệp Thiếu Dương kéo thẳng nó lên tới trên bờ, cũng như con cá trước đó (cá đã tan chảy đến xương cốt cũng không thấy), nó cũng bắt đầu tan chảy.

Tạ Vũ Tình vừa chụp ảnh vừa quan sát, mới phát hiện thứ rất dài này không phải là rắn, mà giống như bạch tuộc, trên người mọc đầy giác hút.

Bạch tuộc mà chỉ một cái vòi đã to bằng người thắt lưng như thế sao...

Tạ Vũ Tình ngơ ngác nhìn thứ này, thấy một đầu khác có chỗ bị chém đứt, dịch thể màu xanh biếc chảy ra bên ngoài.

"Đây là cái gì vậy?"

"hông biết cắt được †Y trên người ceon vâÂt †o lớn kia bản tôn đã chạy rồi."

Qua Qua và Tuyết Kỳ cũng cùng nhau đi lên nhìn.

Diệp Thiếu Dương nói cơn sóng lớn vừa rồi là do thứ này làm ra, bản thể chìm ở trong nước, hắn chỉ mơ hồ nhìn thấy, giống như là một con bạch tuộc. Hỏi Tuyết Kỳ có từng gặp sinh linh tương tự ở Ấm Thủy Hà hay không.

"Hình như không có... ở sâu trong Ấm Thủy Hà thực sự có rất nhiều sinh linh, hơn nữa tới gần vùng Thái Âm sơn, có rất nhiều sinh linh hung tàn nguy hiểm, người bên ngoài sẽ không nhận biết được." Tuyết Kỳ cũng nhìn thoáng qua cái "vòi" đang tan chảy kia, nói rằng: "Trước đó ở bên dưới khi ta bắt con cá kia, đã bị thứ này truy đuổi, nó rất lợi hại, cho dù ở trong nước ta cũng không phải đối thủ của nó... Ê, các ngươi đừng nhìn ta."

Tuyết Kỳ hai tay ôm trước ngực,"Hiện tại toàn thân ta đều ướt sũng, không được nhìn!"

Diệp Thiếu Dương bó tay: "Mọi người đang bàn chính sự, ai rảnh mà đi nhìn ngươi, hơn nữa ngươi chỉ là một tiểu cô nương hơn mười tuổi, cũng không có vòng nào ra vòng nào, có cái gì để nhìn chứ!"
Bình Luận (0)
Comment