Chương 3537: Xi Vưu Trọng Sinh (6)
Chương 3537: Xi Vưu Trọng Sinh (6)Chương 3537: Xi Vưu Trọng Sinh (6)
Trở lại trước quảng trường, Diệp Thiếu Dương kêu Diệp Tiểu Mộc triệu tập tất cả mọi người lại, trước tiên lựa chọn ra năm người thực lực gần như là mạnh nhất, Diệp Thiếu Dương quét mắt qua một cái, phát hiện đều là những gương mặt quen thuộc, chỉ là không nhớ tên, trong đó có hai người còn là đệ tử tinh anh của Tam Giới Minh hay là Bát Tử, trước đó còn nhảy ra ồn ào phản đối mình.
Khi bị hắn nhìn tới, vài người đều có chút lúng túng cúi đầu.
"Không có gì, các ngươi có thể tới tham gia hành động của Pháp Thuật Giới, đều là người một nhà rồi, hiện tại Pháp Thuật Hiệp Hội là một chỉnh thể, không có Song Tuyệt Bát Tử hay Tam Giới Minh gì nữa."
Mấy người nọ gật đầu không nói lời nào.
Diệp Thiếu Dương để Diệp Tiểu Mộc cũng gia nhập vào năm người này, nói với bọn họ toàn bộ kế hoạch, để cho mỗi người bọn họ mang theo một nhóm người gia trì pháp trận, Vương Tiểu Bảo phụ trách hiệp trợ.
Dưới yêu cầu của Diệp Thiếu Dương, Vương Tiểu Bảo đi tới chia toàn bộ pháp sư thành sáu tổ, lần lượt giao cho sáu người Diệp Tiểu Mộc, đi bộ vòng quanh đập chứa nước, lần lượt đi tới vị trí trận nhãn không giống nhau.
Trước mặt mỗi vị trí đều có đài cao được xây bằng ngói lưu ly tương khảm, mặt trên đầy ký hiệu viết bằng bút chu sa, các loại pháp khí pháp dược xếp ở chung quanh, những thứ này đều là kết quả của ngày hôm qua Diệp Thiếu Dương mang theo một nhóm nhân viên điều tra bận rộn đến nửa đêm.
Chỉ trong chốc lát, mấy trăm pháp sư đã phân tán ở bốn phía đập chứa nước, Diệp Thiếu Dương dùng loa phát thanh nói chuyện, chỉ cho mọi người làm phép ra sao và những điều cần chú ý khi làm phép, đối với pháp sư có căn cơ nhất định, cái này cũng không khó gì, chỉ cần chọn một kiện pháp khí làm môi giới, đặt ở giữa ký hiệu khắc ấn của pháp đàn, sau đó làm phép gia trì, dẫn đường cho pháp lực tự thân tiến nhập pháp khí, lại thông qua tác dụng của ký hiệu trên pháp đàn, chuyển hóa thành lực lượng pháp trận ...
Kế hoạch của Diệp Thiếu Dương chính là chế tạo ra một pháp trận cường đại, phong ấn toàn bộ đập chứa nước, cắt đứt nguồn nước chảy về các lạch ngòi —— nếu đây là đầu nguồn thẩm thấu của Ấm Thủy Hà, chỉ cần có thể ngăn nước, những nguồn nước bị "ô nhiễm" còn lại không được bổ sung đầy đủ, khí âm hàn vô pháp tích lũy, sẽ từ từ tán đi. Bước này kỳ thực không khó để làm, chỉ cần có đủ pháp khí, pháp dược, có đầy đủ pháp sư cùng nhau làm phép, thì nhất định có thể làm được.
Bước thứ hai kế tiếp mới là khó khăn nhất —— cho dù phong ấn toàn bộ đập chứa nước cũng chỉ là trị được phần ngọn, đầu tiên pháp trận cần phải có pháp sư không ngừng làm phép mới có thể duy trì, mà nhân lực thì có hạn, mấy trăm người cũng không thể chết dí mãi ở chỗ này, chỉ cần vẫn tồn tại sơ hở này, khí âm hàn của Ấm Thủy Hà sẽ không ngừng rót vào, muốn trị tận gốc, biện pháp tốt nhất là sửa lại lỗ thủng, tiếp theo chỉ dùng pháp khí để trấn áp, cắt đứt âm dương, để cho nước Ấm Thủy Hà thủy không thể thẩm thấu lên trên.
Biện pháp đầu nhất mặc dù tốt, nhưng Diệp Thiếu Dương không biết nên làm như thế nào, dù sao mình cùng là lần đầu tiên trong đời gặp phải chuyện này (người khác cũng vậy), không có tiền lệ để làm theo, cũng không ai có thể thương lượng, cho nên chỉ có thể lựa chọn cách tương đối, trước hết nghĩ cách đóng khe hở lại, chờ bọn Đạo Phong đến rồi sẽ cùng nhau nghĩ cách khác.
Đây đã là biện pháp thỏa hiệp, nhưng ở giữa còn có một vấn đề nan giải, chính là tà vật cường đại trước đó mình gặp phải trong nước ... Mình đi phong ấn kẽ nứt, tám phần mười thứ này sẽ tới ngăn trở, đây thật đúng là một phiền phức, nhưng mà cũng không còn biện pháp nào khác.
Bước đầu tiên vẫn rất thuận lợi, mọi người tập trung pháp lực, dùng thời gian gần hai mươi phút, khởi động pháp trận, ở trong một mảnh hắc khí xám xám trở nên sáng chói lóng lánh, sáu pháp đàn lần lượt bắn ra ánh sáng như vậy, băng qua mặt hồ, bắn tới pháp đàn đối diện, tạo thành một dường như hình dạng như ngôi sao sáu cánh, phủ kín toàn bộ đập chứa nước.
Tạ Vũ Tình đã sớm canh giữ ở bên cạnh nhánh sông lớn nhất chảy ra từ đập chứa nước, lúc này nhận được tín hiệu của Diệp Thiếu Dương, nhanh chóng đi tới bờ nước, quan sát tình hình dòng nước, lúc đầu vẫn không có thay đổi gì, nhưng khi pháp trận duy trì liên tục, có thể rõ ràng nhìn thấy trên mặt nước không hề có hắc khí bốc lên, nước chảy ra hình như cũng trong hơn một chút.
Tạ Vũ Tình nhanh chạy trở lại bên cạnh Diệp Thiếu Dương đang chủ trận, vô cùng hưng phấn nói cho hắn biết tình hình.
"Thật sự vào tay anh có khác, vậy là xong rồi." Cô cố sức phun ra một hơi,"Anh trăn trở nhiều như vậy, em còn cho rằng sẽ có sóng gió rất lớn, té ra dễ dàng như vậy."
Diên Thiếu Dưỡng dùng ánh mắt ahét hả nhìn ôê "Ai nói với em chuyện này đã xong rồi?"
"Ý, không phải đã phong ấn lại rồi sao?"
"Bây giờ bọn anh không đi đâu hết, một mực ở lại đây làm phép?" Diệp Thiếu Dương bó tay,"Lúc này mới là bước đầu tiên thôi đó."
Hắn quay đầu tìm kiếm khắp nơi, lúc này chỉ thấy Tuyết Kỳ từ trong lầu chui ra ngoài nói rằng: "Đừng tìm nữa. ta ở chỗ này."
"Làm gì vậy?"
"Ăn chút đồ, một hồi nữa xuống nước sẽ không được ăn." Tuyết Kỳ nhét một miếng kem to vào trong miệng, vỗ tay đi tới Diệp Thiếu Dương, liếc mắt nhìn đập chứa nước bị phong ấn phía dưới, nói : "Bây giờ đi xuống sao?"
"Đợi đã, trước tiên phải nói rõ với ngươi đã."
"Biết rồi, tìm kiếm kẽ nứt chứ gì."
Diệp Thiếu Dương tin tưởng, kẽ nứt cũng sẽ không quá lớn, hình dạng có thể là một huyệt động, cũng có thể là một cái khe, nói chung nó nhất định ở chỗ sâu nhất nơi đáy nước.
Kế hoạch của hắn chính là, tìm một món pháp khí tuyệt hảo, dùng ký hiệu gia trì từ trước, đặt ở gần kẽ nứt để trấn áp, cắt đứt dòng nước âm dương.
Cho nên chuyện này cần phải có người có thể lặn xuống dưới đáy nước, tìm được kẽ nứt, đặt pháp khí gia trì ở nơi đó.
Diệp Thiếu Dương không thể đi xuống dưới biển sâu, cho dù miễn cưỡng xuống dưới thực lực cũng sẽ giảm bớt nhiều, thích hợp nhiệm vụ này nhất đương nhiên là Chanh Tử, nhưng mà Chanh Tử không tới được, cho nên chỉ có thể dựa vào Thiên La Dạ Xoa Tuyết Kỳ.
Diệp Thiếu Dương lấy Âm Dương kính ra, cắt đầu ngón tay, vẽ lên trên mặt kiếng, máu in lên phía trên, lập tức bị mặt kiếng hấp thu.
Tuyết Kỳ đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này kinh hoàng nói: "Ngươi muốn dùng nó làm vật phong ấn?"
"Không đủ tư cách sao?"
"Sao không, ý ta là... Đây chính là một trong những pháp khí thiếp thân của ngươi, lấy nó làm vật phong ấn rồi sau này ngươi dùng cái gì."
"Không dùng nữa." Diệp Thiếu Dương nhìn Âm Dương kính trong tay, ngầm thở dài.
Nói ra thì hắn thực sự cũng luyến tiếc bảo bối này, dù sao cũng là chí bảo truyền lai bao nhiêu năm của Mao Sơn. đã đi cùng mình hơn hai mươi năm, nhưng chính bởi vì nó là chí bảo hiếm thấy trong Pháp Thuật Giới nên mới được Diệp Thiếu Dương lựa chọn —— phong ấn kẽ nứt âm dương, pháp khí bình thường nhất định là không đủ tầm, pháp khí mình có thể lấy ra cũng chỉ có ba món: Thất tinh Long Tuyền kiếm, Âm Dương kính, Thái Ất phất trần.
Long Tuyền kiếm là thứ bản thân dùng hằng ngày, chắc chắn không thể bỏ, Thái Ất phất trần tuy rằng không thường dùng, nhưng có tác dụng kỳ diệu trong một số cục diện, cho nên, chỉ có thể bỏ lại Âm Dương kính, hơn nữa tương lai nếu như tìm được biện pháp bổ khuyết kẽ nứt, vẫn có thể lấy lại Âm Dương kín —— chí ít Diệp Thiếu Dương an ủi mình như thế.
"Được rồi ngươi có thể đi xuống đó, nè ngươi đừng ăn nữa, khi nào lên rồi ăn tiếp được không?"
"Lỡ như chết ở phía dưới thì sao, không phải là không được ăn sao."
Tạ Vũ Tình trách mắng: "Không nên nói lung tung, cô đi nhanh về nhanh.