Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân ( Dịch Chuẩn Full )

Chương 3531 - Chương 3538: Xi Vưu Trọng Sinh (7)

Chương 3538: Xi Vưu Trọng Sinh (7) Chương 3538: Xi Vưu Trọng Sinh (7)Chương 3538: Xi Vưu Trọng Sinh (7)

Tạ Vũ Tình trách mắng: "Không nên nói lung tung, cô đi nhanh về nhanh."

Tuyết Kỳ ăn xong bánh bích quy, phủi phủi vụn bánh trên tay, đi vào trong lều thay một đồ bơi - vật mà trước đây cô nằng nặc đòi cục điều tra phải cấp cho cô, cô nghĩ mặc thường xuống nước thực sự ảnh hưởng hành động, hơn nữa lúc bước lên sẽ bị ướt người...

Thay xong y phục, Tuyết Kỳ từ trong lều đi ra, Diệp Thiếu Dương tay ôm cằm, nhìn từ trên xuống dưới, bị Tuyết Kỳ hung hăng trừng mắt một cái nói: "Nhìn cái gì a ta không có vòng nào cả!"

Đi tới bờ nước nhảy xuống.

Tất cả mọi người bắt đầu căng thẳng chờ đợi.

Đại khái qua chừng mười phút đồng hồ, mặt nước vốn đang yên tĩnh đột nhiên không gió mà dậy sóng, nhưng không giống như sóng nước bình thường, mà tựa như một nồi nước bị đun sôi từ từ, bọt nước từ ở giữa nhất và bốn phía sủi lên, bọt nước càng lúc càng sủi lớn, như là cả đập chứa nước bị đun cho cạn vậy.

Diệp Thiếu Dương phát hiện bén nhạy, bên trong hắc thủy sôi trào mơ hồ hiện lên một ít màu đỏ.

Là máu.

"Thiếu Dương..."

Tạ Vũ Tình có chút lo lắng nắm cánh tay Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cũng chưa nói gì, đưa loa cho Vương Tiểu Bảo, để cho hắn nói chuyện thêm, cổ vũ mọi người kiên trì, dù sao cũng không thể rời khỏi pháp đàn, không thể đình chỉ làm phép, không được bỏ đi công sức trước đó.

Nói xong hắn bắt đầu cởi quần áo, để tiết kiệm thời gian, trước đó hắn đã thay quần bơi, thân là đàn ông hắn nghĩ không cần thiết mặc đồ lặn gì, cầm Thất Tinh Long Tuyền kiếm lên, ngậm tị thủy châu trong miệng, cắm đầu nhảy vào trong nước.

Bởi vì có tị thủy châu, ở trong nước, lấy thân thể hắn làm trung tâm, sẽ luôn có một bộ phận không khí tồn tại, như vậy ở dưới nước cũng có thể hô hấp.

Sau khi xuống nước, Diệp Thiếu Dương lập tức cảm thấy nước lạnh hơn nhiều so với bình thường. trùng kích cũng càng mạnh, Diệp Thiếu Dương trong lòng cảm khái, không phải mình tự cao nhưng may là mình tự xuống, nếu như là người khác thì không thể nào xuống được tới vùng nước sâu.

Đưa mắt nhìn lại bốn phía tối đen, không nhìn thấy thứ gì, Diệp Thiếu Dương dùng móng tay bóp hồn ấn Tuyết Kỳ ở lòng bàn tay, truyền đi một tín hiệu, đợi một hồi, Tuyết Kỳ cũng phản hồi tín hiệu trở lại, Diệp Thiếu Dương căn cứ theo phương vị cảm giác được mà tiếp tục bơi xuống.

Đại khái bơi chừng mười phút, dòng nước càng thêm cuộn trào mãnh liệt, Diệp Thiếu Dương đẩy nhanh tốc độ, mở thiên nhãn, xuyên qua khí âm hàn tối đen, thấy được vị trí của Tuyết Kỳ.

Đang vây quanh bên cạnh cô là mấy sinh vật không biết diễn tả như thế nào, song phương đang chém giết.

Tuyết Kỳ tuy rằng không bản lĩnh bằng Chanh Tử khi ở trong nước, nhưng vô cùng linh động, len lỏi xuyên qua khoảng cách giữa mấy con tà vật, thời điểm Diệp Thiếu Dương nhích tới gần, cô vừa giết chết một con rất lớn.

Diệp Thiếu Dương mò đi tới, vốn định đánh lén một con trong số đó, kết quả bị phát hiện, tà vật có vẻ ngoài giống như u linh này lập tức sờ tới, há mồm hộc ra một đống lớn thứ gì đó màu xanh đen, như một mũi tên nước bắn tới.

Diệp Thiếu Dương xoay người né tránh, rút kiếm bổ tới, trực tiếp chém nó thành hai nửa, thứ toàn thân giống như một miếng ni lông trong suốt nặn thành này sau khi bị chém làm đôi liền rơi xuống đáy nước.

Tuy rằng nhìn qua một kích giết ngay của Diệp Thiếu Dương không phải quá dễ dàng, nhưng mới vừa rồi trong lúc đối mặt hắn cũng kiểm tra được thực lực của tà vật, ở chừng đẳng cấp "Mị", thực lực đại khái tương đương với cảnh giới thiên sư trong đạo sĩ, tại Ấm Thủy Hà này thực lực lại được tăng thêm, khó trách bảy tám con có thể vây đánh Tuyết Kỳ.

"Kẽ nứt còn đang phía dưới, đại khái còn sâu hơn mười mét nữa!"

Tuyết Kỳ nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, lập tức bơi tới bên cạnh hắn nói chuyện.

"Ngươi tiếp tục xuống dưới, ta giúp ngươi thanh lý!"

Vì vậy Tuyết Kỳ tiếp tục lặn xuống, Diệp Thiếu Dương cũng theo sát, chặn ở sau lưng cô, đón đánh mấy con tà vật ngoại hình kỳ lạ, một hơi giải quyết hết bọn nó, cũng chìm xuống theo.

Đấu pháp ở dưới nước cảm giác thực sự không ổn, Diệp Thiếu Dương cảm nhận một chút, bản thân tối đa chỉ có thể phát huy ra sáu bảy phần áp bách, cảm giác không thoải mái ngày càng cường liệt.

Khi lặn xuống, từ phía dưới lại không ngừng xuất hiện rất nhiều sinh linh kỳ quái, Diệp Thiếu Dương quan sát đại thể, có một số đại khái đã gặp trong điển tịch, nhưng số chưa từng gặp thì nhiều hơn, nhưng mà gặp nhiều nên cũng tổng kết ra một ít quy luật, những sinh linh này tuy rằng ngoại hình kỳ lạ, nhưng trên người cũng đều có đặc thù của sinh vật thủy tộc, tỷ như có một loại vỏ ngoài có vẻ giống như rùa bát giác, thủ đoạn tiến công là không ngừng xoay tròn như trục xoay, phóng xuất ra linh lực cường đại, lại thêm vỏ ngoài cứng rắn như được đúc bằng kim loại.

Còn có một loại cá toàn thân màu xanh lam, đầu to mình bé, giống như mè trắng đầu lớn của nhân gian, phương thức công kích là không ngừng phun ra làn hơi nóng rực, uy lực không phải chuyện đùa.

Những thứ này đều là sinh linh cấp thấp của Ấm Thủy Hà, chưa nói tới thiện ác tốt xấu, tính cách của bọn nó tựa như mãnh thú thiên nhiên, sẽ công kích bất luận sinh linh nào tiến vào phạm vi của mình.

"Ác linh" chân chính là những sinh linh nơi Ấm Thủy Hà đã sinh ra linh trí, sau đó bị Vô Cực Quỷ Vương lung lạc nắm trong tay, những con này mới là khó đối phó nhất.

Trong quá trình tiếp tục chìm xuống, Diệp Thiếu Dương gặp mấy sinh linh như vậy, mở thiên nhãn rồi nên hắn có thể nhìn thấy đỉnh đầu những sinh linh này có một chấm màu đỏ, đó chính là đặc thù của tồn tại thần trí.

Hắn một đường giết tới, vừa phát ra chân khí chống lại khí âm hàn không ngừng mãnh liệt kéo tới, mãi cho đến khi khoảng cách từ lúc xuất thủ đến hành động càng ngày càng ngưng trệ, cảm giác thật giống như thân thể đang ở trong vũng bùn sềnh sệch, nếu như là phạm vi nhỏ, với thực lực của hắn căn bản là không đáng gì, nhưng nơi này là Ấm Thủy Hà, cho dù hắn mạnh mẽ ra sao cũng không thể dựa vào sức một mình đối kháng khí âm hàn không ngừng tuôn ra từ Ấm Thủy Hà.

Cho nên xuống đến chỗ sâu nhất định, Diệp Thiếu Dương thực sự không thể đi tới được nữa.

Hơn nữa sinh linh xông tới ngăn trở bọn họ cũng càng ngày càng nhiều, chủng loại và thực lực cũng càng cường đại hơn.

"Ngươi sao rồi?"

Diệp Thiếu Dương mở một đường máu ở giữa "bầy cá", nắm chặt Tuyết Kỳ lại hỏi.

"Ta còn đỡ, ngươi đừng quên bản tôn ta cũng là sinh linh Ấm Thủy Hà, ở chỗ này cũng sẽ không có chuyện không thích ứng, chỉ là những sinh linh nàyv auá nhiền. xuấng chút nữa †a eđ không nhải là đối thủ " "Cách khe nứt còn xa lắm không?"

"Một trăm mét." Tuyết Kỳ đứng ở trong nước nhận biết một hồi, phán đoán,"Không tới một trăm."

"Vậy ngươi yên tâm đi thôi, ta bảo vệ ngươi." Diệp Thiếu Dương cười sờ sờ đầu của cô,"Sau này sẽ mời ngươi ăn kem ly."

"Bỏ đi!"

Tuyết Kỳ phóng mắt nhìn phía dưới tối om, thuỷ vực mới vừa bị Diệp Thiếu Dương thanh lý một phen lại lần nữa hiện ra các loại sinh linh lớn nhỏ khác nhau, chen chúc mà tới.

Tuyết Kỳ hít sâu một hơi, nói rằng: "Diệp Thiếu Dương, ngươi nên bảo vệ ta cho tốt, nếu như ta chết ở phía dưới ta sẽ không để yên cho ngươi!"

"Ngươi nói câu này là sai lỗi ngôn ngữ rồi, nếu ngươi chết rồi, làm thế nào mà không để yên cho ta?"

Tuyết Kỳ nghĩ cũng phải, muốn đổi giọng nói gì đó, bị Diệp Thiếu Dương ở phía sau đẩy mạnh một cái, nói rằng: "Mau đi đi, không chết được đâu!"
Bình Luận (0)
Comment