Chương 3581: Quyết Chiến (3)
Chương 3581: Quyết Chiến (3)Chương 3581: Quyết Chiến (3)
Chỉ cần có thể tiến nhập phạm vi cảm ứng của Tu Di Sơn chúng thần, vậy thì đồng nghĩa với thành công một nửa —— chỉ có mấy người được gọi là Nhân thần quan như bọn hắn có thể không mất sức mà leo lên được Tu Di Sơn, nếu như Vô Cực Quỷ Vương đuổi kịp đến đây, phải hứng chịu "hoa sóng của chúng thần", cũng không phải hắn chưa thử qua, đến hắn cũng không chống nổi lớp phòng tuyến do ý chí chúng thần tạo thành này.
Minh Hà Lão Tổ biến hóa nhanh chóng, hiện ra chân thân là con nhện to lớn, trong miệng phun ra một tảng lớn vụ khí màu đỏ, ở phía trước đám người Diệp Thiếu Dương tạo thành một bức tường khí phạm vi cực kỳ rộng lớn.
Phạm vi tiếp cận hồng vụ, không khí lập tức trở nên sềnh sệch, linh khí pha loãng khiến cho bất luận pháp thuật gì đều khó khăn để thi triển. Đến Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy áp lực cường đại, chớ đừng nói chỉ là Diệp Tiểu Mộc và Tô Yên sau lưng, bước đi rất gian nan.
"Từ bên hông đi vòng qua!"
Diệp Thiếu Dương gọi hai người đi vòng qua từ bên hông, kết quả hồng vụ nơi vùng ven gấp lên, hai đầu liên kết lại với, hình thành một vòng tròn tựa như chiếc nhẫn, lấy ba người làm trung tâm không ngừng áp súc không gian bọn họ đặt chân.
Diệp Thiếu Dương dừng lại không đi tới nữa, cầm kiếm làm phép, Thất Tinh Long Tuyển Kiếm không ngừng phóng xuất ra tử khí đối kháng hồng vụ, miễn cưỡng tiến vào giai đoạn kiềm giữ lẫn nhau.
Diệp Tiểu Mộc cũng thử làm phép, muốn giúp cha một tay, lúc này mới phát hiện chỗ đáng sợ của hồng vụ: Trong phạm vi bị hồng vụ bao trùm, linh khí tựa như bị hút cạn, cho dù hắn miễn cưỡng thi pháp, hiệu quả cũng thấp đến đáng sợ, đối với hồng vụ đậm đặc này không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì.
Tô Yên ở bên cạnh cười nhéo tay hắn một cái, nói: "Đây không phải cuộc chiến đấu của chúng ta, bảo vệ tốt bản thân không cản đường là được."
"Sặc, nhưng dù sao anh cũng phải làm chút gì đó chứ."
"Sau khi lên núi rồi làm." Tô Yên nhìn thoáng qua bốn phía, không chút bất ngờ trước cảnh bị hồng vụ vây khốn. Nếu như Vô Cực Quỷ Vương có thể đơn giản để bọn họ lên núi đó mới là thấy quỷ.
Đạo Phong tế xuất Phiên Thiên ấn, bay đến khoảng không trên đỉnh đầu Diên Tiểu Môêc và Tâ Yên khâng nang yvoav tròn ở đó. lấy linh khí tiến hành tiêu hao phần lớn chu vi hồng vụ.
Bản tôn của hắn cầm Đả thần tiên trong tay bay tới hướng triêu Minh Hà Lão Tổ.
Đối mặt cường công của hắn, Minh Hà Lão Tổ cũng không dám khinh thường, phun ra niêm dịch màu trắng, tạo thành hình dạng người, đánh nhau cùng Đạo Phong, mặc dù là một phân thân, thế nhưng động tác cực kỳ nhanh nhạy, cũng nắm giữ được không ít năng lượng, đứng một chỗ cùng Đạo Phong.
Tứ Bảo được ba người Diệp Thiếu Dương thủ hộ phía cánh, đối phó những quỷ binh kia, để Diệp Thiếu Dương giảm bớt áp lực, đồng thời cũng đôn đốc tràng diện, chuẩn bị sẵn sàng tùy thời có thể vọt vào.
Đám người Ngô Gia Vĩ và Qua Qua nhảy vào trong trận doanh quỷ binh không ngừng xung phong liều chết, nhìn qua đều như đang một mình chiến đấu hăng hái bị người ta bao vây quanh, trên thực tế vị trí đứng giữa đôi bên rất gần, phương hướng di động và lộ tuyến cũng đều đã được Lâm Tam Sinh thiết kế từ trước, đôi bên có thể trợ giúp lẫn nhau rất nhanh, một khi gặp phải cảnh vây khốn cũng có thể đúng lúc rút ra, tránh được thương vong.
Hơn nữa bọn họ làm như vậy mục đích chủ yếu nhất không phải là giết địch, mà là nhiễu loạn tiết tấu quân địch, để cho bọn họ không có cách nào khác tiến hành quấy nhiễu Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong.
Bọn họ hành động ngay dưới mắt Vô Cực Quỷ Vương, nhưng Vô Cực Quỷ Vương không nhúc nhích, tựa như không phát hiện ra bọn họ.
Điều này cũng nằm trong tính toán của Lâm Tam Sinh, Vô Cực Quỷ Vương không có khả năng động thủ đối với bọn họ, địch nhân trong mắt y chỉ có ba người Phong Đô đại đế, Đạo Phong và Diệp Thiếu Dương.
Những người còn lại y cũng sẽ không để ý.
Hữu Quân bắt đầu hành động, cùng đám người Tuyết Ma đi chặn giết Diệp Thiếu Dương.
Tiểu Cửu cũng theo đó vọt tới, tham gia vào chiến đấu.
Tất cả mọi người cùng hành động, cuộc chiến tranh cực mạnh hết sức căng thẳng.
Toàn trường chỉ có ba người đứng không động thủ: Vô Cực Quỷ Vương, Phong Đô đại đế, cùng với Lâm Tam Sinh.
Lâm Tam Sinh không động thủ bởi vì hắn là quân sư, phải quan khán toàn cục, chỉ huy điều hành. Hắn đứng ở chỗ cao, cầm trong tay một cái loa phát thanh —— máy phóng đại thanh âm do Lão Quách đặc chế dành cho thân mấy trăm thủ hạ tiến lui, cố hết khả năng của bản thân để gây ảnh hưởng tới chiến cuộc.
Chỉ còn lại có Vô Cực Quỷ Vương và Phong Đô đại đế hai người.
Tựa như là cường giả tột đỉnh quyết đấu trong tiểu thuyết võ hiệp, hai người nhìn nhau chằm chằm, cũng không ai xuất thủ trước.
"Ngươi cảm thấy đáng sao?" Phong Đô đại đế hỏi.
Vô Cực Quỷ Vương cười cười,"Câu hỏi này, thật sự không giống như là loại câu hỏi mà lão sư sẽ hỏi."
"Nếu như thua, ngươi sẽ mất đi tất cả."
"Mặc kệ kết cục làm sao, ngươi đã mất đi hết thảy." Vô Cực Quỷ Vương tuy rằng không biết cụ thể chuyện gì xảy ra trên người hắn, nhưng đoán được luyện hóa thân thể Xi Vưu hắn phải hy sinh điều gì.
"Cho nên, ngươi thấy đáng giá không?"
Phong Đô đại đế không trả lời, thân thể đột nhiên bắt đầu bay vút lên, trong nháy mắt phồng cao đến như núi.
Đây là kỹ năng của Xi Vưu, hôm nay bị hắn nắm trong tay.
Hắn giơ lên một chân, cố sức đạp ở trong nước, vô số hoa sóng bắn nhanh lên, trên không trung hình thành một bức màn nước to lớn, đập tới hướng hậu phương trận doanh Thái Âm sơn.
Biết bao nhiêu quỷ binh bị bọt nước đánh trúng, thân thể trực tiếp bị đánh nát, vô số tỉnh phách bay lên.
Phong Đô đại đế cất bước chạy về phía Vô Cực Quỷ Vương, mỗi một lần giẫm chân xuống, đều sẽ kích khởi vô số bọt nước, bắn vào đối phương trận doanh trong, giết địch vô số.
Vô Cực Quỷ Vương một tay nhẹ nhàng nâng lên, có nước biển cùng bị bám lên lai, khi hắn dùng lực vung lên, cũng tạo thành một bức màn nước to lớn, như một cái lồng hình nửa vòng tròn, che chắn lại toàn bộ chiến trường, chặn lại những bọt nước đang rơi xuống.
Phong Đô đại đế bắt đầu nổ bắn ra, nhấc mạnh một quyền đập tới.
Bức màn nước vỡ tan, dư thế quả đấm của Phong Đô đại đế lại không giảm, đập tới Vô Cực Quỷ Vương.
Trong khoảnh khắc nắm tay tiếp xúc thân thể y, thân thể Vô Cực Quỷ Vương tức tốc hòa tan, nhưng ở địa phương cách đó hơn mười thước lại dựng lên lại, cười nói với Phong Đô đại đế: "Lão sư, phương thức công kích của nhân loại này không thích hợp với ngươi."
Nói thì nói thế. nhưng v biết rã laal nhưng thức công kích aiản đơn thô bạo này có thể phát huy tối đa ưu thế thân thể của Xi Vưu nhất, nắm đấm kia có vẻ bình thường, một quyền đập xuống lại đủ để hủy sơn diệt thạch, đến y cũng không muốn chính diện va chạm.
Phong Đô đại đế không ngừng nhảy lên, ra quyền công kích, làm cho Vô Cực Quỷ Vương cứ phải huyễn biến để tránh né.
Phong Đô đại đế cũng không trông cậy vào nắm tay là có thể đánh chết đả thương y, thậm chí không cầu có thể đánh trúng y, chỉ cần có thể giữ chân y như vậy, để cho y không có công phu đi làm chuyện khác là được.
Dù sao then chốt của trận chiến đấu này vẫn là bọn Diệp Thiếu Dương.
Trong khoảng hở tấn công, hắn quay đầu liếc mắt quét sang bên kia, tình huống chiến trường đã thay đổi:
Những tà ma Đạo Phong thả ra tuy rằng hung tàn, nhưng về số lượng vẫn ít hơn nhiều so với quỷ Binh Thái Âm sơn, dưới tình cảnh xung phong liều chết đã phân tán thành vài khối, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn vẫn sẽ không bị tiêu diệt, nhưng mà đối với toàn cục chiến trường đã không thể gây nên ảnh hưởng gì nữa.
Càng nhiều quỷ binh hướng về phía chiến trường.
Dưới sự chỉ huy của Lâm Tam Sinh, Tứ Bảo hiện ra La Hán Kim Thân, che ở trước mặt nhất, tựa như một tòa bàn thạch trong nước lũ, một mình ngăn trở hơn phân nửa địch nhân.
Tiểu Cửu ở bên trái, vừa ngăn chặn cá lọt lưới, vừa để tâm chiến trường nội bộ, tùy thời có thể đi vào tiếp viện.