Căn cứ Ngũ Lý Hương quy phục "Vâng, vâng, ngài giáo huấn rất đúng."
Lãnh đạo của Tiểu Chu thành cúi đầu, không dám phản bác An Nhiên, trêи thực tế An Nhiên nói không
sai, ở phía bắc của Tiểu Chu thành, nơi đó có diện tích sa hóa tương đối lớn, hiện giờ không thể đi
qua được nữa, không nói về số lượng động vật biến dị qua lại, mà nói về nhiệt độ nơi đó có nhiệt độ
như Hỏa Diệm Sơn.
Cho nên hiện tại A Miểu muốn đi về căn cứ Kim Môn, lãnh đạo của Tiểu Chu thành còn đang lo lắng sợ
họ có thể bị nóng chết trêи đường đi.
Nhưng mặc dù có nóng chết trêи đường tựa hồ cũng không nửa phần quan hệ với Tiểu Chu thành hay Bách
Hoa thành, thời tiết nóng như vậy, chính bọn họ nhất định phải đi a.
Rạng sáng khi đồng hồ chỉ vào số ba, vào mùa hạ, ngày dài đêm ngắn, cho nên chưa tới 5 giờ đã hừng
đông, trong khách sạn mọi người còn 2 giờ thừa dịp mặt trời chưa mọc lên để làm việc.
Lúc này Hồ Chính mang theo một người phụ nữ đi vào khách sạn lớn, giới thiệu với An Nhiên:
"Đây là phu nhân của thủ lĩnh căn cứ Ngũ Lí Hương, tên là Vương Mỹ Lệ, nàng đại biểu toàn bộ căn cứ
Ngũ Lí Hương mời thực vật của ngài tiến vào
chiếm giữ."
Nói xong mục đích của Vương Mỹ Lệ, Hồ Chính lại giới thiệu với Vương Mỹ Lệ thân phận của An Nhiên,
Vương Mỹ Lệ cười gật đầu ngay thẳng nói với An Nhiên:
"Đúng vậy, căn cứ chúng ta nóng đến không được nữa, không chỉ nóng, nơi nơi còn có động vật biến
dị, chúng ta không thể chịu nổi quấy nhiễu, thành chủ, chúng ta nguyện ý nơi theo Thiên Viên sơn,
quy phục ngài, từ đây về sau, toàn bộ căn cứ chúng ta chịu sự điều khiển của ngài."
"Gọi ta là An Nhiên là được rồi."
Biểu hiện của An Nhiên rất khiêm tốn, nhìn vị phu nhân thủ lĩnh này, dáng người cao to, cả người
một thân cơ bắp liền sáng tỏ, căn cứ của bọn họ cũng ăn thịt biến dị, An Nhiên xua xua tay.
"Không có điều kiện gì, mọi người chỉ đồng lòng hợp tác, cùng vượt qua cửa ải khó khăn này thôi,
căn cứ của các ngươi ở phía đông của Tiểu Chu thành đúng không? Địa chất nơi đó như thế nào? Trong
căn cứ thực vật của ta không có gốc rễ ở đó, cho nên không hiểu biết tình trạng của căn cứ các
ngươi."
"Đúng vậy, lúc trước bởi vì chúng ta sợ thực vật của ngài khống chế căn cứ của chúng ta, cũng lo
lắng tang thi hệ mộc công kϊƈɦ cho nên chúng ta diệt trừ toàn bộ thực vật ngay cả những rễ cây dưới
nền đất."
Lúc Vương Mỹ Lệ nói, lãnh đạo của Tiểu Chu thành đứng một bên cười rầu rĩ, vừa rồi hắn mới bị An
Nhiên răn dạy, nàng đã nói qua vấn đề này, căn cứ Ngũ Lí Hương là điển hình lúc trước liều mạng
muốn thoát khỏi sự khống chế của An Nhiên, hiện giờ trái lại muốn thực vật An Nhiên duỗi tới đó,
nhìn dáng vẻ những căn cứ này đã không còn sống nổi nữa.
Nhưng Vương Mỹ Lệ này cũng coi như ngay thẳng, không lấy cớ, có như thế nào thì nói như thế đó,
ngược lại đạt được chút hảo cảm từ An Nhiên, nàng gật đầu đồng ý với thỉnh cầu của Vương Mỹ Lệ.
"Chỉ cần các người tưới nước cho thổ nhưỡng, bộ rễ của thực vật sẽ phát triển tới đó, không có vấn
đề gì, nhưng ta không tính toán khuếch trương về hướng bắc, căn cứ các ngươi muốn phát triển thì đi
về hướng đông đi thôi." "Được, ta sẽ nói với chồng ta."
Vương Mỹ Lệ gật đầu, sau đó lại nói:
"Là như thế này, An Nhiên, nếu căn cứ Ngũ Lí Hương của chúng đã thuộc sở hữu của Bách Hoa thành thì
chúng ta muốn đem tinh hạch gửi vào nơi này của ngài, ngài xem có được không?"
"Việc này các ngươi bàn bạc với Bàn Tử và Hằng Hằng, việc nhỏ như này ta lười quản."
Đại sự nàng cũng lười quản a, An Nhiên gật đầu, xoay người gọi Bàn Tử tới đây, sau đó lại cho người
đi gọi Hằng Hằng.