"Có lẽ còn có nguyên nhân nào đó chúng ta không biết."
Trần Triều Cung nghiêng đầu nhìn cảnh sắc bầu trời bên ngoài ban công, hắn ngồi trêи chiếc ghế
ngoài ban công, 7-8 giờ tối mặt trời mới xuống núi. Thời gian ban ngày càng ngày càng dài, thời
gian buổi tối càng ngày càng ngắn, thời gian để mọi người hoạt động bên ngoài cũng không nhiều.
"Trình độ khoa học kỹ thuật của căn cứ Kim Môn càng ngày càng phát đạt." An Nhiên nhìn tư liệu căn
cứ Kim Môn đưa tới, bên trong có kế hoạch tấn công về phía nam của bọn họ, tuy rằng tiến triển khá
chậm nhưng thông qua máy bay không người lái, đã phá hủy số lượng động vật biến dị tương đối lớn,
hơn nữa bọn họ chọn người máy chịu nhiệt vọt vào vòng vây của động vật biến dị triển khai tập kϊƈɦ
tự sát, mà trọng điểm chính là giới thiệu cho An Nhiên về người máy của bọn họ.
Loại người máy này có lớn có nhỏ, với thiết kế cứng rắn, cùng với thông qua hệ thống định vị được
tinh hạch, thông qua đó tìm được khu vực động vật biến dị tập trung nhiều nhất, hệ thống tự hủy tự
sát, công năng rất toàn diện, giá bán không thấp, nhưng nếu Bách Hoa thành đồng ý mua với số lượng
lớn, họ sẽ đưa ra giá bán buôn khá mê người.
"Bọn họ muốn dùng cái này đổi tinh hoa của Phấn hoa."
Trần Triều Cung nhìn tư liệu cùng với báo giá, hai đến ba người máy tùy loại có thể đổi một lọ tinh
hoa Phấn hoa, Trần Triều Cung cười cười.
"Sau đó để A Miểu pha loãng thành dược tề rồi bán ra, như vậy bọn họ vẫn kiếm lời.:
"Làm buôn bán mà, dù sao cũng phải có lợi nhuận, đây là bình thường."
An Nhiên không để bụng, nàng ngồi trêи ghế mây ở ban công, dựa lưng vào ghế, nhìn kỹ phần giới
thiệu về người máy, sau đó hỏi Trần Triều Cung. "Vấn đề là chúng ta mua người máy này về để làm
gì?"
"Nói cũng đúng, dường như không có quá nhiều tác dụng."
Trần Triều Cung ngồi đối diện An Nhiên, cong môi cười nhìn An Nhiên. Căn bản An Nhiên không cần
phải xác định khu vực tập trung của động vật biến dị, nàng chỉ cần bố trí thiên la địa vọng ở dưới
mặt đất, chỉ cần động
vật biến dị xông tới, sẽ bị thực vật ăn luôn.
Cho nên người máy này của căn cứ Kim môn có khả năng làm gì a? "Mua một ít đi."
Sau khi An Nhiên nhìn tư liệu một lúc lâu, trong lòng nảy ra một chút ý khá tốt, đôi mày nhăn lại
giờ giãn ra.
"Trần tiên sinh, ngài khá quen thuộc với người bên căn cứ Kim Môn, về phương diện này giao cho ngài
làm đi, trước tiên mua một ít, khoảng 1000 chiếc là được."
Sau đó An Nhiên nghiêng đầu, nói với Tiểu Bạc Hà đang bưng nước trà tới đây.
"Ngươi đi gọi một vài chuyên gia nghiên cứu về người máy tới đây."
Tiểu Bạc Hà không nói chuyện, mặt vô biểu tình rũ mắt xuống, hơi hơi gật đầu, đặt tách trà trêи tay
xuống bàn sau đó bước từng bước nhỏ tựa như vô thanh đi ra cửa phòng.
"Được rồi, nói xong chính sự, Trần tiên sinh, hiện tại chúng ta đi tìm Hồ Trinh và A Văn thôi."
An Nhiên đứng dậy, đi tới phòng khách gọi Oa Oa. "Oa Oa, đi thôi, chúng ta đi tìm A Văn chơi thôi."
Trong phòng, dưới ánh đèn sáng tỏ và không khí thanh lãnh, Oa Oa mặt quần đùi áo cộc, vác lên
bình nước hình con thỏ đi thêm đôi giày thể thao màu vàng chạy ra.
An Nhiên cười chuẩn bị dắt tay Oa Oa, nhưng Oa Oa lại nhìn thấy Trần Triều Cung, đôi
mắt sáng ngời mở rộng hai tay nhào tới hô lớn:
"Trần gia gia ôm con!"