Bởi vì thời tiết bắt đầu lạnh dần, không chỉ cá biến dị dưới sông mà ngay cả động vật biến dị cũng
ít dần, phương Bắc lạnh hơn phương Nam vì vậy đám động vật biến dị cũng không xúc động mà di chuyển
về phương Bắc nữa.
Cho nên con cá sấu biến dị này phỏng chừng là bị quá đói thúc đẩy nó bùng nổ, trêи bờ lại có nhân
loại vừa ngon vừa nhiều nước, là dụ hoặc quá lớn đối với nó.
"Dì a, con muốn uống nước."
Tạm thời bỏ qua con cá sấu biến dị đang phát cuồng dưới đáy sông, A Võ ɭϊếʍ ɭϊếʍ đôi môi khô khốc,
nó rất khát, mỗi ngày phải uống một lượng lớn nước lớn mới được.
Lúc ở Tương thành vì không có nước uống cho nên A Võ cảm thấy mình có thể làm cho Oa Oa và ca ca
mát mẻ một chút, nhưng không thể suy nghĩ sâu được.
"Đây là dị năng gì?"
Hồ Trinh đi theo sau An Nhiên hoảng sợ, tiến lên, sờ sờ trán của A Võ, dưới tay là
một mảnh lạnh lẽo.
"Bảo người mang nước cho đứa nhỏ."
An Nhiên ôm A Võ, hơi nghiêng mát, nhìn Tiểu Bạc Hà đứng gần đó, Tiểu Bạc Hà gật đầu định đi lại
nghe An Nhiên hỏi A Võ.
"Con muốn uống nước ấm hay nước lạnh?" "Không cần nóng."
A Võ vội vàng lắc đầu, nó tựa hồ không thích chữ "nóng", mặc kệ là thời tiết nóng bức, hay là nước
nóng, hết thảy nó đều không thích, sau đó nó bổ sung một câu.
"Đá, con muốn uống nước đá, thật nhiều thật nhiều."
Tiểu Bạc Hà sửng sốt rồi xoay người suy nghĩ biện phát lấy nước đá, lúc về nàng dùng hết sức nâng
một xô nước đá cho A Võ.
Trêи mặt Hồ Trinh có chút lo lắng, nhìn đứa nhỏ nâng xô nước đá lên ừng ực ừng ực ống, thời tiết
lạnh như này nàng lo lắng A Võ sẽ cảm mạo.
Mọi người ở đây nhìn thấy A Võ uống nước đá trong thời tiết như vậy đều không tự giác run lập cập,
càng nhìn càng lạnh, bọn họ cảm thấy lạnh thay A Võ.
"Được rồi, A Võ, bắt đầu từ hôm nay con cá sấu biến dị này dì giao cho con nhé."
Nhìn A Võ uống hết một xô nước đá, An Nhiên đặt đứa nhỏ xuống đất, nhìn nó chân trần
đứng trêи mặt đất, nàng vươn ngón tay ra, chọc chọc cái mũi của nó.
"Từ hôm nay trở đi, nhiệm vụ của con chính là dùng dị năng coi chừng con cá sấu biến dị này, không
cho nó lên bờ, nó mà lên bờ thì cứ chờ xem ta sẽ phạt con như thế nào!"
Nàng đã nhìn ra dị năng của A Võ, tựa hồ là dị năng đóng băng, tuy rằng chỉ có thể dùng trong 1-2s
ngắn ngủi nhưng A Võ vẫn còn quá nhỏ?
Hơn nữa dị năng mới được phát hiện, dị năng của mỗi người lúc bắt đầu bộc phát đều không phải
nghịch thiên.
Không người nào có dị năng trời sinh đã là cường đại, họ đều phải trải qua sự tôi rèn mới có thể
phát triển thành dị năng đỉnh thiên lập địa.
Mà con cá sấu này, hẳn là không phải biến dị cá sấu bình thường, sợ là có một loại biến dị có thể
làm cho làn da của nó ngăn cản tất cả công kϊƈɦ của mọi người, Tiểu Bạc Hà muốn xuyên vào đầu nó
lấy vật từ trong ra nhưng cũng chỉ có thể nhìn không thể lấy ra được.
Nhưng dị năng của A Võ, cũng không phải công kϊƈɦ con cá sấu này, cũng không muốn lấy thứ gì đó từ
trong cơ thể nó ra, đứa nhỏ chỉ đông lạnh con cá sấu kia, dù chỉ 1 - 2 giây thời gian, nhưng không
phải vẫn có thể ấn trụ nó dưới đáy sông hay sao?
Nhưng, An Nhiên giao cho A Võ một nhiệm vụ thật sự thật sự rất nặng a! Mọi người đều kinh ngạc, Hồ
Trinh vội vàng tiến lên, nói với An Nhiên: "Không được An Nhiên, chuyên quan trọng như vậy
không thể giao cho một đứa nhỏ, vạn nhất, vạn nhất con cá sấu kia lên bờ được thì sẽ hại chết
rất nhiều người a."